No tile

Tài liệu tương tự
Phần 1

NỖI GHEN DỊU DÀNG

No tile

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

No tile

Document

CHƯƠNG 1

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Microsoft Word - suongdem05.doc

-


Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

No tile

Mộng ngọc

Phần 1

Tác Giả: Cửu Lộ Phi Hương Người Dịch: Lục Hoa KHÔNG YÊU THÌ BIẾN Chương 50 Lửa bùng lên chỉ trong nháy mắt, nhanh chóng lan tới những nơi bị xăng tưới


Phần 1

Phần 1

PHẦN TÁM

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên


Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Vợ Chồng như... Khách khứa Nguyễn Thị Thanh Dương. Chị Bông vừa bước vào nhà quẳng ngay cái xách tay xuống bàn và ngồi phịch xuống ghế làm anh Bông ng

CHƯƠNG I

Document

Phần 1

No tile

Phần 1

Document

Microsoft Word - trachvuphattutaigia-read.docx

mộng ngọc 2

No tile

Phần 1

Microsoft Word - chotinhyeutronven10.doc

No tile

Phần 1

Phần 1

No tile

CHƯƠNG I

Document

No tile

No tile

Phần 1

Microsoft Word - chantinh09.doc

No tile

No tile

Microsoft Word - chotinhyeutronven03.doc

No tile

Document

No tile

Document

Microsoft Word - emlatinhyeu13.doc

mộng ngọc 2

Microsoft Word - chotinhyeutronven02.doc

Document

Document

Document

LỠ CHUYẾN ĐÒ Truyện của Phương Lan ( tiếp theo ) Vòng tay ghì chặt nhớ nhung Quay về bến cũ sóng lòng xót xa Lỡ làng một chuyến đò qua Cỏ đau nắng rát

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

TÁM QUY LUẬT CỦA NGƯỜI PHIÊN DỊCH KINH ĐIỂN PHẬT HỌC 1. Người dịch phải tự thoát mình ra khỏi động cơ truy tìm danh lợi. 2. Người dịch phải tu dưỡng t

(SỰ LỰA CHỌN SAI LẦM)

No tile

Tả người thân trong gia đình của em

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Hãy để mọi chuyện đơn giản - Tolly Burkan

CHƯƠNG 1

Microsoft Word - Chieu o thi tran Song Pha.doc

Con Đường Giải Thoát Thích Nhất Hạnh Mục Lục Chương 01: An Trú Trong Hiện Tại Chương 02: Mười Sáu Phép Quán Niệm Hơi Thở Chương 03: Ôm Ấp và Chăm Sóc

No tile

Tác Giả: Hoàng Thu Dung MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG Phần XVI Thùy Dương và Minh Khánh đi xuống cầu thang. Cả hai vừa vào chỗ lấy xe thì có tín hiệu máy, Thùy Dư

No tile

HỒI I:

No tile

Phân tích đoạn trích “Trao duyên” trong Truyện Kiều của Nguyễn Du

Tả mẹ đang nấu ăn

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

Tiêu Kim Thủy TIẾP BỘI I Bội vừa bước vào sân bỗng dừng chân quày quả bước ra. Từ lâu rồi chị không về nhà, không gặp ông Nghị Tần, thân phụ chị, vì l

Cúc cu

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

Cúc cu

Tác Giả: Kim Bính Người Dịch: Dennis Q CANH BẠC TÌNH YÊU Nho An Đường Chương 1 Anh Đang Xoay Chuyển Bàn Tay Vận Mệnh Dư Y đang ngồi sau quầy bar đọc b

Phần 1

Document

No tile

CHƯƠNG 1

No tile

Việc hôm nay (cứ) chớ để ngày mai

No tile

Document

CHƯƠNG 1

No tile

Chọn Vợ Hiền Nguyễn Thị Thanh Dương Anh Tư góa vợ khi tuổi đời còn trẻ. Anh đang đi tìm cho mình một tình yêu mới, một người vợ mới. Đối tượng anh mon

PHẦN I

Document

Document

SỰ SỐNG THẬT

Lan Việt : Hài Hê len Paphiopedilum helenae Avery

Công Chúa Hoa Hồng

Bản ghi:

PHẦN 9 Kim Chi đang thử lại chiếc áo cưới mà Vũ Hùng đặt may cho cô trong áo cưới hai dây màu trắng tlông Kim Chi thật thanh khiết và thánh thiện xinh đẹp. Kim Mai trầm trồ mãi: - Chị Chi đẹp quá! Anh Hùng mà gặp sẽ chết giấc cho coi. - Emcứ ngạo chi5 hoài chi5 mà đẹp nỗi gì. - Em nói thật mà, em là em gái chị mà còn phải thán phục đừng nói gì đàn ông con trai. Bà Thụy ngồi phòng khách hỏi vọng ra: - Chi à! Vũ Hùngcó nói khi nào mẹ nó về Việt Nam không con? - Dạ, đúng ra là hôm qua đó mẹ, có gì không mẹ? - Mẹ muốn Vũ Hùng đưa mẹ qua đây, cho hai bên nói chuyện chỗ người lớn. Kim Chi thay bộ quần áo cười ra, và bước ra ngoài: - Chắc là mới về, còn mệt nên mẹ ảnh chưa qua được đó mẹ. Bà Thụy bồn chồn: - Sắp tới ngày cười rồi dẫu sao cũng phải cho đúng nghi lễ chứ con. Nắm tay mẹ, Kim Chi cười: - Me lo xa quá, còn những năm ngày nữa kia mà. Kim Mai chạy ra cửa: - A! Anh Hùng! Vũ Hùng bước vào nhà: - Con chào bác! NgồI đi con, mẹ con về chưa? Vũ Hùng bối rối gãi đầu: www.vuilen.com 227

