Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 17 Cứu Mỹ Nhân Tiêu Cố không để ý đến sự tò mò của Tiểu Đức Tử, sau khi tiễn ba người nước ngoài kia về,

Tài liệu tương tự

Phần 1

Phần 1

Phần 1

Document

Phần 1

Phần 1

Phần 1

Document

Document

Document

Phần 1

mộng ngọc 2

Phần 1

Microsoft Word - suongdem05.doc

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 5 Giao Dịch Câu hỏi này của Tiếu Cố như tát thẳng vào mặt Mễ Quang vậy. Sự ngượng ngùng sau cái tát khôn

No tile

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 28 Lời nói của Chu Nghi Nhiên như kẹo ngọt, quyến rũ Mễ Tình. Chắc chắn nhà anh tốt hơn nhà Tiêu Cố ở Ho

No tile

No tile

Document

Phần 1

No tile

Tác Giả: Cửu Lộ Phi Hương Người Dịch: Lục Hoa KHÔNG YÊU THÌ BIẾN Chương 50 Lửa bùng lên chỉ trong nháy mắt, nhanh chóng lan tới những nơi bị xăng tưới

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

Document

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 8 Tìm Việc Hai ngày sau, Mễ Quang tập trung vào việc post Sơ yếu lý lịch lên mạng. Địa điểm làm việc đươ


No tile

Phần 1

Phần 1

No tile

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

No tile

Phần 1


Phần 1

Microsoft Word - unicode.doc

Document

No tile

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

Phần 1

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 26 Mễ Tình đi một vòng trong phòng khách, rồi hào hứng vào xem phòng tắm. Phòng tắm không rộng lắm, giấy

Tả mẹ đang nấu ăn

Lời Dẫn

Phần 1

Document


Document

No tile

Microsoft Word - I To03_Copy.doc

Microsoft Word - I To03_Copy.doc

No tile

No tile

Document

Phần 1

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 36 Như lần đi hát karaoke trước kia, Tiêu Cố chỉ nhẹ nhàng chạm môi cô, đầu lưỡi cũng không len lỏi vào,

(SỰ LỰA CHỌN SAI LẦM)

No tile

Microsoft Word - tinhyeuemchon01.doc

Document

Microsoft Word - chotinhyeutronven03.doc

CHƯƠNG I

Tứ Hành Xung

No tile

No tile

No tile

Phần 1

Document

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Document

Tác Giả: Hoàng Thu Dung MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG Phần XVI Thùy Dương và Minh Khánh đi xuống cầu thang. Cả hai vừa vào chỗ lấy xe thì có tín hiệu máy, Thùy Dư

No tile

-

Document

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 7 Chó Cưng Mễ Quang rất muốn hỏi một câu, nếu như ăn trộm xoài khô của anh ta, có phải sẽ bị nhục nhã th

ĐẠI PHẬT ĐẢNH NHƯ LAI MẬT NHÂN TU CHỨNG LIỄU NGHĨA CHƯ BỒ TÁT VẠN HẠNH THỦ LĂNG NGHIÊM

HỒI I:

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 25 Nghe được chuyện tối qua, mặt Mễ Tình đỏ lên. Cô không nói gì mà xoay người lại, định trốn đi. Tiêu C

No tile

CHƯƠNG 1

PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY THERAVĀDA VÔ THƯỜNG KHỔ NÃO VÔ NGÃ Soạn giả TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG (VAṄSARAKKHITA MAHĀTHERA) Biển trầm khổ sống bồn

Phần 1

No tile

CHƯƠNG I

Phần 1

Tải truyện "Chiến" Chiếm Hữu | Chương 20 : Chương 20: Cuộc chiến thứ 20

Microsoft Word - KimTrucTu-moi sua.doc

No tile

Document

Tác Giả: Tuyết Nhung NGƯỜI ẤY LÀM SAO QUÊN PHẦN VI Ôm bó hoa hồng còn ngậm sương đêm trong tay, lòng Hạnh Nguyên gợi lên bao câu hỏi mà cô không tài n


Microsoft Word - chantinh09.doc

Document

Document

Phần 1

Cúc cu

Phần 1

CHƯƠNG 1

Tải truyện Cha Nuôi | Chương 149 : Chương 149

Bản ghi:

