FAUNA & FLORA INTERNATIONAL CHÍNH SÁCH REDD+ #003 Tháng một 2015 NHỮNG BÀI HỌC KINH NGHIỆM TỪ MÔ HÌNH THÍ ĐIỂM REDD+ CẤP VÙNG VÀ THỰC HIỆN LỒNG GHÉP Những bài học kinh nghiệm chính #1 Từ hàng thế kỷ thí nghiệm khoa học và #3 Một dự án REDD+ cấp vùng yêu cầu tất cả các nhiều thử nghiệm y khoa cho đến xây dựng chính sách ngày nay, không còn nghi ngờ gì nữa, kinh nghiệm thực tiễn cho thấy tiến trình này luôn bắt đầu từ quy mô nhỏ, thử nghiệm, lặp đi lặp lại và sau đó nhân rộng và đó sẽ là trường hợp của REDD+. cơ chế giống nhau và đối mặt với những thách thức giống nhau, và khi REDD+ thực hiện ở cấp quốc gia, những thử nghiệm như thế là rất lí tưởng, một mô hình có thể thực hiện được để nhân rộng (và ngay cả lồng ghép với kế hoạch REDD+ quốc gia) #4 Khi áp dụng các chính sách quốc gia xuống đến #2 REDD+ là cơ chế tương đối mới và phức tạp, yêu cầu tăng cường năng lực, học hỏi và thử nghiệm trước khi có thể thực hiện ở quy mô quốc gia. cấp địa phương, REDD+ yêu cầu quản lý và giám sát, nhất là trong khuôn khổ hệ thống quản trị phân quyền cao, giống như ở Việt Nam (hay Indonesia, Brazil, Ấn Độ và v v )
Giới thiệu REDD+ hiện nay đang thu hút đầu tư công lẫn tư nhân bởi vì tiềm năng giảm phát thải khí nhà kính trong khi đem lại lợi ích cho các cộng đồng địa phương và bảo vệ đa dạng sinh học. Tuy nhiên, trong khi các cuộc tranh luận cấp cao về REDD+ vẫn đang diễn ra, các cuộc họp liên chính phủ, theo Khung hiệp ước của Liên hiệp quốc về biến đổi khí hậu (UNFCCC), REDD+ vẫn nằm ngoài Nghị định thư Kyoto hiện hành. Và như thế, nhiều nước hiện nay đang chuẩn bị cho sẵn sàng thực thi REDD+ (tập trung vào tăng cường năng lực, năng cao nhận thức) và thực hiện thí điểm REDD+ ở hiện trường. Trong khi số lượng dự án REDD+ khắp nơi trên thế giới tiếp tục tăng, vẫn còn đó một số quan ngại. Nói riêng, đó là sự không chắc chắn về lựa chọn quy mô thực hiện nào là tốt nhất và nghi ngờ về tính lâu dài của giám phát thải dựa vào rừng, bao gồm rủi ro rò rỉ carbon ; sự dịch chuyển khí phát thải từ khu rừng mới được bảo vệ đến khu rừng (ít hoặc không được bảo vệ). Một trong những điểm mạnh của REDD+ là cơ chế chi trả dựa vào kết quả (đối với tín dụng carbon) nghĩa là phụ thuộc vào sự bắt buộc đồng ý lượng phát thải cắt giảm lâu dài như đã thỏa thuận, và các biện pháp an toàn về mặt xã hội và môi trường. Vì vậy, không dựa vào kết quả (nghĩa là không bắt buộc) là một rủi ro đối với các bên liên quan, bao gồm những người thiết kế dự án, những nhà đầu tư và người mua tín chỉ carbon. Để giảm thiểu rủi ro này, tất cả các dự án REDD+ cần một tổ chức đáng tin cậy đứng ra chịu trách nhiệm. Hơn thế nữa, các cơ chế sẽ phải hỗ trợ cho sự không chi trả bằng cách giữ lại một số tín dụng carbon từ thị trường, giữ lại một tỉ lệ phần trăm nhất định nguồn thu để dự trữ hay chi trả theo phương thức bảo hiểm. Cho đến khi REDD+ được giao dịch và đi vào hoạt động ở cấp quốc gia theo UNCCC, các dự án có nghĩa vụ lựa chọn một