- Conqua đâycũng vì chuyện này thưa bác. - Có gì thì con cứ nói ra. Vũ Hùng ấp úng: - Mẹ con vừa điện thoại về cho hay là vì trục trặc giấy tờ nên mẹ con phải dời ngày lại ạ. Kim Chi lo lắng: - Vậy là ngày cưới không có mẹ anh dự à? - Không, mẹ anh sẽ về nhưng đúng vào ngày cưới. Bà Thụy cóvẻ thất vọng nhưng không nói gì. Vũ Hùng cớ vẻ áy náy: - Con qua đây xin bác thứ lỗi và thông cảm cho mẹ con ạ! Bà Thụy chép miệng: - Biết làm sao được, ngày cưới đã định thiệp mời cũng đã gởi đi rồi. - Dạ mẹ con sẽ về Việt Nam lúc mười giờ sáng. Kim Chi mừng rở: - Như vậy vẫn còn kịp dự đám cưới mà mẹ! - Mẹ đừng buồn nha. Vũ Hùng nhìn bà: - Bác thông cảm, vì có công chuyện: chứ mẹ con đâu muốn vậy. - Bác hiểu nên bác cũng không trách gì con cả. Thôi hai đứa ngồi chơi, bác vào nhà. Bà Thụy có vẻ buồn lắm, bà vẫn muốn mẹ Vũ Hùng qua đây để nói chuyện. - Vì dù sao Kim Chi cũng là con gái lớn, đám cưới của cô, bà muốn phải đàng hoàng và tươm tất như bao đám cưới khác. Nhưng giờ như vậy, bảo sao bà không buồn, nhưng không tiện nói ra. Vũ Hùng nhìn Kim Chi, lo lắng: www.vuilen.com 228

- Mẹ có vẻ không vui hả em? - Dạ, mẹ buồn lắm nhưng không sao đâu chút nữa em sẽ an ủi mẹ. Mẹ thương em và anh mẹ sẽ bỏ qua cho. Vũ Hùng vẫn không an tâm: - Anh sợ mẹ giận. - Em đã nói là không sao mà. Bây giờ anh rảnh không? - Rảnh, có gì không em? - Đi với em em muốn mua sắm ít đồ đạc. Vũ Hùng gật đầu: - Để anh vào chào mẹ. Vũ Hùng bước vào trong thấy bà Thụy có vẻ buồn chàng đến bên: - Dạ thưa bác! - Có gì vậy Hùng? Vũ Hùng ngần ngại rồi nhìn bà Thụy: - Nếu bác còn buồn chuyện mẹ con không về đây sớm để nói chuyện với bác thì con xin lỗi bác lần nữa, và con có đề nghị này. - Con cứ nói đi! Hay mình hoãn đám cưới lại đượckhông thưa bác. Bà Thụy ngạc nhiên: - Con muốn hoãn lại à? - Dạ, con muốn để mẹ con về. qua đây với bác rồi hãy tổ chức ạ! Thái độ thành thật của Vũ Hùng làm bà Thụy thêm thương chàng, bà mỉm cười: - Không phải hoãn đâu con à. - Nhưng con sợ bác buồn. www.vuilen.com 229

- Buồn thì bác hơi buồn, nhưng quan trọng nhất vẫn là hạnh phúc của hai con. Vũ Hùng nhìn bà biết ơn: - Nếu bác thương con thì con rất cám ơn bác. Bà Thụy ôn tồn: - Bác rất thương con lúc nào bác cũng mong hai con hạnh phúc! - Dạ!Con cám ơn bác. - Con phải sửa lại đừng gọi bằng bác nữa, sắp đám cưới rồi. Vũ Hùng vui mừng lắm: - Dạ nếu bác cho phép, con xin gọi bằng mẹ à. Bà Thụy gật đầu. Vũ Hùng hớn hở: - Dạ xin phép mẹ cho con và em Chi đlimua sắm ạ. - Ờ hai đứa chiều nhớ về ăn cơm. - Dạ con đi mẹ ạ! Vũ Hùng đi nhanh ra ngoài, Kim Chi ngạc nhiên nhìn chàng: - Có gì mà anh hớn hở vậy. - Không có gì, mình đi thôi em. - Theo ý Kim Chi, Vũ Hùng chở cô đến siêu thị, Kim Chi mua những thứ cần thiết cho cô và Vũ Hùng. Sau hơn ba tiếng rảo quanh các gian hàng, họ trở ra với những túi xách lỉnh kỉnh trên tay. Vũ Hùng âu yếm bão. - Em mệt không, mình vào đây nghỉ chân môt lát. Kim Chi cũng thấy khát nước nên đồng ý: - Em cũng mệt lại khát nữa. www.vuilen.com 230