Chương 17 Cứu Mỹ Nhân Tiêu Cố không để ý đến sự tò mò của Tiểu Đức Tử, sau khi tiễn ba người nước ngoài kia về, anh cũng đi luôn. Tiểu Đức Tử nhìn theo bóng dáng cao lớn của anh, hỏi Lâm Tĩnh Dung: Chị Dung Dung, ông chủ trước kia làm nghề gì thế? Sao nói tiếng Anh trôi chảy vậy? Lâm Tĩnh Dung nhíu mày, cô không rõ lắm về quá khứ của Tiêu Cố, khi cô gặp anh, anh đã là ông chủ tiệm Xuyến Xuyến rồi. Tiểu Đức Tử thấy Lâm Tĩnh Dung không nói gì,chớp chớp mắt: Chị Dung, chẳng nhẽ chị cũng không biết? Lâm Tĩnh Dung lườm anh, quát: Chuyện ông chủ cậu hỏi làm gì? Làm tốt việc của mình đi! Tiểu Đức Tử bĩu môi, đi lên lầu hai ngủ bù. Đến buổi chiều, Mễ Tình đi làm, nghe Tiểu Đức Tử thêm mắm thêm muối kể lại chuyện giữa trưa, cô hơi tò mò. Cô vẫn nghĩ Tiêu Cố vừa tốt nghiệp xong đã ra ngoài kinh doanh - không chừng chưa tốt nghiệp cả trung học ấy, cô hơi khó hình dung dáng vẻ nói tiếng anh của Tiêu Cố. Khách đến đông dần, Mễ Tình cũng bỏ chuyện này ra sau đầu. Tiểu Đức Tử đón ba vị khách, Mễ Tình lập tức cầm ấm trà đi rót cho khách. Ồ, người đẹp, cô cũng làm ở đây? Người nói đằng trước là mẹ của Tiểu Mập Mập, còn có Tiểu Hắc Tử. Mễ Tình cười: Vâng, tôi tạm thời làm ở đây. Mẹ Tiểu Mập Mập nhìn cô, nhiệt tình nói: Cô là Mễ Tình đúng không? Tôi vừa nghe Tiểu Đức Tử bảo cô nói tiếng anh rất tốt? Mễ Tình không hiểu sao Tiểu Đức Tử lại đi nói chuyện đó ra ngoài, hơi ngại: Tôi có ở nước ngoài mất năm, nên biết chút chút. Ô, cô từng ở nước ngoài à? Mẹ của Mập nói, Vậy cô có thể bổ túc tiếng anh cho Tiểu Mập Mập được không? Mễ Tình không nghĩ tới dì ấy lại nói thế, giật giật lông mày: Học bổ túc tiếng Anh? Đúng vậy! Mẹ Tiểu Mập Mạp nhìn con trai mình, oán giận nói, Điểm tiếng anh của thằng nhóc này rất kém. Trước đây tôi cho đi học thêm của thầy www.vuilen.com 95