tổ chức có trách nhiệm, có quyền hạn về diện tích đo đếm carbon với ranh giới được phân định rõ ràng và công nhận về mặt pháp lý. Các ranh giới này có thể theo ranh giới rừng hiện có hay các khu vực bảo vệ, ranh giới hành chính, hay trên thực tế bất cứ gì có ý nghĩa về mặt quản lý, đo đếm và giám sát carbon nhưng thuận lợi (cho REDD+). FFI thực hiện dự án thí điểm REDD+ ở xã Hiếu, tỉnh Kon Tum, Việt Nam từ năm 2011, và chia sẻ những bài học kinh nghiệm sau đây về giá trị của REDD+ cấp độ dự án, một mô hình có thể nhân rộng được (Sơ đồ 1) cho phát triển REDD+ cấp vùng (quy mô huyện hay tỉnh) và làm thế nào sáng kiến này có thể lồng ghép vào thực hiện REDD+ quốc gia. Những bài học kinh nghiệm từ mô hình thí điểm REDD+ cấp vùng và thực hiện lồng ghép BẢN TIN CHÍNH SÁCH REDD+ 3
Sơ đồ 1.Phát triển REDD+ cấp vùng và lồng ghép (tiếp cận theo pha) Ngành công (nhà tài trợ) tài trợ để mở rộng quy mô dự án và thiết kế dự án: Tài liệu thiết kế dự án (PDD) Các nhà tài trợ song phương và đa phương hay tư nhân tài trợ cho mở rộng /phát triển dự án cấp vùng và thử nghiệm các cơ chế chi trả dựa vào kết quả Ngành tư nhân hay chính phủ tài trợ cho bảo vệ rừng lâu dài ở cấp vùng, lồng ghép với thực thi REDD+ quốc gia theo UNFCCC (thông qua mua bán lượng cắt giảm khí thải đã được thẩm tra) Dự án thí điểm REDD+ xã Hiếu Các điều kiện cần và đủ yêu cầu cho thiết kế và thực thi REDD+ là giống nhau ở bất kì quy mô nào. Tất cả các dự án REDD+ hoạt động đầy đủ cần: Ranh giới pháp lý, chu kì cấp tín dụng carbon, các hoạt động REDD+, các nguồn khí phát thải và bể chứa carbon, mức phát thải tham chiếu, tính toán rò rỉ carbon và lượng giảm phát thải, thêm vào đó là các hướng dẫn tham vấn cộng đồng, các biện pháp an toàn cho REDD+ khả thi và khung pháp lý. Quan trọng là phần lớn các hoạt động REDD+ thí điểm ở Việt Nam (và toàn cầu) thực hiện bởi các đối tác phát triển song phương và đa phương, là nhắm đến tăng cường năng lực và thử nghiệm các cơ chế như đã nêu trên đây trong khuôn khổ REDD+. Dự án thí điểm xã Hiếu ở một khía cạnh khác, là một dự án REDD+ có đầy đủ chức năng cho dù ở cấp vi mô. Cốt yếu là dự án được thiết kế nhằm đảm bảo có được tài chính khí hậu quốc tế cho quản lý rừng bền vững thông qua chi trả theo tín chỉ carbon dựa vào kết quả sau này. Những kinh nghiệm có được từ mô hình thí điểm rất hữu ích cho nhân rộng, mở rộng và thực thi REDD+ cấp quốc gia, như trình bày sau đây: Bảo đảm quyền sử dụng đất thông qua GĐGR là điều kiện sống còn cho thành công của REDD+ vì nó giải quyết vấn đề tiếp cận tài nguyên, tạo động lực cho sự tham gia của người dân; và hỗ trợ cho quy hoạch sử dụng đất, thiết lập cơ cấu quản trị rừng và cơ chế chia sẻ hưởng lợi; Rừng sản xuất và phòng hộ (Các công ty lâm nghiệp nhà nước) cả hai đều có đủ tư cách tham gia REDD+, và sẵn lòng tham gia vào GĐGR và phát triển REDD+, góp phần hình thành nên phương thức quản lý rừng và cơ cấu tài chính mới. Đất có rừng tự nhiên nên được giao và quản lý ở cấp cộng đồng (thôn) chứ không phải ở cấp hộ gia đình, 4 BẢN TIN CHÍNH SÁCH REDD+ Những bài học kinh nghiệm từ mô hình thí điểm REDD+ cấp vùng và thực hiện lồng ghép
