Câu chuyện dƣới đây liên quan đến vấn đề ngƣời lớn. Đọc giả cần suy nghĩ kỹ trƣớc khi xem CHUYỆN HAI NGƢỜI Anh bỗng thấy nhớ em nhiều anh thấy lòng ch

Tài liệu tương tự
Tröôûng Laõo :Thích Thoâng laïc

Học Tiếng Anh theo phương pháp của người ngu nhất hành tinh

1

MỘT SỐ BIỆN PHÁP RÈN KỸ NĂNG ĐỌC

BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM Số: 29-NQ/TW Hà Nội, ngày 4 tháng 11 năm 2013 NGHỊ QUYẾT VỀ ĐỔI MỚI CĂN BẢN,

Phần 1

Gia sư Thành Được ĐẠI HỌC KHOA HỌC TỰ NHIÊN ĐỀ THI THỬ THPT QUỐC GIA TRƯỜNG THPT CHUYÊN LẦN 3 NĂM MÔN NGỮ VĂN Thời gian:

Nhôù hoài naøo Giacob ñuøm ñeà daãn heát caû vôï con, gia nhaân, suùc vaät vaø lænh kænh chôû theo nhöõng chuyeán xe ñaày aép muøng meàn, chieáu goái

ĐẠI ĐẠO TAM KỲ PHỔ ĐỘ DÒNG THIỀN PHỔ ĐỘ TĨNH TÂM THIỀN NIỆM BẠCH VÂN QUÁN 2008

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

Phần 1

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Microsoft Word - suongdem05.doc

Đà Lạt Ngày Tôi Đi _ (Minh Tâm) (Truyện)

CHƯƠNG 1

ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN TRƯƠNG THỊ YẾN CHÂN DUNG CON NGƯ

VINCENT VAN GOGH

Phần 1

NỖI GHEN DỊU DÀNG

Chiều Trên Phá Tam Giang Trần Thiện Thanh Chiều Trên Phá Tam Giang anh chợt nhớ em nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ đến bất tận em ơi! em ơi! Giờ này thươn

Phần 1

CHƯƠNG TRÌNH THAM QUAN

Hãy để mọi chuyện đơn giản - Tolly Burkan

Phần 1

No tile

Phần 1

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

CHƯƠNG 1

No tile

LỜI NÓI ĐẦU Ebook miễn phí tại : Khi tình yêu đồng nghĩa với đau khổ, nghĩa là bạn đang yêu mù quáng. Khi phần lớn những cuộc trò chuy

No tile

Document

Nghị quyết số 06/NQ-TW ngày 5/11/2016, Hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương Đảng (khóa XII) về thực hiện có hiệu quả tiến trình hội nhập kinh

Microsoft Word - I To03_Copy.doc


QUỐC HỘI

36

No tile

A. Mục tiêu: CHƢƠNG I MỞ ĐẦU Số tiết: 02 (Lý thuyết: 02 bài tập: 0) 1. Kiến thức: Sinh viên hiểu đƣợc những kiến thức cơ bản nhƣ: đối tƣợng, nhiệm vụ

Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên

New Tour 2019 vip TOUR ĐÀ LẠT DU THUYỀN- XỨ SỞ THẦN TIÊN- WONDER RESORT 4 SAO NÔNG TRẠI HOA VẠN THÀNH : TẤT CẢ CÁC LOÀI HOA- & TRÁI : BÍ ĐỎ KHỔNG LỒ-

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

CHƯƠNG I

Đôi mắt tình xanh biếc 1 THÍCH THÁI HÒA ĐÔI MẮT TÌNH XANH BIẾC NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓA VĂN NGHỆ

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

Microsoft Word - chantinh09.doc

Phần 1

Bình giảng 14 câu đầu bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng

Con đường lành bệnh Tác giả: H. K. Challoner Việc chữa bệnh bằng những phương pháp khác y khoa thông thường hiện đang thịnh hành, nên tác phẩm The Pat

Ebook miễn phí tại : Webtietkiem.com/free

-

Tin Laønh Theo Ma-thi-ô (12)

HỒI I:

Document

mộng ngọc 2


No tile

Phân tích tác phẩm Một người Hà Nội (Nguyễn Khải) – Văn mẫu lớp 12

Tả một cảnh đẹp mà em biết

Nguồn (Aug 27,2008) : Ở Cuối Hai Con Đường (Một câu chuyện hoàn toàn có thật. Tác giả xin được kể lại nhân dịp 30 năm

Phân tích nhân vật Liên trong tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam

CHƢƠNG TRÌNH LUYỆN THI THPT QG 2017 GV: Vũ Thị Dung Facebook: DungVuThi.HY CHÍ PHÈO (NAM CAO) Chuyên đề: LUYỆN THI THPT QG MÔN NGỮ VĂN 2017 VIDEO và L

Thuyết minh về truyện Kiều

LÔØI TÖÏA

Document

UBND THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH TRƯỜNG CAO ĐẲNG CÔNG NGHỆ THỦ ĐỨC ĐẠO ĐỨC TRI THỨC KỸ NĂNG SỔ TAY HỌC SINH SINH VIÊN HỌC KỲ I, NĂM HỌC Đào tạo ng

Bài 1

Hãy kể một kỷ niệm đáng nhơ về con vật nuôi mà em yêu thích

Microsoft Word - hong vu cam thu.doc

LUẬT BẤT THÀNH VĂN TRONG KINH DOANH Nguyên tác: The Unwritten Laws of Business Tác giả: W. J. King, James G. Skakoon Người dịch: Nguyễn Bích Thủy Nhà

Phân tích những bi kịch của phụ nữ dưới thời phong kiến

Cúc cu

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

TOÀ ÁN NHÂN DÂN HUYỆN YÊN CHÂU TỈNH SƠN LA CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM Độc lập Tự do Hạnh phúc Bản án số: 10/2017/HSST. Ngày 29 tháng 12 năm 20

Họp Tổ Dân Phố. Nguyễn Thị Thanh Dương Chiều nay chị Bông ăn cơm sớm để đi họp tổ dân phố, ban trưa ông tổ trưởng đã đi rảo qua từng nhà để mời họp, ô

Document

No tile

Phân tích cái hay, cái đẹp của bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ

Phần 1


Thiền Tập Cho Người Bận Rộn

Microsoft Word - NGÔI-SAO-ẤY-VỪA-ĐÃ-LẶN.docx

Phần 1

Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam thời xưa qua bài Tự tình II của Hồ Xuân Hương và Thương vợ của Trần Tế Xương – Bài tập làm văn số 2 lớp 11

Soạn Giả Thái Thụy Phong Vũ Thất Theo bài tường trình Nghệ thuật Sân khấu Cải lương 80 năm của soạn giả Nguyễn Phương trên trang nhà của nhạc sư Trần

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Bao giờ em trở lại

Lộn Sòng Hữu Loan Hôm nay Tuất nhất định làm cho xong hồ sơ để đưa lên ty giáo dục. Hắn cho là sở dĩ hắn bị biên chế ra khỏi trung đoàn cũng chỉ vì bả

No tile

Microsoft Word - SC_IN3_VIE.doc

No tile

Hãy tả một loài hoa mà em yêu thích nhất

Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

No tile

Slide 1


No tile

Microsoft Word - Chiec La Roi Yen.doc

Bản ghi:

Câu chuyện dƣới đây liên quan đến vấn đề ngƣời lớn. Đọc giả cần suy nghĩ kỹ trƣớc khi xem CHUYỆN HAI NGƢỜI Anh bỗng thấy nhớ em nhiều anh thấy lòng chợt lẻ loi, cô đơn cùng với đêm dài cứ trôi theo anh từng ngày.em ơi giờ đây anh cần, cần một bờ vai em ơi nhƣng không cạnh ai lúc này để anh có nơi tựa vào.anh nhớ lại những kỷ niệm mà sao trong anh buồn thế, anh nghe cơn gió đang về nhƣ em gần kề bên anh.anh đƣa đôi mắt anh tìm nhƣng không thấy em ở đây, anh yêu em quá mất rồi nên ngỡ nhƣ em về thôi. Lời bài hát nhƣ diễn tả đúng tâm trạng của tôi lúc này, cô đơn, tróng vắng, nhƣng nhiều hơn hết là cảm thấy rất nhớ nàng Đã hai tháng lẻ hai mƣơi bảy ngày kể từ ngày tôi nói chia tay cùng nàng, viết dấu chấm hết cho cuộc tình mà tôi đã ấp ủ suốt ba năm trời. Ba năm một khoảng thời gian không dài nhƣng đủ để một ngƣời có thể quên mọi chuyện, và chừng ấy thời gian cũng đủ để ai đó viết lên những dòng tâm sự chứa đầy niềm vui lẫn nỗi buồn. Phải! tôi đã quên nhiều thứ, thậm chí nhiều khi nghĩ lại tôi còn không nhớ ba năm trƣớc mình trông ra sao, nhƣng điều tôi có thể nhớ là ngày gặp Nàng nhân vật nữ chính cho những hồi ức đẹp của tôi. Đó không phải là một buồi hoàng hôn đầy nắng cùng những cơn gió nhè nhẹ thổi, rồi tôi và nàng tình cờ gặp nhau ở bờ hồ,và hai đứa cùng ngắm mặt trời lặng; cũng không phải là một ngày mƣa phùn rơi lất phất, để có thể chạy đến che mƣa cho nàng,rồi cùng về dƣới mƣa, vì tôi biết nó chỉ có trong phim, hoăc trong đầu óc tƣởng tƣợng phong phú của một thi sĩ dành cả cuộc đời mình để viết những bài thơ tình. Ngày định mệnh của tôi diễn ra ở một nơi mọi ngƣời thƣờng gọi là mạng, tôi không nhớ chính xác ngày tháng vì mục đích chủ yếu để online là chơi audition một trò chơi trực tuyến khá thú vị (với những ai nghiện nó) Tôi gặp nàng ở đấy! Chúng tôi cùng nhau nói chuyện, cùng nhảy audition, rồi cùng kết bạn trong game (nó giống nhƣ một cặp tình nhân ở ngoài vậy). Lúc đấy tôi hoàn toàn chƣa tính tới chuyện tƣơng lai bỡi trƣớc đó tôi cũng đã quen mấy ngƣời qua ngày hôm sau là tự động bắm nút Nhƣng lạ thay lần này hai đứa nói chuyện ăn ý lắm, chuyện vui có, bùn có, nhiều khi còn không có chủ đề nữa. Có lần tôi hỏi nàng Px có ngƣời yêu chƣa (Px là từ trong audition dành cho hai nhân vật đã kết đôi rồi có nghĩa là bà xã,còn ox là ông xã). Nàng kể một chuyện tình buồn, tôi không nhớ nỗi cốt chuyện nữa, nhƣng đại khái là nàng đang có trục trặc trong tình cảm. Thế là tôi mới vô tƣ nói với