- Ai bảo em, mua gì mà nhiều thứ vậy? Kim Chi chu môin hõng nhẽo: - Vài bữa nữa là đám cưới, em muốn lo cho mẹ, trước khi làm dâu chứ! Vũ Hùng bật cười: - Em làm như đi làm dâu xa lắm, nói thế ai nghe được hiểu lầm anh là khó khăn với vợ thì chết anh. Dừng lại bên một chiếc bàn trống. Vũ Hùng đặt những giỏ xách xuống đất. - Mình ngồi đây nhé em. Kim Chi gật đầu. - Kêu nước uống và món ăn nhẹ xong. Vũ Hùng lên tiếng. - Dù gì mẹ cũng cờn Kim Mai bên cạnh, cô bé cũng đã lớn rồi. - Nhìn lớn tướng nhưng đoảng lắm, chỉ biết ăn và học thôi. Vũ Hùng nheo mắt: - Không được đảm đang như em à? Kim Chi hất mặt làm cao: - Chứ sao nữa. Vũ Hùng tắc lười: - Anh thật hạnh phúc khi lấy em làm vợ. Nhìn Kim Chi, Vũ Hùng nhẹ giọng: - Có thể tại mẹ và em cứ lo hết mọi việc nên KimMai mới ỷ lại. - Anh nói đúng, mẹ cứ bảo dành thời gian cho Mai học nên không cho làm gì cả. - Anh không đồng ý như vậy, phải cho Mai tính tự lập chứ. Sau này Mai còn phải đi làm va chạm nhiều. - Em có nói nhưng mẹ kbông nghe, biết làm sao? www.vuilen.com 231

- Đang nói, Kim Chi bỗng ịm bặt, nhìn la cửa không chớp mắt.vũ Hùng ngạc nhiên: - Em làm gì vậy Chi? Dõi theo ánh mắt của Kim Chi, Vũ Hùng nhận ra Minh Khánh lịch lãm trlong bộ quần áo đắt tiền, thất caravat đang sánh vai với Như Nguyệt đẩy cửa bước vào. Vũ Hùng nhìn Kim Chi, cô vẫn dõi theo hai người, ánh mắt sầm xuống không vui. Minh Khánh và Như Nguyệt đang tìm chỗ ngồi nên không thấy họ. Trong phòng ăn chật kín chỗ, chỉ còn duy nhất bàn của Kim Chi là rộng rãi. Vũ Hùng gọi cô: - Chi! Em có sao không? Kim Chi sực tỉnh nhìn Vũ Hùng lắc đầu, bối rối: - Không! Em chỉ hơi bất ngờ. - Em tính thế nào? - Kệ họđi anh. Minh Khánh và Như Nguyệt đến bên: - Xin lỗi, chúng tôi nhồi đây được không ạ? Kim Chin ngưởc lên. Minh Khánh sững sờ. - KimChi! Như Nguyệt giật tay Minh Khánh: - Mình tìm chỗ khác đi anh! Kim Chi bình tĩnh lạ lùng: - Hai người cứn gồi, không có gì phải ngại. Minh Khánh còn đang lưỡng lự thì Như Nguyệt đã gật đầu: - Nếu Chi nói vậy, tụi này không khách sáo nữa. www.vuilen.com 232

Minh Khánh có vẻ ngượng ngùng: - Thôi, đừng ngồi đây em. - Anh ngại à! Kim Chi thảnnhiên: -Ngồi đi, hãy coi là bạn bè. Vũ Hùng cũng ân cần: - Không còn chỗ đâu, đừng ngại. Minh Khánh lưỡng lự nhưng thấy Như Nguyệt đã ngồi rồi nên miễn cưỡng phải ngồi xuống ghế. Như Nguyệt vồn vã: - Chi Và anh Hùng đi chơi à? - Chúng tôi đi mua sắm còn Nguyệt? - Nguyệt cũng vậy. Minh Khánh ngồi đối điện với Kim Chi chàng không dám nhìn vào Kim Chi, nên ánh mất lảng tránh đi chỗ khác. Kim Chỉ nhìn Minh Khánh giọng cô vẫn không có cảm xúc nào vẫn bình thản: - Lâu ngày không gặp anh Khánh có khỏe không? - Cảm ơn Chi, tôi vẫn khỏe. Kim Chi lắc đầu: - Nhìn sắc mặt anh kém lắm, hai mắt sâu và thâm quầng, như vậy là mất ngủ nhiều lắm. Như Nguyệt đỡ lời. - Ảnh than là khó ngủ, có đi khám và chữa rồi nhưng vẫn chưa khỏi. Kim Chi vẫn bình thản: - Hình như anh Khánh hơi ốm nữa đấy. Như Nguyệt nhìn Kim Chi, cô cũng bình thản đáp thaycho Minh Khánh. - Chi tinh mắt ghê, anh Khánh sụt hai ký đấy. www.vuilen.com 233