để giảm chi phí giao dịch và thực hiện, tận dụng kiến thức bản địa về quản lý rừng truyền thống và hình thành các đơn vị quản lý (Ban quản lý rừng cộng đồng) hoạt động tốt cho mục tiêu tăng cường hiệu lực quản lý bảo vệ rừng và giám sát. Điều đó hoàn toàn phù hợp đối với rừng có lịch sử lâu đời được quản lý bởi cộng đồng và có cơ hội mở rộng; Hỗ trợ về mặt chính trị của chính quyền địa phương là hết sức cần thiết vì REDD+ được cung cố vững chắc thêm bởi điều phối đa ngành; quy hoạch sử dụng đất hiệu quả và minh bạch - và điều này có nghĩa là sự phối hợp và tăng cường năng lực có hiệu quả, là trọng tâm của phát triển REDD+ ở bất kì quy mô nào; Xây dựng chính sách phải đi song hành với phát triển REDD+. Những thỏa thuận ở cấp địa phương (bao gồm nhưng không giới hạn về các quy định thí điểm REDD+ hay quyền carbon) cung cấp những ví dụ điển hình rất thực tế và các cơ hội thực hiện lặp đi lặp lại trước khi chính sách quốc gia được viết thành luật); Ngoài bảo đảm quyền sử dụng đất rừng, sự tham gia tích cực của người dân và quản trị rừng hiệu quả, REDD+ (cơ bản là công cụ tài chính) cần nguồn tài chính bền vững (từ bên mua tín chỉ carbon), để hoạt động và kiểm chứng giá trị của nó. Không có nguồn tài chính (này), REDD+ đơn thuần chỉ là lý thuyết, và chúng ta sẽ không bao giờ biết đến đâu thật sự là những cản trở, những hạn chế, mối đe dọa hay các giá trị liên quan đến REDD+ cho đến khi tài chính đưa vào hoạt động thông qua hệ thống của nó; trả công cho những ai bảo vệ rừng theo cơ chế chi trả dựa vào kết quả. Bài học kinh nghiệm từ các mô hình thí điểm REDD+ khác ở Việt Nam Trong khi thí điểm REDD+ xã Hiếu là độc đáo ở Việt Nam vì tính chất đầy đủ (từ A đến Z của một dự án REDD+) và thiết kế dự án cấp vùng để thực hiện theo pha, còn có các dự án REDD+ khác ở Việt Nam với mục đích thử nghiệm các cấu phần khác nhau và cung cấp các cơ chế cho REDD+ quốc gia, có những bài học quý giá để chia sẻ. Một số bài học chính được tóm tắt ở đây đã được ghi nhận trong suốt hội thảo chia sẻ những bài học kinh nghiệm từ các thí điểm REDD+ tổ chức tại Hà Nội vào tháng 3/2015: Thí điểm Hệ thống chia sẻ lợi ích (BDS) nên được thực hiện dựa trên các mô hình REDD+ đã được thiết lập, để cung cấp kiến thức thực tiễn cho xây dựng BDS quốc gia, chẳng hạn các mô hình REDD+ của FFI (Kon Tum), CEDRA (Thái Nguyên) hay JICA (Điện Biên). Chương trình UN-REDD là nơi tốt nhất đem lại cơ hội làm đối tác với các tổ chức NGO này về thiết kế BDS quốc gia; Xây dựng các mức phát thải tham chiếu (REL) cần phải được thực hiện trong mối quan hệ phối hợp giữa các cấp cao hơn (quốc gia hay vùng) và cấp dự án (xã hay thôn). Điều cần thiết là các REL cấp thấp hơn có đủ tư cách hay lồng ghép REDD+ cấp quốc gia và kế hoạch cấp quốc gia có thể kế