nàng một câu: Dù px có hay chƣa thì ox vẫn thích kêu bằng px à. Nàng chỉ biết cƣời, tôi nhớ đấy là lần đầu tiên nàng cho tôi xem webcam. Tôi không biết phải miêu tả thế nào nữa nhƣng nói chung là cũng xinh, đeo kính, tóc ngắn. Và cứ thế, càng ngày hai đứa càng chát với nhau nhiều hơn, tôi thƣờng xuyên online hơn không biết là vì nghiện game hay muốn nhìn thấy nàng mặc dù chúng tôi cách nhau gần 200km. Chẵng những vậy tôi còn xin số điện thoại nhắn tin với nàng suốt (chắc nghiện nàng rồi). Bỗng một hôm, tôi nhận đƣợc một cuộc gọi từ nàng, bắt máy mà chẳng thấy ai trả lời tôi cứ tƣởng nàng đang định chơi trò mất tích nên cứ giữ máy cho đến khi nghe thấy một giọng rất lạ, hoan mang không biết liệu có gì với nàng. Thế là một tiếng khóc cất lên; nàng đang khóc. Bối rối chẳng biết làm thế nào, đã lúng túng rồi mà ngoài trời lại mƣa nhƣ thác đổ, tôi dƣờng nhƣ không phân biệt đƣợc tiếng mƣa với tiếng khóc nữa, miệng cứ mấp mấy mà không nói nên lời. Mà lúc đấy cũng chẵng biết nói gì, có lẽ là căn bệnh nhác gái của tôi lại tái phát, rồi nàng bảo có chuyện buồn muốn tôi lên mạng tâm sự. Ngoài trời tối lắm,nhà trọ lại sắp đóng cửa rào, nhƣng chẳng nghĩ đƣợc nhiều nhƣ vậy, chƣa đầy năm phút sau tôi đã có mặt ở một tiệm Nét quen thuộc đợi nàng. Vỡ lẻ ra nàng khóc là vì tình cũ không rũ cũng tới, không có kinh nghiệm tình trƣờng,cũng chẳng biết cách an ủi ngƣời khác, tôi chỉ biết nói gì đó cho nàng vui, làm nàng cƣời. Mốc son kế tiếp trong cuộc tình của hai đứa là cái ngày mà chúng tôi quyết định tổ chức hôn lể cho hai nhân vật trong audition, nó giống nhƣ một buổi khiêu vũ ở ngoài có cả khan giả vỗ tay nữa chứ, một ngày náo nhiệt. Thế là từ đó chúng tôi đồi luôn cả cách xƣng hô kêu luôn nhau thành chồng(c), vợ(v). Tôi nhận ra hình nhƣ mình đã diễn đạt nhƣ thế nào nhỉ, giống lời của một bài hát: nói chung là yêu đó, mà đó có phải là yêu không mà sao vắng em thì buồn. Mỗi ngày hai đứa nhắn tin nhiều hơn có đêm lên tới một hai giờ sáng. Tôi tự đặt ra cho mình câu hỏi liệu nàng có cái cảm giác nhƣ mình đối với nàng. Cũng chẳng dám hỏi trực tiếp nàng nhƣng tự nhủ với lòng là ngày đẹp trời nào đó nàng cũng nhận ra thôi, cứ đợi vậy Vẫn nhƣ thƣờng lệ, hôm đấy lại nhận đƣợc tin nhắn từ số máy quen thuộc nhƣng nội dung thì làm tôi hơi bất ngờ nói đúng ra là sốc. Đại ý của nó giống nhƣ một lời chia tay, tôi nghĩ vậy. Thế là nhiều tin nhắn đƣơc gửi đi mà không thấy hồi âm, cảm giác bối rối lại kéo đến vây lấy tôi. Liệu mình đã làm gì sai? Hay nàng đã xảy ra chuyển gì? Có gì khó nói chăng?... tôi tự hỏi. Không dám cầm điện thoại lên mà gọi vì chẳng biết nàng có bắt máy không? Bắt máy rồi thì nên nói gì? Rồi cứ ngồi bất thần nhƣ mấy thằng mà khoa học hay gọi là Tâm thần, bình dân một chút thì gọi là điên. Tôi đấu tranh tƣ tƣởng rất nhiều đến tận hai hôm sau thì rơi vào bế tắt. không còn đƣờng lui thế là tôi quyết định đƣa câu chuyện audition này trở về lúc ban đầu, thật khó khăn nhƣng đó là điều nàng muốn tôi sẽ thực hiện. Tôi đã làm vậy! Viết hết những gì mình nghĩ và gửi cho nàng qua