Vũ Hùng cũng nhìn Kim Chi, chàng thật sự ngạc nhiên và bất ngờ trước thái độ của Kim Chi lắm nhưng không tiện hỏi. Riêng Minh Khánh vẫn lặng im mắt nhìn đi nơi khác để mặc cho Như Nguyệt và Kim Chi nói chuyện. Kim Chi nhìn Vũ Hùng: - Anh có mang theo tiền không? Vũ Hùng gạc nhiên. - Em hỏi gì kỳ vậy? - Em xin lỗi ý em là anh có mang theo nhiều khống? - Em cần bao nhiêu? - Dạ chính xác là ba mươi hai trệu tám trăm năm mươi sáu ngàn. - Em cần số tiền đó làm gì mà nhiều vậy? - Em có chút việc cần đến nó. Minh Khánh nhìn Kim Chi: - Không cần đâu Chi, đó là cửa tôi tặng cho Chi. - Chi không nhận đâu, đây lâ số tiền anh dành dụm để làm đám cưới cho anh. Chi không thểé nhận được. - Lúc này tôi không cần đến nữa. Kim Chi lạnh nhạt: - Hay lúc này anh Khánh giàu rồi nên số tiền đó đâu đáng là bao. - Câu nói của Chi làm Minh Khánh đỏ mặt khônt biết nói gì. Vũ Hùng ôn tồn: - Chi, anh không có tiền mặt ở đây hay anh ký séc nhe. - Da cũng được anh ký cho em mợt tờ. Anh cứ ghi chẵn ba mươi triệu đi! Trao tấm séc cho Minh Khánh. Kim Chi điềm đạm: - Chi và anh Hùng sắp đám cưới nên số tiền này gởi lại anh: www.vuilen.com 234

- Cả Như NSuyệt cùng Minh Khánh đều thảng thốt: Hai người sắp đám cưới? - Phải! Có gì lạ đâu mà hai người ngạc nhiên vậy. Như Nguyệt tươicười: - Không tại bất ngờ quá đấy thôi! - Tiện dịp này mời hai bạn ngày thứ bảy này đến nhà hàng X dự tiệc, thứ lỗi vì không mang theo thiệp mời. Minh Khánh trầm giọng: - Chúc mừng hạnh phúc hai người! Như Nguyệt cũng lên tiếng: - Mình cũng xin chúc mừng cho Chi và anh Hùng, còn chuyện đến dự thì Nguyệt không dám hứa. Minh Khánh cất giọng quả quyết: - Nhất định ngày đó chúng tôi sẽ đến để uống rượu mừng cho hai người. Như Nguyệt nhìn Minh Khánh, nhưng ánh mắt lạnh lùng của chàng làmcô im lặng. - Hai bạn cứ tự nhiên nha, Chi và anh Hùng về. Quay sang Vũ Hùng, Kim Chi nhỏ nhẹ: - Tính tiền đi anh! Như Nguyệt xua tay: - Chi cứ để đó, chút nữa Nguyệt tính luôn cho, coi như Nguyệt và anh Khánh đãi hai bạn. Kim Chi thản nhiên: - Nếu Nguyệt nói vậy, Chi cám ơn nha! Mình di anh Hùng. Kim Chi sánh vai Vũ Hùng ra cửa. - Vừa mở cửa xe,vũ Hùng vừa hỏi: www.vuilen.com 235

- Em có sao không Chi? - Sao anh hỏi em vậy? - Anh thật bất ngờ trước thái độ của em khi nãy. Kim Chi mỉm cười: - Bộ em đã làm gì sai à? - Không! Em xử sự rất hay, anh thán phục em đấy? - Anh nói thật chứ. - Anh khen thật đấy, lúc đầu anh rất lo, sợ em không kềm chế được mình. Kim Chi cười buồn: - Đã là quá khứ và chúng mình sắp làm đám cưới có gì mà buồn chứ anh. - Gập lại Khánh, em có cảm giác gì. - Khó nói lắm anh à, em cũng không biết phải nói thế nào. Vũ Hùng gật đầu: - Anh hiểu ý em,giờ em muốn đi đâu: - Anh cho em về nhà đi! Vũ Hùng cho xe về nhà. - Vừa dừng xe thì điện thoại reo vang nghe điện thoại xong, Vũ Hùng bảo: - Anh có công chuyện phải đi gấp. Em nói với mẹ hộ anh là anh không ăn cơm nhà được. - Anh cứ lo công chuyện đi không sao đâu. Vũ Hùng đi rồi. Kim Chi quay bước vào nhà. Bà Thụy lên tiếng: - Con về rồi à còn Hùng đâu? - Dạ anh Hùng phảiii đi công chuyện mẹ ạ! - Cái thằng cả ngày cứ lu bu công chuyện sau này lấy nó, con phải bảo nó dành thời gian cho con chứ. - Mẹ à,công việc của ảnh là vậy, yêu ảnh, con đã chấp nhận rồi. www.vuilen.com 236