thừa kiến thức có được ở các cấp thấp hơn; Văn phòng REDD+ Việt Nam (VRO) có cơ hội triệu tập một cuộc thảo luận với UN-REDD/ FCPF và các tổ chức NGO, các đối tác thực thi REDD+ cấp địa phương về thiết kế BDS, REL và MRV, như là: Thiết kế có hiệu quả chi phí, sử dụng tốt nhất tư vấn của giới chuyên môn quốc gia (giám sát và đánh giá bởi các chuyên gia quốc tế), có sự gắn kết giữa các tỉnh, đo đếm carbon được thực hiện thích ứng với các địa phương khác nhau và/hay cho các loại rừng khác nhau, một hệ thống hay tiếp cận giản đơn đối với chia sẻ lợi ích được thống nhất và rằng các RELs được thiết lập cho các địa phương và hội nhập/lồng ghép vào REL quốc gia, cùng với quyết định vùng có nghĩa là gì nghĩa là vùng gồm nhiều tỉnh, một tỉnh hay một huyện?; Những bài học kinh nghiệm từ mô hình thí điểm REDD+ cấp vùng và thực hiện lồng ghép BẢN TIN CHÍNH SÁCH REDD+ 5
BDS yêu cầu tiến trình thiết kế có sự tham gia của các đối tác khác nhau, với các cộng đồng làm việc cùng với chính quyền, các tổ chức xã hội dân sự/phi chính phủ và các luật sư. Hơn nữa, khi chưa có hướng dẫn về quy định tài chính hay BDS từ các đàm phán UNFCCC (nghĩa là tại COP 19 hay COP 20 v v...) Việt Nam buộc phải xây dựng các quy định của riêng mình; Sau khi xây dựng dự án, điều cốt yếu là cần bảo đảm tiền ứng trước từ bên mua để đầu tư và duy trì những thay đổi hành vi nghĩa là gieo hạt giống cho hệ thống chia sẻ lợi ích dựa vào kết quả; Cần một cơ chế dẫn dắt bởi VRO để cung cấp kiến thức và tư vấn kỹ thuật từ các thí điểm biện pháp an toàn cho REDD+ bởi JICA, FFI nhất là SNV vào hệ thống thông tin về biện pháp an toàn cho REDD+ quốc gia; Hướng dẫn thực hành cấp tỉnh nên được xây dựng cho giao đất giao rừng, tham vấn cộng đồng, bao gồm các công cụ giám sát và đánh giá mâu thuẫn đất đai dựa vào kinh nghiệm các mô hình của FFI, GIZ, JICA và CERDA. Hơn thế nữa, chính sách GĐGR và quản lý rừng cộng đồng quốc gia cần được cải thiện và bao gồm cả giao đất có rừng cho cộng đồng; GĐGR như mô hình của FFI ở xã Hiếu nên là một cấu phần của chiến lược quản lý rừng bền vững, một mục tiêu xuyên suốt của REDD+, PFES, FLEGT và v..v ; và Hướng dẫn FPIC quốc gia hiện đang được xây dựng, là một ưu tiên, nên được hoàn thiện và phê duyệt. Tiến trình này nên bao gồm những bài học kinh nghiệm từ các mô hình thí điểm cũng như tăng cường năng lực/tập huấn về sử dụng hướng dẫn này rộng khắp cả nước.. Giá trị của REDD+ cấp vùng Khả năng của một tổ chức có trách nhiệm (ví dụ UBND huyện) quản lý dự án REDD+ để bảo vệ rừng, làm tăng hiệu lực thực thi dự án, và chịu trách nhiệm pháp lý, minh bạch và có ý nghĩa đối với bất kỳ khoản nợ nào, có liên quan chặt chẽ đến điều kiện văn hóa xã hội và tính pháp lý của ranh giới khu vực dự án nghĩa là quản trị rừng. REDD+ cấp vùng có nghĩa rằng ranh giới dự án REDD+ cũng là phạm vi quản lý của một cấp chính quyền có trách nhiệm pháp lý trong khuôn khổ cơ cấu quốc gia. Đối với một vùng hiện có, là một xã, huyện