Yahoo nhƣ một lời kết liễu, và cố gắn níu kéo lần cuối. Thế là hết! Tình yêu đầu đời sớm nỡ rồi vội tàn, thật là làm ngƣời ta đau xót. Nhƣng ông trời không phụ ngƣời có lòng, tôi lại nhận đƣợc tin nhắn của nàng lần nữa, nàng giải thích về tin nhắn lần trƣớc, không biết là thật hay giả nhƣng tôi vẫn tin và thế là mùa xuân trở lại. Bấy giờ tôi mới hiểu ra câu thơ của Xuân Diệu Yêu là chết ở trong lòng một ít.. Không biết tự bao giờ nàng lại trở nên quan trọng vậy, qua từng dòng tin nhắn gửi cho nhau càng thấy chúng tôi nhƣ tiến lại gần nhau hơn, tôi càng yêu nàng nhiều hơn. Nhƣng có một điều nàng chƣa biết về tôi và tôi cũng không dám cho nàng biết đó là hình dáng ngoài đời của mình. Một bất công lớn đối với nàng mà tôi chỉ cần nhấn chuột là có thể giải quyết. Cũng chẳng hiểu từ khi nào tôi lại thiếu tự tin về nhan sắc của mình nhƣ vậy mặc dù nàng từng nói là không coi trọng vẽ bề ngoài. Tôi vẫn chọn cách an toàn cho mình mà phớt lờ đi suy nghĩ của nàng. Nhiều khi nghĩ lại thấy mình trẻ con và dạy dột quá, nhƣng đổi lại tôi đã có đƣợc những khoảng thời gian vàng son trong cuộc đời mình với niềm hạnh phúc là mỗi ngày đƣợc nhắn tin nói chuyện cùng nàng. Với tôi thế là đủ! Lại hai câu thơ mà tôi thấy tâm đắt của Xuân Diệu nữa Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua, xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già. Thời gian cứ trôi cuốn theo mùa xuân của tôi đi mất. Không nhắn tin nhiều nhƣ trƣớc nữa, nói trắng ra là tôi mất liên lạc với nàng từ khi nàng bƣớc vào năm cuối cấp. Cho đến ngày kia, một ngƣời bạn của nàng mà tôi quen gửi số của nàng cho tôi và lý do nàng giải thích chỉ ba chữ Mất điện thoại nên mất luôn số của tôi trong đấy. Kỳ lạ thay là tôi vẫn tin, mặt dù trong lòn thầm nghĩ nếu muốn biết nàng chỉ cần lên nick và gửi cho tôi 1 tin nhắn. Dạo ấy hầu nhƣ ngày nào tôi cũng lên mạng, nhƣng không còn chơi audition nữa, cũng chẳng biết lý do gì, có thể chỉ muốn thấy tên nick của nàng lóe sáng. Không bỏ cuộc dễ dàng vậy tôi lại đặt ra cho mình một lý do để tiếp tục chờ nàng, một lý do khá là hay lúc bấy giờ là nàng phải tập trung để ôn thi Đại học, thế là cái ý nghĩ đợi chờ là hạnh phúc không tìm mà gặp Một thời gian dài tôi cứ ôm lấy cái hạnh phúc đó của mình, nàng thi đại học xong thì đến lƣợc tôi vào năm cuối, mà nàng vẫn biệt vô âm tính thỉnh thoảng tôi có gọi điện, vẫn giọng nói ấy nhƣng nghe sao thật xa không còn ấm áp và làm tim tôi đập nhanh nhƣ trƣớc Không thể chờ nhƣ vậy nữa thế là tôi mạo hiểm lên tận thành phố tìm nàng, hôm đấy là ngày 13/2 thì phải. Hẹn nàng lúc 19 giờ nên tôi tranh thủ đi dạo quanh thành phố, rồi thời điềm quan trọng cũng đến, sự hồi hộp xen lẫn niềm vui, cộng một chút tò mò làm ngƣời tôi nhƣ nóng hẳn lên. Rồi nàng xuất hiện với chiếc váy ngắn, tóc dài hơn khi tôi thấy trên avatar, đeo kính, và cả một cái ví cằm tay nữa, trong thật perfect (tôi nghĩ vậy). Tôi không nhớ nỗi mình đã nói câu gì với nàng đầu tiên bởi lúc đấy đầu óc tôi bị một thứ gì đó lạ lắm chi phối. Có phải lần đầu tiên gặp mặt là vậy hay căn bệnh cũ lại bắt đầu.

