Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu - Văn mẫu lớp 7 Author : Nguyễn Tuyến Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu - Bài số 1 Trong đời sống tinh thần đa dạng và phong phú của con người thì tình cha con là một trong những tình cảm máu thịt thiêng liêng, sâu đậm nhất. Công lao to lớn của người cha được nhắc đến rất nhiều trong ca dao, dân ca: Công cha như núi Thái Sơn..., Con có cha như nhà có nóc, Phụ tử tình thâm... Người cha đóng vai trò trụ cột trong gia đình, là chỗ dựa đáng tin cậy cho vợ con. Ngày xưa, mọi việc lớn như làm nhà, tậu ruộng, tậu trâu, dựng vợ gả chồng cho con cái... thường là do người cha quyết định. Trách nhiệm của người cha rất nặng nề. Con cái ngoan hay hư, chủ yếu tùy thuộc vào sự bảo ban dạy dỗ của người cha. Bên cạnh người mẹ dịu dàng là người cha nghiêm khắc. Dẫu cách thức biểu hiện tình thương yêu có khác nhau nhưng bậc cha mẹ nào cũng mong muốn nuôi dạy con cái trưởng thành về mọi mặt, đúng như dân gian đã nói: Con hơn cha là nhà có phúc. Trong lúc người mẹ hàng ngày chẳng quản vất vả nhọc nhằn, lo lắng cho các con từ bát cơm, tấm áo thì người cha ngoài những thứ đó ra còn phải nghĩ đến việc dạy dỗ, truyền kinh nghiệm sống mà mình đã đánh đổi mồ hôi nước mắt, để các con được những bài học thiết thực khi bước vào đời. Thật hạnh phúc cho những đứa con được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ! Có biết bao người cha chấp nhận thiệt thòi về mình, dành tất cả thuận lợi cho con cái. Em đọc trên báo và xem truyền hình thấy những người cha lam lũ, quần quật làm những việc như: quét rác, đội than, đội trấu, đạp xích lô... không từ nan bất cứ chuyện gì, miễn là lương thiện để kiếm tiền nuôi đàn con ăn học đến nơi đến chốn. Gần nhà em có một bác người Quảng Ngãi, tuổi hơn năm chục, làm nghề mài dao kéo. Ngày ngày, bác rong ruổi khắp nơi trên chiếc xe đạp cà tàng với vài hòn đá mài và thùng nước nhỏ. Bác vào thành phố đã hơn ba năm, kể từ khi anh con trai lớn thi đậu đại học Bách khoa. Mỗi lúc kể về những đứa con ngoan, bác rất mãn nguyện, đôi mắt ánh lên vẻ tự hào: "Nhà bác nghèo lắm! Được mấy đứa con, đứa nào cũng ham học và học giỏi. Năm nay cô con gái thứ hai cũng đậu đại học Sư phạm. Bác ráng làm kiếm ngày vài chục ngàn, cha con đùm túm nuôi nhau. Mình chẳng có chi cho các con thì cho chúng cái chữ, cái nghề!". Em thấy ở bác có những nét rất giống cha em, một người thợ cơ khí bình thường, quanh năm làm việc với máy móc, dầu mỡ. Đôi bàn tay của cha chai sần, thô ráp, mạnh mẽ nhưng ấm áp lạ thường. Có thể nói rằng trong gia đình em, cha làm nhiều mà hưởng thụ ít. Cha giống mẹ ở chỗ nhường nhịn hết cho đàn con những miếng ngon, miếng lành, còn mình chỉ cơm dưa cơm mắm qua ngày. Tài liệu chia sẻ tại Đức tính nổi bật của cha em là cần cù, chịu khó, hết lòng vì vợ con.tuy công việc thường