giáo, nó trốn học liên tục, tôi không quản nổi. Nhà chúng tôi cũng gần đây, cô có thể tới dạy gia sư cho nó được không? Tôi sẽ gửi trả học phí. Mễ Tinh vốn cảm thấy hơi phiền, nhưnglại nghe được câu cuối, mắt sáng lên: Cô cứ yên tâm giao cho tôi đi. Cô đồng ý nhanh chóng, nhưng hơi buồn, bởi dạo đây cô chỉ rảnh có 4 tiếng, không có thời gian cố định để dạy học, cũng chưa biết chừng không có lúc nào rảnh mà dậy ấy... Nhưng không sao cả! Ba giờ chiều là thời gian nghỉ ngới, cô có thể không nghỉ! Quyết định xong, Mễ Tình thấy thoải mái hơn. Tiểu Mập Mập thấy chị gái xinh đẹp đồng ý dạy thêm cho mình, tâm trạng lên cao. Tiểu Hắc Tử ngồi bên cạnh lay lay mẹ mình, kiên quyết nói: Mẹ, con cũng muốn học bổ túc tiếng anh, mẹ cho con với Tiểu Mập học chung đi! Mẹ Tiểu Hắc nhìn con như người ngoài hành tinh, nói: Hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây à? Sao con lại chủ động xin học thế kia? Tiểu Hắc kiên quyết nói: Nếu không giỏi tiếng anh, chắc về sau cũng chỉ như anh Tiểu Đức Tử trông cửa quán Xuyến Xuyến thôi. Tiểu Đức Tử:... Anh ở Xuyến Xuyến trông cửa hàng không phải vì không học tốt môn tiếng Anh, mà là vì anh không học tốt môn nào cả. Anh buồn bã rời đi, Mễ Tình thành giao được chuyện làm ăn, vui vẻ tới mức muốn bay lên. Mục tiêu của cô sắp hoàn thành rồi! Cậu buồn bã rời đi, Mễ Tinh thành giao được chuyện làm ăn, vui vẻ muốn bay lên. Mục tiêu của cô sắp được hoàn thành rồi Sau khi Mễ Tình đi tiếp đón khách khác, mẹ Tiểu Mập Mạp và mẹ Tiểu Hắc tụm lại tám chuyện. Mẹ Mập nói: Chị nói xem quan hệ của ông chủ Tiêu và cô Mễ Tình này là như thế nào? Trước đây nghe nói cô ấy là khách trọ của ông chủ Tiêu, hiện tại lại đến nhà hàng làm việc, cảm giác không bình thường lắm. Mẹ Tiểu Hắc nói: Thấy hơi mờ ám, nhưng không phải trong nhà hàng còn có Dung Dung sao? Tôi vẫn nghĩ ông chủ Tiêu thích cô ấy. Mẹ Tiểu Mập lắc đầu, không đồng ý nói: Nếu đúng như thế, còn chờ tới bây giờ sao? Tôi nghĩ không phải. Mẹ của Tiểu Hắc suy nghĩ một chút, cảm thấy có lý: Nhưng cô Mễ Tình này rất giống đại tiểu thư, lại từng đi du học nước ngoài, tiêu chuẩn nhất định rất cao! Mẹ của Tiểu Mập Mạp cười: Chị xem ông chủ quán có kém gì đâu, trong tiệm này biết bao nhiêu cô gái vì cậu ấy mà tới đấy thôi. www.vuilen.com 96

Mẹ Tiểu Hắc ngầm hiểu, hai người nhìn nhau cười, tất cả đều không nói nữa. Trong quán quả đúng là không thiếu khách đên vì Tiêu Cố, hiện tại trước mặt cô cũng có hai người như vậy đây... Hai cô gái này thoạt nhìn không lớn hơn cô là bao, hình như cũng vừa tốt nghiệp đại học. Mễ Tình hỏi các cô có muốn gọi đồ uống không, đã có nữ sinh lôi kéo cô, hỏi: Số điện thoại ông chủ chỗ các cô là gì thế? Mễ Tinh sửng sốt, chớp mắt: Cô tìm ông chủ có chuyện gì không? Nữ sinh nói: Muốn tâm sự vài chuyện thôi Mễ Tinh trừng mắt nhìn, hóa ra là muốn tâm sự với ông chủ. Cô lấy trong túi quần ra tấm danh thiếp của quán, đưa cho nữ sinh đối diện cô: Đây là danh thiếp của quán chúng tôi, mặt trên có số cố định của quán, cũng có số của ông chủ Vậy mà nữ sinh kia không nhận: Danh thiếp này tôi có đầy, dãy số kia tôi cũng đã gọi mấy lần, không thấy ai trả lời, nhắn tin cũng không thấy hồi âm lại. Nói tới đây, cô mập mờ nháy mắt nhìn Mễ Tinh, lặng lẽ nói: Tôi muốn hỏi số điện thoại cá nhân của anh ấy. Mễ Tình giật mình, thảo nào ngày đầu tiên cô đến đây, gọi ba cuộc điện thoại anh cũng không trả lời, thì ra anh ta nghĩ cô là fan gọi điện quấy rầy. Cô thu lại danh thiếp, cười ngượng: Thật ngại quá, số điện thoại cá nhân của ông chủ Tiêu tôi cũng không biết, cô trực tiếp hỏi anh ấy là được. Nữ sinh bĩu môi, hơi thất vọng, cô liếc mắt với bạn, vụng trộm hỏi Mễ Tình: Thế chị Dung Dung trong quán có quan hệ gì với ông chủ Tiêu? Có phải là bạn gái của anh ấy không? Chuyện này... Mễ Tình dừng một chút, Đời tư của ông chủ nhân viên làm công chúng tôi không dám quá phận. Nữ sinh còn muốn hỏi mấy thứ, nhưng bàn bên cạnh có khách kêu trà, Mễ Tình cũng nhân cơ hội mà chuồn đi. Một bàn có 4 5 người đàn ông ngồi, bên dưới vỏ chai bia ngổn ngang. Mễ Tình cầm ấm trà theo hướng khách, rót đầy vào ly trước mặt người đó. Đó là một người đàn ông mặc áo lông đen, tóc đầu đinh, dáng người rắn chắc. Mễ Tình rót xong định quay đi, thì bị người đàn ông kia giữ lại. Người đẹp, sao trước đây chưa từng thấy cô? Anh ta lôi cổ tay Mễ Tình, không cho cô đi. Mễ Tình nhíu mày, lực người kia rất mạnh, cô giật tay về sau, nhưng không di chuyển được gì. www.vuilen.com 97