hay tỉnh, sẽ có các tổ chức chịu trách nhiệm thích hợp, các cơ chế pháp lý và nâng cao hiệu lực pháp lý (bao gồm chính sách và luật định) và các kế hoạch phát triển. Vì vậy, khái niệm REDD+ cấp vùng nổi lên như là một công cụ tiềm năng có sức thuyết phục cao đối với việc giảm thiểu rủi ro về sự không có tính bền vững lâu dài và rò rỉ carbon, và cung cấp cho tất cả các đối tác, các nhà đầu tư và người mua carbon về bức tranh tổ chức quản lý dự án REDD+ có trách nhiệm và rõ ràng. Dự án ở xã Hiếu được thiết kế áp dụng cách tiếp cận theo pha. Pha 1 đã qua ở cấp độ dự án, trong phạm vi cấp vùng là một xã. Pha 2 sẽ được thiết kế mở rộng quy mô đến cấp huyện và pha 3 là thực thi REDD+ cấp tỉnh trong khuôn khổ tiếp cận lồng ghép với REDD+ quốc gia. Ngay cả ở quy mô cấp xã, những thay đổi về quản trị rừng và chính sách và các yêu cầu, có liên quan đối với thực thi REDD+ ở các cấp cao hơn. Tuy nhiên, FFI cho rằng cấp thực thi REDD+ thấp nhất là cấp huyện, một hệ thống thu nhỏ của REDD+ quốc gia. Huyện có thể hành động vừa là hòn đá tảng cho thực thi REDD+ đầy đủ cấp quốc gia qua việc thử nghiệm và chia sẻ kinh nghiệm, và tiềm năng trở thành đơn vị quản lý REDD+, dưới kế hoạch quốc gia, nếu cấp tỉnh (đo đếm, giám sát và quản lý) được coi là quá khó khăn thử thách. Quản lý REDD+ và thực hiện cấp vùng sẽ cần chính sách quốc gia; MRV và tính toán carbon sẽ là ở cấp quốc gia, nhưng các dự án REDD+ có thể giúp thiết kế các khung thể chế này và cung cấp hướng dẫn về các đơn vị cấp vùng cho quản lý về sau. 6 BẢN TIN CHÍNH SÁCH REDD+ Những bài học kinh nghiệm từ mô hình thí điểm REDD+ cấp vùng và thực hiện lồng ghép
Các dự án được thiết kế đo đếm carbon cấp vùng, với ranh giới và các tổ chức hành chính (bao gồm chính quyền địa phương và các ngành chuyên môn) hoạt động như dạng thu nhỏ lại của hệ thống REDD+ quốc gia. Các sáng kiến REDD+ cấp vùng này gắn với đo đếm carbon, MRV và các cơ chế đảm bảo REDD+ khả thi, vì vậy sẽ cung cấp những kinh nghiệm cụ thể và có giá trị nhất hỗ trợ cho xây dựng chiến lược và chính sách REDD+ quốc gia. Sau đó, sẽ dễ dàng mở rộng từ dự án cấp vùng đển cấp hành chính lớn hơn. Cũng có thể dễ dàng hơn lồng ghép các dự án và cơ chế REDD+ cấp vùng này vào đo đếm carbon và MRV quốc gia vì sẵn có cơ cấu REDD+ tương tự. Không có những đo đếm carbon cấp vùng và một tầm nhìn hướng đến REDD+ lồng ghép, một hệ thống REDD+ quốc gia sau cùng sẽ cần phải thực hiện một tiến trình hài hòa/cân đối các dự án REDD+ hết sức khó khăn, có thể hoặc không thể cho thấy thực hiện được. Cuối cùng, một tiếp cận quốc gia để phát triển REDD+ là hợp lý khi được thông qua bởi VRO, nhưng không phủ nhận giá trị thí điểm REDD+, để giảm rủi ro và cải thiện thiết kế REDD+ quốc gia. Sự phát triển hướng đến phê chuẩn thỏa thuận khí hậu toàn cầu toàn diện bao gồm REDD+ vẫn còn chậm chạp, nhiều người thực hiện REDD+ và quan sát viên đề xuất rằng REDD+ cấp vùng dựa vào các thỏa thuận trực tiếp Bang này