xuyên bận bịu, cha vẫn cố dành thời gian quan tâm chăm sóc đến việc học hành của các con. Cha em ít lời, chỉ nói những câu nào đáng nói như nhắc nhở, uốn nắn khuyết điểm hay động viên, khen ngợi khi các con làm được điều tốt, điều hay. Cha dạy chúng em lòng tự trọng và tính tự lập. Có lần cha bảo: "Đã là người thì phải có ý chí, không được ngại khó, ngại khổ. Càng khó càng phải làm bằng được." Em quý nhất cha em ở thái độ tôn trọng mọi người trong gia đình. Có việc gì không vừa ý, cha bình tĩnh phân tích chứ không la lối, chửi bới. Bởi thế cho dù tính cha nghiêm khắc mà vẫn dễ gần, từ vợ con đến hàng xóm láng giềng đều nể phục. Cứ nghe những lời cha nói, nhìn những việc cha làm, em học được rất nhiều điều hay, điều tốt. Cha thường bảo con cái lấy cha mẹ làm gương nên cha rất giữ gìn ý tứ. Chúng em yêu kính cha, cố gắng chăm học, chăm làm để cha mẹ vui lòng. Đó cũng là cách đền đáp chữ hiếu cụ thể và thiết thực nhất. Cảm ơn nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu đã nói giúp tuổi thơ chúng em những suy nghĩ tốt đẹp về cha mẹ: Cha sẽ là cánh chim, đưa con đi thật xa. Mẹ sẽ là cành hoa, cho con cài lên ngực. Cha mẹ là lá chắn, che chở suốt đời con... Ngày mai con khôn lớn, bay đi khắp mọi miền. Con đừng quên con nhé, ba mẹ là quê hương! Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu - Bài số 2 Đối với bản thân mỗi người, mẹ luôn là người vô cùng quan trọng. Mẹ mang nặng đẻ đau sinh ra chúng ta, mẹ chăm lo cho ta từng bữa ăn, giấc ngủ và dạy ta nhiều điều để ta vững bước trên đường đời. Những lời hát ru và dòng sữa mát lành của mẹ luôn in đậm trong ký ức và tiềm thức của mỗi chúng ta. Đối với riêng tôi, đứa trẻ không còn mẹ khi lên 3 tuổi thì ký ức của tôi về mẹ không nhiều. Đó chỉ là những cảm giác thân thuộc và gần gũi khi ai đó nhắc đến mẹ. Người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi là người cha thân yêu của tôi. Bởi cha vừa là cha, vừa thay mẹ chăm sóc tôi, nuôi dạy tôi nên người. Sáng nào cha cũng dạy rất sớm chuẩn bị bữa sáng cho tôi. Biết con gái thích ăn cơm rang nên buổi tối hôm trước cha thường nấu nhiều cơm để sáng hôm sau có cơm nguội rang cho tôi. Cơm rang cha làm, tôi lúc nào cũng ăn được hai bát. Không những vậy, cha tôi thường chuẩn bị quần áo cho tôi mặc đi học. Cha luôn dạy tôi rằng, là con gái luôn phải ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ, vậy nên quần áo của tôi dù không nhiều những bộ nào cũng được cha tôi giặt và là phẳng rồi treo sẵn trong tủ cho tôi. Ăn sáng và mặc quần áo xong cha trở tôi đi học trên chiếc xe máy mà ông nội đã để lại cho cha khi ông qua đời. Chiếc xe đó dù đã cũ những đó là tất cả tài sản của hai cha con tôi. Nhà tôi ở xa trường, đường thì khó đi nên ngày nào cha cũng trở tôi đi học rồi lại đón tôi về. Dù trời nắng hay trời mưa, có lần khi trở đi tôi đi học về do đường trơn nên cha bị ngã xe nặng lắm, vậy nhưng chưa bao giờ cha cảm thấy vất vả và cáu gắt lên với tôi. Đã có lần tôi trách cha vì đến đón tôi muộn để tôi phải chờ và bị đói nhưng cha cũng chỉ mỉm cười và nói xin lỗi tôi. Tôi thực sự cảm thấy thương cha tôi vô cùng. Cuộc sống của hai cha con cũng vất vả, ngoài lo việc gia đình cha tôi làm công việc chính là thợ xây. Những ngôi nhà gần nhà tôi cũng có một phần tay cha tôi xây nên. Tôi luôn tự hào Tài về liệu người chia sẻ chatại đáng kính của tôi. Mặc dù mẹ tôi không còn nữa, dù đôi khi tôi cảm thấy tủi thân và thiệt thòi nhưng suy nghĩ đó của tôi chỉ là thoáng qua bởi bên cạnh tôi luôn có một người