Cô hít một hơi,cười nói: À, tôi mới đến đây không bao lâu, xin anh buông tay. Nhưng vị kia không buông tha: Đừng đi, ở đây tâm sự với anh tí đã. Lông mày Mễ Tình giật giật, cô kìm chế không tát người kia một bạt tai, nhìn ghê tởm: Tôi còn phải làm việc, mời anh bỏ tay. Đối phương giả mù giả điếc, vẫn kéo cô bên đến bên mình. Thẩm Thi Thi gần đó nhìn thấy, vội vàng đi tới, muốn kéo Mễ Tình ra, nhưng chưa chạm đến cạnh bàn, đã thấy bóng người mặc đồ xanh biếc đứng chắn trước mặt, cầm cổ tay vị khách kia. Ở trong tiệm chúng tôi mà lại trêu chọc nhân viên của chúng tôi, anh cho rằng tôi là gì? Giọng điệu trầm thấp mọi ngày vẫn nghe, nhưng lúc này lại phủ một lớp tức giận, càng thêm uy nghiêm. Mễ Tình nghiêng đầu sang nhìn, quả nhiên người đứng cạnh là Tiêu Cố. Anh lại thêm một lực rất lớn trên cổ tay khách nhân, người kia hô nhỏ một tiếng, liền buông lỏng Mễ Tình ra. Thẩm Thi Thi lúc này mới kéo Mễ Tình về bên cạnh mình, ân cần hỏi: Cô không sao chứ? Mễ Tinh lắc đầu, nhìn về phía Tiêu Cố. Người kia lắc lắc cổ tay bị bóp chặt, nổi giận đùng đùng đập bàn đứng lên: Mày là ai? Tao muốn tán gẫu với cô ta, liên quan cái rắm gì đến mày? Anh ta làm lộn xộn lên, trong quán có không ít khách bị anh ta dọa sợ, đồng loạt nhìn sang. Tiêu Cố bình tĩnh nhìn, con ngươi đen nhánh không có cảm xúc: Tôi là ông chủ ở đây. Ông chủ? người kia càng lớn gan Quán anh bình thường vẫn đãi khách thế à? Tiêu Cố bình tĩnh nói: Quán chúng tôi không chào đón khách như anh. Người kia a một tiếng, hùng hổ bước lên, như muốn đánh nhau, nhưng bị người đi cùng ngăn lại: Thật ngại quá, anh em tôi uống hơi nhiều rồi. Tiêu Cố không nói gì, để mặc người mặc áo lông đen không phục, ồn áo náo loạn muốn bạn mình tránh ra. Lại thêm một người đàn ông bên cạnh tới hỏi: Có chuyện gì thế? Người mặc áo lông đen thấy, khinh thường hỏi: Mày là ai? Liên quan gì mày? Người đó nhìn rồi lấy từ túi ra thẻ cảnh sát: Tôi là cảnh sát. www.vuilen.com 98

Nói xong, còn chỉ bàn đằng sau: Cảnh sát bọn tôi thường đến tiệm này ăn, đừng làm bậy ở đây. Người mặc áo lông đen nhìn theo hướng tay, thấy hai bàn chập lại thành một dãy, toàn là.. cảnh sát. Mấp máy môi, nhưng lại im lặng, bạn của người mặc áo lông đen dẫn anh ta đi, nói vài lời xin lỗi. Được rồi, không có việc gì, mời mọi người tiếp tục dùng bữa. Lâm Tĩnh Dung đi ra, cười trấn an khách trong sảnh. Tiêu Cố nói vài câu với cảnh sát, quay đầu nhìn Mễ Tình, tới bên cô: Cô không sao chứ? Mễ Tình lắc đầu: Không có việc gì... Tiêu Cố cúi đầu nhìn tay cô bị siết đỏ. Anh trầm mặc, rồi lên tầng hai: Theo tôi đến phòng nghỉ, tôi giúp cô bôi thuốc. www.vuilen.com 99