Cuộc gặp kéo dài không lâu nhƣng cũng đủ để làm tôi thấy hạnh phúc là đây. Trƣớc khi về tôi tặng nàng món quà nho nhỏ để kỷ niệm ngày lịch sử này. Nàng chẳng nói gì chỉ cƣời, nụ cƣời đẹp nhất tôi từng thấy. Không biết dùng từ ngữ gì để diễn tả cảm giác lúc này, nhƣng nụ cƣời ấy đã làm cho sự chờ đợi bao năm trở nên có ý nghĩa. Thật sự có ý nghĩa! Thế nên tôi nuôi nấn ý chí thi vào trƣờng nào đó ở thành phố để có thể nhìn thấy nàng, ở ngoài đời chứ không phải thông qua webcam hay hình ảnh, và cũng để vung đấp cho tƣơng lai của mình. May mắn là đã đậu! Tuy không phải là trƣờng tôi mong muốn nhƣng cũng có tiếng tâm trên thƣơng trƣờng. Việc đầu tiên sau khi ổn định nơi đất khách là tìm gặp nàng lần nữa, tôi dùng hết chữ nghĩa mà 12 năm thầy, cô bạn bè truyền đạt mới thuyết phục đƣợc nàng đồng ý. Tôi nôn nóng đƣợc thấy nàng cƣời, nghe nàng nói và cho nàng xem món quà mình chuẩn bị. Nhƣng lần này rất khác, nàng ở ngay trƣớc mắt mà dƣờng nhƣ xa lắm, giữa chúng tôi nhƣ có muôn vàn tấm gƣơng tong suốt ngăn cách, cảm giác đó hoàn toàn sờ thấy đƣợc. Sự thay đổi này làm lo lắng và suy nghĩ nhiều, liệu có phải nhƣ câu cổ nhân truyền lại xa mặt cách lòng. Nhìn vào mắt nàng tôi thấy có gì đó khó nói, làm nàng trở nên mất tự nhiên và xa lạ hơn. Cái cảm giác bế tắc của mấy năm trƣớc tràn về, biến xung quanh thành những bức tƣờng màu xám và bóng tối bắt đầu ập đến bủa vây lấy tôi Có lẽ vì chúng tôi quen nhau quá lâu mà gặp nhau lại quá ít, sự bỡ ngở là khó tránh khỏi, nhƣng bây giờ đã rất gần nàng thì sẽ có nhiều cơ hội hơn để vung đấp tình cảm ; đó là tia ánh sáng duy nhất lóe lên trong đầu tôi bấy giờ Một tháng trôi qua, tôi vẫn cứ hẹn nàng còn nàng thì cứ những lý do này nọ làm tôi ngày càng chán nãn và mất đi kiên nhẫn. Nhiều lúc tự hỏi mình: chờ đợi mãi cuối cùng đƣơc gì chứ, đến gặp mặt nàng mà còn khó khăn đến vậy thì quen nhau để làm gì? Tôi chỉ muốn dành nhiều thời gian hơn để cả hai hiểu nhau, xóa dần khoảng cách. Không biết mình trở nên vô nghĩa đối với cuộc sống của nàng từ khi nào, hay là từ trƣớc tới giờ tôi chẳng là gì cả? Mỗi ngày đối với tôi trở nên dài hơn với những suy nghĩ lũ lƣợc kéo đến làm tôi mất hết niềm tin, hy vọng. Cảm thấy mình đã đuối sức trong cuộc chạy đua với thời gian vì đích đến phía trƣớc đã không còn chỗ cho tôi nữa. Thiết nghĩ cứ giữ mãi những điều ấy trong lòng thôi thì cứ nói ra, còn sau đó thế nào là chuyện của trời. Một cuộc hẹn nữa đƣợc vạch ra, lần này tôi cho nàng chọn thời gian và địa điểm để nàng có thể đến. Xuất phát từ giữa trƣa vì không muốn mình đến trễ, rồi nàng gọi tới bảo là bận, nhƣng quyết tâm tôi đợi đến 6 giờ chiều, cuối cùng rồi nàng cũng không đến. Lý do tiếp nối lý do đâu là thật đâu là giả, nhƣng tô nhận ra lý do thật sự là nàng không muốn đến. Thế là nàng vô tình giết chết đi cơ hội thấy nàng lần cuồi, và cũng là cơ hội để tôi nói ra lòng mình,cố gắn cuối cùng để níu chân nàng lại. Thất vọng tràn trề, không còn sức lực tôi bỏ cuộc. Gọi lại cho nàng cố gắn nói một quyết định khó nhất từ trƣớc tới giờ trong