mẹ thứ hai là cha tôi. Dù là con gái nhưng chuyện gì tôi cũng tâm sự với cha, có những lúc cha ủng hộ suy nghĩ của tôi nhưng cũng có những lúc cha cho tôi những lời khuyên bổ ích để tôi biết tôi làm thế đúng hay sai? Cha thay mẹ chăm sóc cho tôi mọi thứ từ bữa ăn đến giấc ngủ. Cha tôi khéo tay lắm, món gì cha cũng nấu rất ngon nhất là món thịt kho tàu, khi nào cha nấu món này thì tôi ăn được rất nhiều cơm. Buổi tối, trước khi đi ngủ cha luôn dặn tôi rằng phải sắp xếp sách vở trước để chuẩn bị cho ngày hôm sau, nếu mai có dạy muộn thì cũng không bị quên sách vở. Những lời dạy của cha đã giúp tôi trưởng thành hơn rất nhiều. Là con gái nên có những lúc tôi nhớ mẹ da diết, nhưng rồi nhanh chóng tôi lại nghĩ đến cha tôi và vui lên. Có cha ở bên cạnh, tôi thấy mình có đủ sức mạnh để vượt qua và làm được mọi thứ. Trong suy nghĩ của tôi, cha là một người tuyệt vời nhất trên thế gian. Dù cuộc sống có vất vả thế nào thì tôi luôn tự dặn lòng mình phải cố gắng học tập thật tốt để cha luôn cảm thấy hãnh diện về tôi. Tôi sẽ luôn nghe lời cha và không bao giờ làm cha buồn lòng để cha luôn mạnh khỏe và sống hạnh phúc bên tôi. Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu - Bài số 3 Tình cha con luôn là thứ tình cảm âm thầm, lặng lẽ nhưng mạnh mẽ và da diết. Chưa bao giờ em viết bất cứ một điều gì dành cho cha, bởi rằng có lẽ ngôn từ không đủ sức để diễn tả hết tình cảm đó. Và có lẽ em không đủ can đảm để viết ra những lời tự sâu trong trái tim dành cho cha. Đó là một người đàn ông đặc biệt trong cuộc đời em hôm nay và cả mai sau nữa. Cha là người mang đến cho em một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và nhiều yêu thương như thế này. Cha gánh trên đôi vai gầy cả một gia đình lớn, gánh hết ước mơ của những đứa con đnag tuổi ăn tuổi học. Những điều cha làm cho chúng em chưa bao giờ là thừa, bởi với cha, tình yêu chưa bao giờ là đủ giành cho gia đình. Cả cuộc đời cha nhọc nhằn, vất vả, tần tảo sớm hôm vì miếng cơm manh áo của gia đình, của những đứa con thơ đang trông ngóng trông từng ngày. Nếu như mẹ âm thầm tần tảo sớm hôm thì cha là người đàn ông đầy nghị lực, gánh vác hết mọi chuyện lớn trong gia đình. Cha như cây đại thụ chống những cơn bão nổi dậy trong gia đình. Nếu không có ý chí, nghị lực và tình yêu phi thường thì cha không thể gánh vác được trách nhiệm lớn lao như thế. Em vẫn thường bắt gặp hình ảnh người mẹ dịu hiền, đảm đang, tần tảo trong những câu thơ, áng văn của nhiều nghệ sĩ; nhưng hình ảnh người cha thật hiếm hoi. Có lẽ tình cảm giành cho mẹ rất dễ bày tỏ nhưng đối với cha thì rất khó khăn. Tuy nhiên không phải thế mà vai trò người cha trở nên giảm đi. Ngược lại vai trò và trách nhiệm ngày càng to lớn và được khẳng định mãnh liệt hơn. Tài liệu chia sẻ tại Cha em là một người rất hiền lành, mọi việc trong nhà cha đều lo toan, những việc nhà cha