- Tùy con, mẹ chỉ nhắc chừng vậy thôi. Kim Chi bỏ vào phòng, cô buồn bã ngồi xuống giường, lặng lẽ khóc thầm, khi nãy trước mặt mọi người cô tỏ ra cứng cỏi và lạnh lùng. Còn bây giờ cô mới khóc thật lòng, làm sao cô có thể quên Minh Khánh dễ dàng được. Mối tình đầu bao giờ cũng đẹp, Kim Chi thấy Minh Khánh chiều nay thật tộin ghiệp đáng thương hơn đáng trách. Kim Chi lặng lẽ mở hộp hoa, những đóa hoa forget me nót đã nát vụn ra cả rồi nhưng cô vẫn không đủ nghị lực vứt bỏ. Tất cả giờ chỉ còn là kỷ niệm. Vũ Hùng chở Kim Chi ra sân bay đón bà Thanh mẹ của Vũ Hùng. Ngồi trên xe, Kim Chi hồi hộp lắm, mắt cô đầy căng thẳng. Vũ Hùng tươi cười nói như trấn an cô: - Làm gì mà em khẩn trương vậy? Kim Chi không giấu được vẻ hồi hộp: - Em lo quá anh Hùng! - Mẹ rất hiền, khi nào gặp mẹ, em sẽ thấy là anh nói thật. - Biết vậy, nhưng em vẫn lo thế nào ấy. - Đừng căng thẳng quá cứ tự nhiên sẽ thoải mái hơn. - Xe dừng ở sân bay, Vũ Hùng móc điện thoại ra gọi cho mẹ: - Alô! Mẹ hả, mẹ đang ở đâu? - Dạ, con và Kim Chi đang đậu xe ngay cổng đấy ạ! - Mẹ có cần con vào không? Dạ...dạ... Tắt điện thoại, Vũ Hùng tươi cười: - Mẹ sắp rau rồi. - Em hồi hộp quá anh ạ! www.vuilen.com 237

- Nhìn em kìa, mồ hôi đầm đìa, nghe lời anh, cứ tự nhiên đi! Mặc dù Vũ Hùng đã hết lời nhưng Kim Chi vẫn phập phồng lo lắng. Vũ Hùng reo lên, và giơ tay lên cao: - Mẹ, mẹ, chúng con ở đây. Kim Chi nhìn theo Vũ Hùng, cô thấy một thiếu phụ trạc tuổi mẹ cô đang đi nhanh lại. vẻ sang trọng và quý phái. Bà Thanh đi nhanh lại chỗ họ, bà nhìn Kim Chi tươi cười: - Cháu là Kim Chi à? - Dạ con chào bác! Bà Thanh nhìn cô, âu yếm: - Bác nghe Hùng khen cháu lắm, hôm nay gặp cháu bác thấy cháu còn hơn cả những gì mà Hùng kể cho bác. - Dạ, cháu cảm ơn bác ạ! Vũ Hùng nhìn mẹ. - Thời gian không còn nhiều đâu, mẹ lên xe, con chở mẹ về nhà nghỉ ngơi cho khỏe chiều nay là ra nhà hàng rồi. Ngồi vào xe, bà Thanh bảo: - Con cho mẹ qua nhà của Chi, mẹ muốn gặp chị sui trước.. KimChi vội nói: - Bác đi đường xa xôi, vất vả lắm rồi, theo con, bác nên về nghỉ chiều gặp mẹ con cũng được. - Bác e làm vậy không phải với mẹ cháu. - Dạ không sao đâu bác, mẹ con sẽ thôngcảm cho bác ạ. - Nếu con đã nói vậy thì Hùng cho mẹ về nhà đi con. - Vẻ thân mật và gần gũi của bà Thanh khiến cho Kim Chi có vẻ thoải mái lại cô không còn hồi hộp và lo lắng nữa. Trên đường về, cô và bà Thanh trò chuyện rất vui vẻ và tâm đắc. Bà Thanh như quên đi nỗi mệt nhọc sau bao nhiêu giờ ngồi trên máy bay. www.vuilen.com 238

Bà rất vui khi thấy Kim Chi xinh đẹp lại nết na, dịu dàng. Bà Thanh nắm tay cô, khẽ khàng: - Con về cho bác gởi lời hỏi thăm và xin lỗi mẹ con nhé, ngày mai bác sẽ ghé thăm. - Dạ, bác vào nghỉ, con phải về chuẩn bị cho chiều nay. Kim Chi cũng vội vã ra về. Cô còn phải chuẩn bị chu đáo cho buổi tiệc chiều nay. Đại sảnh được trang hoàng rất lộng lẫy, sang trọng nhưng không lòe loẹt khoa trương. - Một sân khấu được trang trí rất đẹp, hoa hồng tươi được bày khắp nơi. Cả đại sảnh như một vườn hoa hồng. - Cô dâu Kim Chi xinh đẹp và tha thướt trong áo cưới màu tinh khiết, trinh nguyên, xứng đôi bên Vũ Hùng lịch lãm trong bộ veston màu kem nhạt. Cả hai đều tươi cười và hạnh phúc. Sau phần nghi lễ tất cả đều được làm rất đơn giản. Bà Thanh nhìn con dâu lòng trào dâng niềm tự hào và hãnh diện trao cho cô xâu chuỗi ngọc tuyệt đẹp làm bằng ngọc lam. Bà nhìn mọi người và trịnh trọng tuyên bố cùng quan khách: Kính thưa quan khách hai họ, kể từ giờ phút này, tôi xin trao cho Kim Chi chuỗi hạt ngọc lam là vật gia bảo của họ Vũ nhà chúng tôi, và cũng từ phút này. Kim Chi chính thức là con dâu là con của chúng tôi. Một tràng pháo tay vang lên. Vũ Hùng âu yếm trao nụ hôn lên bờ môi của Kim Chi trước sự chứng kiến của hai họ. Họ đã chính thức là vợ chồng. - Mọi ngưil đều nâng ly chúc mừng hạnh phúc cho hai người. Tiệc cưới chỉ có gần mười bàn, toàn là những bạn bè thân thiết của cô dâu, chú rể, nên tất cả đều vui mừng cho hạnh phúc của hai người. Như Nguyệt nhìn Kim Chi xinh đẹp trong chiếc áo cưới, trầm trồ: - Chi đẹp quá! Chiếc áo được may rất khéo càng tôn thêm vẻ đẹp của Chi! Kim Chi mỉm cười: www.vuilen.com 239