với Bang kia là một bước tạm thời quan trọng. Ví dụ, các Ban Đặc Nhiệm về Rừng và Khí hậu của các Thống đốc Bang (GCF) là sự hợp tác cấp vùng duy nhất hiện nay giữa 17 Bang và Tỉnh ở Mỹ, Tây Ban Nha (Catalonia), Brazil, Indonesia, Nigeria, Mexico, và Peru, theo đuổi sự lồng ghép REDD+ và các hoạt động bảo tồn carbon rừng vào các định chế bắt buộc giảm phát thải đang hình thành. GCF sẽ thúc đẩy thiết kế các dự án REDD+ cấp vùng nhờ đó các Bang trong các nước phát triển sẽ cam kết mua tín chỉ carbon tạo ra bởi các dự án REDD+ cấp vùng (Bang/Tỉnh/vùng) ở các nước phát triển. Một ví dụ khác là Quỹ Đối tác Carbon Lâm nghiệp (FCPF) của Ngân hàng Thế giới hiện nay đã đi vào hoạt động, có gần 500 triệu USD để xây dựng và thực hiện chi trả cho các chương trình/dự án giảm phát thải ở quy mô sinh cảnh (cấp vùng) tối thiểu 100,000 ha. Các khoản tài trợ dành cho tư vấn kỹ thuật và mua bán lượng khí thải cắt giảm (ERs). Tài trợ theo phương thức chi trả dựa vào kết quả, với khí CO2 được đo đếm (như REDD+ UNFCCC/quốc gia). Cấp vùng (Bang hay Tỉnh) hiện nay đang được lựa chọn và một chương trình giảm phát thải cho 6 tỉnh Bắc Miền Trung, Việt Nam đã được chấp nhận. Tất cả các biện pháp đảm bảo REDD+ khả thi của Ngân hàng Thế giới sẽ áp dụng và việc tài trợ (mua bán ERs) được cam kết và đảm bảo đến năm 2020. Kết luận và các khuyến nghị chính sách Bất kể ở quy mô nào, tất cả các chiến lược can thiệp REDD+ có các cấu trúc và nhu cầu về cơ bản là tương tự. Thực hiện REDD+ thành công yêu cầu các điều kiện cần và đủ nhất định; cụ thể là năng lực thực thi và khung quản trị REDD+, cũng như hàng loạt các cơ chế (bao gồm thiết kế các hoạt động, sự tham gia của cộng đồng, bảo đảm quyền sử dụng đất rừng, đo đếm carbon, điều tra cơ bản, giám sát, khung pháp lý,v v ) được xây dựng phù hợp với bối cảnh chính trị, tài chính, văn hóa và môi trường quốc gia. Và như thế, cần thiết thực hiện thí điểm REDD+ ở cấp dự án và sau đó mở rộng quy mô lớn hơn và sau cùng là thực hiện ở cấp quốc gia. Lý tưởng, các dự án REDD+ nên được xây dựng ở quy mô cấp vùng để tạo điều kiện thuận lợi cho lồng ghép dễ dàng hơn và nhanh hơn vào hệ thống quốc gia, và cho phép quản lý và giám sát giảm phát thải ở cấp trung gian (cấp tỉnh). Ở đâu không thể khởi đầu một dự án REDD+ ở cấp vùng (cấp tỉnh), các cấp thấp hơn (huyện hay xã) nên được xem xét như giải pháp thay thế, như trường hợp xã Hiếu là bàn đạp để thực hiện ở cấp cao hơn (huyện, tỉnh). REDD+ cấp huyện (trong trường hợp của Việt Nam) có thể là bước tạm thời để thực hiện đầy đủ REDD+ Những bài học kinh nghiệm từ mô hình thí điểm REDD+ cấp vùng và thực hiện lồng ghép BẢN TIN CHÍNH SÁCH REDD+ 7