cuộc đời: Mình chia tay đi Nàng chẳng phản ứng gì nhiều và cũng chỉ nói với tôi một câu đơn giản ừ đó là quyết định của C chứ không phải của V rồi cúp máy. Thậm chí còn chƣa hỏi đền lý do, tại nàng bất ngờ không biết phản ứng thế nào hay là từ trƣớc tới giờ nàng chỉ xem tôi nhƣ một cơn gió thổi qua đời nàng đến rồi đi nàng cũng chẵng quan tâm. Cũng đúng thôi chúng tôi bắt đầu trên máy tính và kết thúc qua điện thoại nên có thể không để lại dấu ấn gì cho nàng; riêng với tôi nó rất đau, đau lắm! Bỗng ngày kia điện thoại lại reo tôi nhặn đƣợc tin nhắn từ số máy mà tôi đã muốn quên từ hai hôm trƣớc, nàng hỏi lý do chia tay. Không biết dung thái độ gì để đọc nó nữa vì lẻ ra cậu hỏi này nên xuất hiện khi tôi nói lời tạm biệt, tôi vẫn trả lời. Nàng gửi tiếp một tin nhắn nữa cùng lời chúc phúc, cũng là những dòng chữ cuối cùng tôi đƣơc nhận. Dòng tâm sự ấy nhƣ một mũi tên lao thẳng vào tim làm nó nhứt nhối cho đến khi tôi không còn ý thức đƣợc nữa. Từ trƣớc đến nay tôi chỉ biết trách nàng thờ ơ, lạnh nhạt không quan tâm mình, hóa ra tôi cũng chẳng hiểu gì về nàng, biết bao điều xảy ra mà tôi nào hay biết ba mẹ nàng ly dị, phải làm them ngoài giờ để phụ giúp việc học Nỗi đau của tôi nhƣ nhân đôi lên bởi lẻ trong lòng nàng tôi chỉ có thế, thà giữ bấy nhiêu cuyên đấy trong lòng, thà cam chịu một mình chứ không chia sẽ cùng tôi; tại sự thiếu quan tâm của tôi làm nàng thấy tôi chƣa thể làm một chỗ dựa vững chắc. Tôi tự cho là mình đã làm hết mình cho cuôc tình này, đã yêu nàng nhiều lắm nhƣng bây giờ tôi thấy mình thật sự thất bại và không còn tƣ cách đến với nàng nữa. Giá mà tôi biết sớm hơn, quan tâm nàng nhiều hơn, chịu lắng nghe và chia sẻ cùng nàng thì mọi chuyện đã không đến nông nỗi này hay ích ra có thể trả tự do cho nàng sớm hơn để nàng tìm kiếm tình yêu đích thực của mình. Từ khi bắt đầu tôi đã quá ít kỹ, đến khi chia tay cũng không thể nói với nàng một lời xin lỗi, xin lỗi vì đã không ở bên nàng, không cùng chia niềm vui sẻ nỗi buồn, không cho nàng một tình yêu trọn vẹn. Đã đến lúc cho nàng tìm lại khoảng trời riêng của mình. Tôi đã không thể bên nàng nữa rồi Biết đâu đây là cách giải thoát duy nhất cho cả hai hay chí ích cho nàng quay lại với cuộc sống thực của mình, không còn phải trông chờ một ngƣời hoàn toàn không đáng. Thời gian sẽ là liều thuốc tốt nhất để nàng quên đi cuộc tình này, hãy tìm đến cuộc sống mới mà ở đó chỉ có niềm vui và nụ cƣời trên môi nàng. Còn riêng tôi sẻ giữ mãi nhƣng kỹ niệm này, gƣơng mặt, nụ cƣời giọng nói của nàng tôi sẻ nén lại và lƣu vào những ký ức đẹp nhất mà tôi đã từng có. Ký ức về một chuyện tình không tên!!!!!!! Chúc ngƣời hạnh phúc!!! NGUYỄN TẤN KIỆT LỚP: KT15B; THDC_15_12 MÔN: TIN HỌC ĐẠI CƢƠNG GIÁO VIÊN: TRƢƠNG MINH HÒA TRƢỜNG: CĐ KINH TẾ ĐỐI NGOẠI