- Cám ơn Nguyệt quá khen! - Áo cưới này Chi may ở đâu vậy? Chỉ vào Vũ Hùng, Kim Chi hãnh diện khoe với Như Nguyệt: - Anh Hùng đặt may bên Pháp đấy. - Vậy à? Hèn gì rất đẹp. - Đưa mắt nhìn Minh Khánh Kim Chi hỏi thăm Như Nguyệt. - Chừng nào hai bạn làm đám cưới? Minh Khánh trầm giọng: - Ngày đó chắc còn lâu lắm. Như Nguyệt nhìn Minh Khánh, có vẻ không vui: - Anh đừng uống nhiều, lại say đấy! - Ai bảo anh say hôm nay ngày vui của Kim Chi, anh phải uống để chúc mừng chứ. - Đã chúc mừng rồi? Anh phải ăn vài miếng chứ cứ uốngs uông vậy sao? - Kệ anh! Cứ để anh uống. Kim Chi đưa mắt nhìn Vũ Hùng: - Mình đi thôi anh! Ban nhạc bỗng đạo một bản nhạc quen thuộc. Kim Chi lắng nghe, cô ngạc nhiên khi nhận ra bài hát forgetmenot. Kim Chi lại bên bản nhạc: - Ai bảo đánh bàn này vậy? - Dạ, có khách đưa giấy yêu cầu ạ. Vũ Hùng nhìn cô: - Chuyện gì vậy em? - Không có gì, em chỉ hỏi ban nhạc chuyện này. Anh ra tiếp khách, em ra ngay. www.vuilen.com 240

- Vậy anh đi trước nhé? Kim Chi lại hỏi: - Ai vậy? Người dẫn chương trình trả lời: - Tôi cũng không biết chỉ thấy phục vụ đưa tờ giấy yêu cầu. - Anh cho tôi mượn tờ giấy. - Nhìn nét chữ, cô nhận ra ngay là Minh Khánh, MC nhìn cô: - Thưa cô vậy có chơi tiếp không. - Các anh đệm nhạc thôi đừng hát thành lời. - MC ngơ ngác: - Nếu khách yêu cầu hát. - Anh cứ bảo là cô dâu không đồng ý. có gì chỉ lại tôi - Dạ,tôi hiểu. Kim Chi hướng mắt nhìn Minh Khánh, đã có vẻ say rồi mà anh ta vẫn uống cạn ly này đến ly khác, mặc cho Như Nguyệt cản ngăn. Kim Chiđến gần cô khẽ nói: - Anh Khánh? Anh uống nhiều quá đấy! Minh Khánh nhướng mắt, giọng lè nhè: - Ai bảo là tôi say, hay là nhà hàng hết bia đãi khách nên nói vậy. Kim Chi vẫn ôn tồn: - Anh say quá! Chi không nói với anh nữa. Nhữ Nguyệt nhìn Kim Chi có vẻ ngại ngùng: - Xin lỗi Chi nha! Không có gì, có điều Nguyệt phải để ý ảnh uống say quá khi về Nguyệt sẽ vất vả đấy. Thôi Chi đi đây. www.vuilen.com 241

Kim Chi nhanh chân đến bên Vũ Hùng, cô theo chàng đi chào hỏi các bạn bè của Vũ Hùng. Nhìn quanh quất, Kim Chi thấy mẹ mình ngồi mà không thấy bà Thanh đâu, cô vội nói với Vũ Hùng: - Anh, mẹ đâu anh? - Mẹ mệt nên đã chào mẹ em về rồi. - Vậy à em ra chỗ mẹ nha. Bà Thụy tươi cười bảo con: - Con lo tiếp khách với chồng, không cần lo cho mẹ. - Dạ, con chỉ lại với mẹ một chút rồi đi ngay ạ? Kim Mai nắm tay chị, giật giật: - Chị Chi! Chị mời họ đấy à? - Ờ, dù sao cũng là bạn bè. - Nhìn anh ta uống, say be bét như con sâu rượu thế kia, thật hếtc hỗ nói. - Kệ ảnh, em đừng gây chuyện với họ nghe không! Kim Mai hất mặt: - Việc gì em phải gây gổ với loại người trê trẽn đó. Kim Chi dặn dò em gái mi chào bà Thụy. Cô theovũ Hùng ra cửa tiễn khách. Như Nguyệt thật vất vả mới dìu Minh Khánh đứng dậy, chàng cứ như tàu chuối héo rũ xuống. Kim Chi ái ngại: - Nguyệt đi bằng xe gì? - Nguyệt đi xe hơi tới. - Ảnh say thế này làm sao lái được. - Không sao, Nguyệtcó tài xế. www.vuilen.com 242