lồng ghép cấp vùng (xem Bản tin chính sách số 5), với các kế hoạch hiện có đưa vào kiến trúc REDD+ và chính sách quốc gia. Tiếp cận pha này sẽ không chỉ tăng cường năng lực và giảm rủi ro liên quan đến những cản trở chính trị, xã hội và kỹ thuật mà còn cho phép lựa chọn cấp (hay đơn vị quản lý) được phân cấp quản lý REDD+ tốt nhất nghĩa là cấp huyện hay cấp tỉnh. Ở nơi nào có thể, các đối tác phát triển nên hỗ trợ các cơ quan nhà nước và các tổ chức xã hội dân sự thiết kế dự án với việc mở rộng các dự án thí điểm cấp dự án lên cấp vùng. Sự hỗ trợ nên bao gồm cả xây dựng chính sách để làm cơ sở vững chắc cho REDD+ như là giao đất giao rừng, quyền sử dụng đất, cơ chế chia sẻ hưởng lợi và quyền carbon và quan trọng là khi FCPF cung cấp tài chính cho mua bán ERs. Nhà nước (các bộ ngành và chính quyền địa phương) được khuyến khích hướng đến xây dựng và áp dụng REDD+ theo pha, bắt đầu với các vùng nhỏ hơn, và sau đó nhân rộng và mở rộng hướng đến (sau cùng) thực thi REDD+ quốc gia nhưng quản lý tại cấp vùng. Lời cảm tạ FFI xin chân thành cảm ơn tất cả đồng bào dân tộc thiểu số vùng dự án, những người đã tham gia tích cực và cung cấp những phản hồi trong suốt quá trình tham vấn. Lời cảm ơn chân thành xin được gửi đến các đối tác địa phương và quốc gia, những tổ chức và cá nhân đã hỗ trợ tích cực cho dự án này, Bộ Nông nghiệp và PTNT/Tổng cục Lâm nghiệp, UBND tỉnh Kon Tum, Sở Nông nghiệp và PTNT Kon Tum, UBND huyện Kon Plông và xã Hiếu. Tác giả Josh Kempinski: Chuyên gia tư vấn REDD+ của FFI Email: josh.kempinski@fauna-flora.org FFI đã xây dựng 5 bản tin chính sách, phân tích những bài học kinh nghiệm thưc tiễn từ dự án thí điểm REDD+ - Phát triển quỹ carbon cộng đồng ở tỉnh Kon Tum và từ các dự án REDD+ cấp địa phương khác ở Việt Nam. 5 bản tin REDD+ này đề cập đến: Giao đất giao rừng và quyền sử dụng rừng và đất rừng Tham vấn cộng đồng dựa vào FPIC Thí điểm REDD+, nhân rộng và lồng ghép với thực thi REDD+ cấp quốc gia Ngoài carbon ra: REDD+ là sáng kiến về tài chính cho quản lý sinh cảnh bền vững Tính toán carbon: Đo đếm thảm phủ rừng và sự thay đổi Các bản tin này đã được xây dựng bởi FFI với sự hỗ trợ của Tổ chức xúc tiến REDD+ của Viện Lâm nghiệp Châu Âu và xuất bản với tài trợ của Liên Minh Châu Âu và các nước thành viên. Các tác giả chịu trách nhiệm chính về nội dung trình bày có thể được coi là đại diện cho quan điểm của Liên Minh Châu Âu và các nước thành viên. 8 BẢN TIN CHÍNH SÁCH REDD+ Những bài học kinh nghiệm từ mô hình thí điểm REDD+ cấp vùng và thực hiện lồng ghép
Tầm nhìn của chúng ta Một tương lai bền vững cho hành tinh này, ở đó đa dạng sinh học được bảo tồn một cách hiệu quả bởi chính con người sống gần gũi với nó nhất với sự hỗ trợ của cộng đồng toàn cầu. Nhiệm vụ của chúng ta Hãy hành động để bảo tồn các loài và các hệ sinh thái đang bị đe dọa khắp mọi nơi trên thế giới, lựa chọn các giải pháp bền vững có cơ sở khoa học vững chắc và tính đến các nhu cầu của con người. Tổ chức Bảo tồn Động thực vật hoang dã quốc tế (FFI) Tầng 4, Tòa nhà Jupiter, Đường station, Cambridge, CB1 2JD Vương quốc Anh Điện thoại: +44 (0) 1223571000 Fax: +44 (0) 1233 46148 Email: info@fauna-flora.org Web: www.fauna-flora.org www.fauna-flora.org Innovative conservation since 1903