cũng hay đỡ đần giúp mẹ. Có rất nhiều lúc mẹ cười bảo với mấy chị em rằng Cha mấy đứa ai cũng khen giỏi giang, không ngại giúp việc nhà cho vợ. Em rất tự hào vì có người cha tuyệt vời như vậy. Em còn nhớ có một lần mẹ ốm, phải đi viện. Những ngày này cha vừa làm tròn vai trò người cha, vừa gánh thêm vai trò làm mẹ. Sáng sáng cha dậy nấu cơm cho con ăn, rồi đưa con đi học, rồi quét dọn, chăm sóc đàn heo vừa mới sinh. Cha lo lắng cho mẹ đến nỗi hốc hác cả gương mặt, đôi mắt cha trở nên nặng nề nhưng vẫn ánh lên niềm tin yêu trong cuộc sống. Cha là con út trong gia đình của ông nội, các cô và bác đều đi xa. Cha gánh vác chuyện gia đình mình và gia đình lớn của ông nội. Cha vẫn đều đặn chăm sóc ông bà, thường xuyên dẫn ông bà đi khám sức khỏe định kì. Có nhiều lúc em thấy cha loay hoay bên bếp lò, nấu bát canh chua cho ông bà nội. Bởi đây là món mà ông bà rất thích ăn. Cha đã tự tay vào bếp làm cho ông bà mà không cho các con nấu. Một cử chỉ bình dị nhưng đã nói lên được tấm lòng hiếu thảo, đáng trân trọng mà cha dành cho ông bà. Cha là một người giàu đức hi sinh, vẫn luôn dành cho gia đình những điều tốt đẹp nhất. Có nhiều lúc đi làm về, em nhìn thấy sự mệt nhọc trên gương mặt cha nhưng cha vẫn nở nụ cười tươi, vẫn luôn mang đến cho gia đình không khí vui tươi nhất. Chưa bao giờ cha kêu ca, than vãn mệt mỏi hay cuộc sống có quá nhiều thứ phải lo toan. Đây là điều mà em học được ở cha, một đức tính là một người đàn ông cần có được. Cha luôn là một người đàn ông tuyệt vời và vĩ đại nhất đối với gia đình em. Là tấm gương sáng về cách làm người mà em đã học tập được rất nhiều. Em mong sao cha luôn khỏe mạnh, vui vẻ để cả nhà em luôn được hạnh phúc sum vầy như thế này. Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu - Bài số 4 Bố tôi là một người nghiêm khắc và ít nói. Vì vậy, trong nhà, tôi sợ bố nhất. Vì một lần tôi hư, bố tôi lại lấy cái roi dài ở khe cửa ra. Và mỗi lần có bài toán khó giảng mãi tôi không hiểu, bố tôi lại nói Mày ngu thế!. Mẹ tôi vẫn chê bố bằng cách giả vờ nói đùa: Bố cu Việt gốc người Bỉ. Đầu tiên tôi tưởng thật. Về sau mới biết mẹ chê bố nói năng với con thô bỉ. Nghe tin bố đi thành phố Nha Trang thăm mộ bà nội tôi, tôi rất mừng. Vì ít ra trong tháng này, cái roi sẽ thất nghiệp và tôi sẽ không phải nghe câu nói Mày ngu thế! của bố nữa. Song, sự vui mừng của tôi không kéo dài được ba ngày, thì nỗi lo lại đến. Số là sau mỗi bài cô giáo giảng toán trên lớp, về nhà bố thường giảng lại và hướng dẫn tôi làm các bài tập. Hết ngày này qua ngày khác, những chỗ không hiểu cứ dồn lại. Tôi sĩ diện không dám hỏi cô, có thể cô chẳng nói câu như bố, nhưng cô sẽ chê cười tôi chăng? Thế là hậu quả đã đến. Tôi đã bị điểm 1 toán kiểm tra một tiết. Những trường hợp bị điểm kém, cô giáo cho bài tập về nhà, để mai lên bảng làm bài tập, gỡ điểm. Tôi ngồi nghĩ mãi không ra cách giải toán. Tài Thật liệu chia sự lúc sẻ tại này tôi thấy bố quan trọng với tôi xiết bao! Tôi bỗng thông cảm với cái roi và câu nói Mày ngu quá! của bố. Vì thực sự tôi đáng đánh đòn và ngu si lắm. Cái ngu nhất của tôi