- Nếu vậy Nguyệt kêu anh ta vào phụ một tay, chứ không làm sao Nguyệt dìu ảnh nổi. Như Nguyệt gật đầu: - Ờ thế mà Nguyệt không nghĩ ra. Như Nguyệt chạy ra ngoài. Minh Khánh vẫn lè nhè: - Uống nữa, tôi muốn uống nữa. Vũ Hùng ôn tồn bảo: - Tan tiệc rồi Khánh ạ. Có gì mai uống nữa. - Người tài xế phải vào xốc Minh Khánh ra xe, Kim Chi nhìn theo, cô lắc đầu. Bất chợt Minh Khánh nhìn cô, ánh mắt thật lạ, và chàng bỗng nở một nụ cưới thật buồn và nói với Kim Chi: - Forgetmenot. Lời nói có gì tha thiết, buồn bã và đau xót lắm, bất giác Kim Chi đánh rơi bó hoa cưới trên tay. Cô nhìn theo Minh Khánh chêt lặng. Vũ Hùng điềm đạm: - Mình về đi em! Kim Chi gật đầu một cách máy móc rồi theo Vũ Hùng ra xe. - Trên đường về nhà, Kim Chi bỗng trầm lặng không nói gì, cô cứ ngồi thẩn thờ, mắt nhìn xa xăm. Vũ Hùng âu yếm bên tai: - Em mệt à? Kim Chi lặng thinh không đáp, vẻ mặt suy tư và buồn bã lắm... - Bà Thanh đang ngồi chờ trong phòng khách. Thấy họ vào bà tươi cười: - Hai con có mệt không? - Con chào mẹ? Sao mẹ không nghỉ cho khỏe. Bà Thanh lắc đầu: www.vuilen.com 243

- Mẹ khỏe rồi, mẹ muốn chờ các con về. Kim Chi nhìn bà, gượng gạo: - Mẹ... mẹ chờ chúng con có gì không mẹ? - Các con ngồi xuống đây. Vũ Hùng dìu Kim Chi ngồi xuống ghế, nhìn mẹ. Bà Thanh dặn dò: - Sáng mai hai con chở mẹ qua nhà, mẹ có hẹn với chị sui. Kim Chi nhìn Vũ Hùng như hỏi ý kiến. Vũ Hùng vẫn ôn tồn: - Mẹ tính khi nào đi ạ? - Ăn sáng xong các con chở mẹ qua đó là được. - Dạ! -Vũ Hùng lễ phép trả lời. Bà Thanh nhìn con dâu giọng ngọt ngào yêu thương: - Con có đói không? Mẹ có dặn chị Sáu nấu thức ăn nhẹ cho hai con đấy. Kim Chi cảm động nhìn bà: - Dạ Con không đói ạ! Nhưng anh Hùng chắc cần ăn tối vì trong tiệc cưới ảnh không ăn được phải lo tiếp khách. Nhìn Vũ Hùng, Kim Chi nhẹ nhàng: - Anh chờ em dọn thức ăn nha! - Để cho chị Sáu, em ngồi đây, chơi với mẹ. Kim Chi đứng dậy, cổ bảo với mẹ chồng: - Mẹ! Cho phép con ra sau ạ! Lát sau cô trở lên tay bưng tách trà thơm mùi sen, kịnh cẩn đặt trước mặt bà Thanh, cô nói: - Con kính mời mẹ dùng trà! Bà Thanh nhìn cô, buột miệng: - Con đúng là con dâu thảo của mẹ. www.vuilen.com 244

Quay sangvũ Hùng bà hỏi: - Hùng này! Sau này con đã đự định thế nào. - Sống ở Việt nam hay qua Mỹ lại? - Nhìn Kim Chi.Vũ Hùng đáp lời mẹ: - Con đã bàn với vợ con là sẽ ở lại Việt Nam, mẹ à. - Thế cũng tốt, mẹ cũng đang có ý định xin về Việt Nam, cuộc sống bên đó mẹ cũng không thích Vũ Hùng áy náy: - Có phải vì con không mẹ, nếu vậy thì con có lỗi với mẹ quá! Bà Thanh lắc đầu: - Không đâu con, bao nhiêu năm bên Mỹ, mẹ làm tất cả vì tương lai của con. Nay con đã trơởng thành và có một sự nghiệp. mẹ mãn nguyện lắm. Về lại Việt Nam mẹ rất thoải mái và tự do hơn. Kim Chị nhìn mẹ chồng, lễ phép: - Thưa mẹ, lần này mẹ về được bao lâu ạ? - Mẹ về được ba tháng. - Mẹ dự tính đi đâu chơi không mẹ? - Nhìn con trai, bà Thanh trầm giọng: Mẹ muốn ra NhaTrang, về quê nội của con. - Nhưng còn ai đâu mẹ, các cô, các chú cũng đã bên nước ngoài cả rồi. - Mẹ chỉ về thăm quê thôi, vả lại lần này mẹ cũng muốn tìm một người anh ruột là bác con đấy. Vũ Hùng ngỡ ngàng: - Sao trước giờ con không nghe mẹ nói. Bà Thanh buồn bã: - Thất lạc nhau mấy mươi năm trời, mẹ cũng không hi vọng gỉ nên không cho con biết làm gìì. Nói đến đây, bà Thanh đứng dậy: www.vuilen.com 245

- Cũng tối rồi các con đi ngủ đi! - Vâng ạ! Vũ Hùng dìu Kim Chi về phòng. - Căn phòng đã được trang trí và bày biện lại thật đẹp. Kim Chi ngỡ ngàng nhìn chung quanh. Cô thầm khen Vũ Hùng rất có thẩm mỹ khi bày biện căn phòng của hai người. Vũ Hùng thì thầm bên tai cô: - Em thích không? Kim Chi gật đầu không đáp, trong cô đang có những nỗi buồn sâu thẳm. Vũ Hùng dịu dàng: - Em vào tắm trước đi! Kim Chi ngoan ngoãn bước vào nhà tắm, cô tắm rửa mà tâm trí cứ để mãi đâu, ánh mắt và nụ cười của Minh Khánh cứ mãi ám ảnh cô, nó có cái gì đó u uất đau khổ lắm khiến cho cô day dứt. - TiếngVũ Hùng bên ngoài như thúc giục: - Chi ơi! Em xong chưa? - Khoác chiếc áo ngủ, Kim Chi đẩy cửa bước ra. Vũ Hùng tấm tắc: - Em xinh quá! Đợi anh nhé em! Kim Chi gật đầu cô mở cửa bước ra ban công, nhìn vào màn đêm thăm thẳm, cô cảm nhận mơ hồ hình như mình đã phạm sai lầm gì đó. Vũ Hùng bước ra không thâý Kim Chi trong phòng chàng bước ra ban công, đến sau lưng cô quàng tay qua lưng cô; - Sao em buồn vậy? Kim Chi giật mình sực tĩnh, nhìn Vũ Hùng, cô biết bây giờ mình đã thuộc về Vũ Hùng. Nhìn thấy vẻ buồn bã của vợ, Vũ Hùng ngạc nhiên: - Chuyện gì vậy em? Kim Chi lắc đầu không đáp. Vũ Hùng hôn nhẹ lên bờ môi của Kim Chi, cô bỗng thấy vô cảm lạ lùng. www.vuilen.com 246

Vũ Hùng nhìn cô: - Làm sao vậy? Em chưa quên được Minh Khánh phải không? Kim Chi gật đầu thú nhận: - Dạ! Em xin lỗi anh, em thật sự chưa quên được. - Lời thú nhận của cô làm Vũ Hùng thật đau khổ và bàng hoàng, tuy nhiên chàng vẫn điềm đạm: - Thôi mình vào nghỉ đi em, khuya rồi. Kim Chi nhìnvũ Hùng, nói như nài nỉ: - Anh vào trước đi! Em muốn ngồi ngoài này một mình. - Đã là vợ chồng anh mong em hãy quên đi tình đầu, chúng ta sẽ sống hạnh phúc. - Em hiểu! Em chỉ xin anh một đêm nay nữa thôi. Em hứa đấy. Nhìn Kim Chi, Vũ Hùng vẫn điềm đạm dù rất buồn. - Nếu vậy anh vào trước em cũng đừng suy nghĩ quá, thức khuya có hại đấy. Vũ Hùng khoác cho vợ thêm cái áovà bảo: - Ngoài này gió lắm em nên khoác vào cho ấm. Kim Chi cảm động nhìn theo Vũ Hùng. Chàng càng cao thượng, rộng lượng bao nhiêu, Kim Chi càng đau khổ bấy nhiêu. Ngước nhìn những vì sao lấp lánh trong màn đêm. Kim Chi tự trách mình tại sao lại vấn vương làm chi một mối tình đã chết. Khi bên cạnh cô đã có một Vũ Hùng, người chồng hết mực yêu thương cô. Kim Chi tự nhủ phải quên đi Minh Khánh để trọn vẹn với Vũ Hùng. Kim Chi cũng không biết Minh đã ngồi bao lâu, đến khic ảm thấy lạnh và mệt quá, cô mới quay vào. Vũ Hùng đã ngủ say hình như chàng không đủ kiên nhẫn chờ cô vào, trong giấc ngủ của chàng, Kim Chi thấy Vũ Hùng thật đẹp trai, dù trên mặt còn vương chút phiền muộn. Kim Chi nhẹ nhẹ nằm xuống bên cạnh chàng, cô thở dài buồn bã, gần như trằn trọc đến gần sáng mới thiếp đi. www.vuilen.com 247