là đã hiểu lầm bố. Bố nghiêm khắc cũng chính vì bố thương yêu tôi, muốn tôi nên người. Tôi ngồi khóc thầm... Lúc này mẹ đi làm vắng. Mà về môn Toán, mẹ tôi cũng không thạo, mẹ chỉ giỏi môn xã hội thôi. Vừa lúc ấy thằng Thái - lớp trưởng, rất cự phách về Toán - bất ngờ đến. Nó giúp tôi, giảng giải cho tôi hiểu. Hôm sau, tôi lên bảng chữa bài: tôi được điểm 8. Cô giáo khen tôi. Tôi vui sướng đỏ cả mặt. Giờ ra chơi, tôi gặp Thái và bảo: Trong thời gian bố tớ đi Nha Trang, cậu sang học cùng và giúp tớ môn Toán nhé. Thái tiết lộ bí mật: Cô giáo bảo tớ sang giúp cậu đấy!. Tôi bàng hoàng: hoá ra cô giáo rất hiểu hoàn cảnh và tâm tư của tôi... Ngày bố đi Nha Trang về, ngay tại sân bay Nội Bài, tôi đã ôm bố và nói: Bố ơi! Con mong nhớ bố quá! Bố ở nhà với con nhé!. Bố tôi xúc động xoa đầu tôi. Bây giờ tôi mới thật sự hiểu câu nói của các cụ xưa: Yêu thì cho roi, cho vọt... (Sáng nay, trong tiết mục Gặp nhau cuối tuần của Đài Truyền hình Việt Nam, nghệ sĩ Chí Trung đã gây cười bằng biến tấu câu nói này Yêu thì cho roi, ghét thì cho vọt ). Bố tôi nghiêm khắc cũng vì bố thương tôi. Tôi chỉ muốn nói với bố một câu: Bố ơi, con sẽ cố gắng học giỏi. Mỗi lần bố bảo Mày ngu thế! thì con sẽ lại cố gắng hơn lên. Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu - Bài số 5 Vậy là đã ba năm trôi qua, sắp đến ngày giỗ cha tôi lần thứ ba. Thời gian là ba năm vẫn chưa đủ để tuổi thơ tôi hết bàng hoàng: tôi đã mất cha. Khi cha ra đi, cha không có gì để lại cho tôi - đứa con gái duy nhất của cha. Cha chỉ có một tấm bùa hộ mệnh và một lời căn dặn cuối cùng... Trước ngày cha mất khoảng hai tháng, tôi lục túi cha để lấy tiền lẻ ăn sáng như mọi khi. Nhưng không thấy tiền, mà chỉ là một tấm bùa hộ mệnh. Chiều tối về tôi hỏi cha tôi. Cha rất buồn và nói: Con ơi! Nội của con yếu lắm rồi. Bác sĩ bảo chưa chắc đã qua khỏi. Có thể phải truyền máu cho nội. Rất may là cha cùng nhóm, máu với nội... Hôm qua cha đi chùa, xin cho nội tấm bùa hộ mệnh này. Thực ra, việc truyền máu này cũng chỉ kéo dài thêm một thời gian sống rất ngắn của nội thôi, nhưng cha tôi thương nội quá. Sau này, rất lâu sau khi cha mất, tôi mới được mẹ kể rằng sau khi truyền máu cho nội, đáng lẽ cha phải nghỉ ngơi và bồi dưỡng. Nhưng cha đã đi làm việc ngay (vì công việc gấp quá) nên cha đã đổ bệnh nặng và qua đời... Ngày ra đi, cha đưa cho tôi tấm bùa hộ mệnh và dặn tôi: Con gái yêu của cha! Nếu một ngày nào đó, cha có ra đi mãi mãi, con hãy sống bằng cuộc sống lao động chân chính và học thật giỏi nhé. Cần nhất là phải trung thực, có nợ phải trả. Hãy sống bằng chính sức mình. Xa cha, con phải yêu thương và giúp mẹ. Hãy vững vàng nhé, con gái của cha!. Tôi đã gục khóc rất lâu trong cánh tay cha và Người lặng lẽ đưa tôi tấm bùa hộ mệnh... Tài Xin liệu lỗi chia các sẻ bạn tại vì chuyện rất buồn của tôi. Nhưng với đề văn này tôi phải thật lòng. Như cô giáo tôi đã dạy: Niềm vui chia hai sẽ có hai niềm vui. Nỗi buồn chia hai sẽ giảm một nửa (lời
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org) của một người nổi tiếng nào đó). Xin trân trọng gửi các bạn câu chuyện về cha tôi. Tuy chuyện có buồn nhưng đầy tình thương yêu. Chuyện nhắc ta hãy thương yêu, kính trọng mẹ cha của chúng ta. Nguyễn Tuyến tổng hợp Tài liệu chia sẻ tại