Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 11, 2016: Thu Vàng Nhớ Hạ Đỏ Sáng Chủ Nhật, sau khi đi uống cà phê, ăn sáng

Tài liệu tương tự
Tiêu Kim Thủy TIẾP BỘI I Bội vừa bước vào sân bỗng dừng chân quày quả bước ra. Từ lâu rồi chị không về nhà, không gặp ông Nghị Tần, thân phụ chị, vì l

Phần 1

Lan Việt : Hài Hê len Paphiopedilum helenae Avery

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Cuộc Trùng Phùng Bà Vân mở cánh cửa tủ lạnh, đẩy những chai, những hộ

Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em

Kể về một chuyến về thăm quê – Văn mẫu lớp 6

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

Hãy tả một loài hoa mà em yêu thích nhất

No tile

CHƯƠNG I

Từ Mỹ về Rừng Thăm Bạn Lâm Chương Lúc mới đến, tôi hỏi: - Đào hố để làm gì? Anh nói: - Bắt khỉ. Tôi ngạc nhiên: - Bắt khỉ? - Ừ, bắt khỉ. - Để ăn thịt?

NGÀY TÔI XA QUÊ HƯƠNG Quách Như Nguyệt Tôi có ý định viết về biến cố ngày 30 tháng Tư - một ngày quá ư là trọng đại đối với riêng cá nhân tôi và toàn

Tả khu vườn nhà em

Cướp Biển và Trại Pulau Bidong

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 1, 2013 Đặc Biệt Hoàng Thảo Ngũ Tinh - Dendrobium wardianum Tôi có mấy cây D

Phần 1

No tile

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Tuyết Mở nắp vung, lấy đôi đũa gắp một miếng xôi nhỏ, nhai thử, thấy

Tả một cảnh đẹp mà em biết

Microsoft Word - Chieu o thi tran Song Pha.doc

Kể lại một chuyến đi tham quan hay du lịch cùng các bạn trong lớp – Văn hay lớp 7


LỜI NÓI ĐẦU Ebook miễn phí tại : Khi tình yêu đồng nghĩa với đau khổ, nghĩa là bạn đang yêu mù quáng. Khi phần lớn những cuộc trò chuy

Nguồn (Aug 27,2008) : Ở Cuối Hai Con Đường (Một câu chuyện hoàn toàn có thật. Tác giả xin được kể lại nhân dịp 30 năm

Microsoft Word - hoang hon tren bai bien.doc

VÔ THƯỜNG Những biến động đàn áp Phật Giáo khởi đầu vào năm 63. Lúc ấy tôi cũng vừa tròn 13 tuổi. Cái tuổi của thắt nơ tóc bím đầy thơ mộng. Thì cũng

Document

Bao giờ em trở lại

Hà Nội, những Mùa Xuân Phai Lê Hữu Hà Nội yêu, anh vẫn yêu muốn khóc (1) Tôi chưa hề nghe ai nói yêu muốn khóc bao giờ, chỉ độc nhất có một người làm

Kể về một người bạn mới quen

Document

Việc hôm nay (cứ) chớ để ngày mai

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Document

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

No tile

Phong thủy thực dụng

Mùa Xuân Nào Cho Em Tôi liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường, mười giờ đúng. Chỉ còn hai tiếng nữa là năm cũ sẽ qua đi để nhường chỗ cho năm mới. Một mù

Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

No tile

Cúc cu

PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY THERAVĀDA VÔ THƯỜNG KHỔ NÃO VÔ NGÃ Soạn giả TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG (VAṄSARAKKHITA MAHĀTHERA) Biển trầm khổ sống bồn

No tile

Đà Lạt Những Hương Vị Khó Quên _ (Thiên Hương) (Hồi Ký)

Chinh phục tình yêu Judi Vitale Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage :

Document

Kể lại một giấc mơ trong đó em được gặp một nhân vật cổ tích

Thương nhớ Hà-Tiên miền duyên hải mến yêu tận cùng trên nẻo đường quê hương đất nước Hòn Phụ-Tử khi xưa LTG - Đất phương Nam xưa nay vốn thường được n

1 BẠCH VIÊN TÔN CÁC KỊCH THƠ LÊ THỊ DIỆM TẦN

36

Cảm nghĩ về mái trường

Cô Gái Bán Don Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích Đến định cư tại miền Bắc California Hoa Kỳ hơn nửa năm, bỗng một hôm, tôi nhận được cú điện thoại của Thung từ

Tả quang cảnh một buổi sáng trên quê hương em

Phần 1

Phân tích nhân vật Liên trong tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam

Giới thiệu về món phở Hà Nội

Pháp ngữ của hòa thượng Tuyên Hóa - Phần 2

Microsoft Word - VuDucNghiemAnhToi-VTH-Chuong8.doc

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Mùa Hạ ở Hawaii Ông Mike ráng bơi thêm một vòng nữa rồi mới bước ra k

Phần 1

Phân tích vẻ đẹp cổ điển mà hiện đại trong bài thơ “Tràng Giang” của Huy Cận

Hỗ trợ ôn tập [ĐỀ CƯƠNG CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI HỌC] TÓM TẮT TÁC PHẨM VĂN XUÔI LỚP 12 Tóm tắt truyện Vợ chồng A Phủ Tô Hoài ( in trong tập Truyện Tây Bắc, 19

Thuyết minh về cây tre

Microsoft Word - chotinhyeutronven10.doc

40. Quân trường Quang Trung Ngày thứ hai mùng 2 tháng 6 năm 1969, khóa 11 Trưng Tập được đưa lên học quân sự tại Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung. Suố

Nghị luận xã hội về tình yêu quê hương đất nước – Văn mẫu lớp 12

Hương Cốm mùa Thu ********* Chúng tôi đi xa, cứ mỗi độ thu về thường nhớ đến món cốm ở quê nhà. Hương cốm theo chúng tôi đi suốt tuổi thơ, lớn lên, hư

Microsoft Word - emlatinhyeu14.doc

Công Chúa Hoa Hồng

bovai16_2019JUN18_tue

Lời Dẫn

KINH PHÁP CÚ Illustrated Dhammapada Illustrations by Mr. P. Wickramanayaka Tâm Minh Ngô Tằng Giao CHUYỂN DỊCH THƠ

No tile

VÀI SUY NGHĨ VỀ : VIỆN NGHIÊN CỨU KHỔNG TỬ TẠI VIỆT NAM Trần Văn Chinh I.- SƠ LƯỢC VỀ KHỔNG TỬ : Khổng Tử ( trtc), người làng Xương-bình, phủ D

Phần 1

SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO CẦN THƠ

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

(SỰ LỰA CHỌN SAI LẦM)

Những bài văn miêu tả đồ vât lớp 4

HON VONG QUOC chapitre 2

NHÀ THƠ HỮU LOAN, LẦN GẶP MẶT Cung Tích Biền Sau tháng Tư 1975, tôi có dịp gặp gỡ các văn nghệ sĩ từ miền Bắc vào Nam. Những cuộc gặp lẫn gỡ này, cái

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ

CHƯƠNG I

Phần 1

Phân tích đoạn trích Lục Vân Tiên gặp nạn – Văn mẫu lớp 9

Phần 1

Tả cảnh bão lụt ở quê em – Bài tập làm văn số 5 lớp 6

CÒN MỘT CHÚT HƯƠNG Tháng mười hoa Cúc Quỳ rộ nở. Trên suốt con đường từ Đàlạt xuống Đơn-Dương, những đoá Cúc-Quỳ tươi tắn, vàng rực dưới ánh nắng ban

Cúc cu


1 HÒN ĐÁ BÊN CÂY TÙNG Huyền Lam Đã đăng trên Thư Viện Hoa Sen Cội tùng cheo leo bên vực thẳm trong vườn quốc gia Zion, bang Utah, Hoa Kỳ - Ảnh: H.L Si

SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO CẦN THƠ ĐỀ CHÍNH THỨC ĐỀ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC Môn: NGỮ VĂN Thời gian làm bài 120 phút I. PHẦN LÝ TH

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về mẹ


Tóm tắt tác phẩm văn xuôi lớp 12

Phần 1

Microsoft Word - Ngay XuaNguoiTinh_pthienthu.doc

Phân tích tác phẩm Một người Hà Nội (Nguyễn Khải) – Văn mẫu lớp 12

MỪNG XUÂN QÚY TỴ (2013) SỚ TÁO QUÂN 1 XUÂN QÚY TỴ Xuân đến rồi Hồ hởi bà con ơi! Áo mới choàng lên vạn vật Hương sắc lung linh dáng tuyệt vời! Mừng ca

Cảm nhận về bài thơ Đoàn thuyền đánh cá của Huy Cận

Bản ghi:

Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 11, 2016: Thu Vàng Nhớ Hạ Đỏ Sáng Chủ Nhật, sau khi đi uống cà phê, ăn sáng xong xuôi ở dưới phố, nhà tôi rủ tôi đi bộ qua tiệm Indoor Sun Shoppe ở xóm Fremont để mua cái đèn trong greenhouse mới bị cháy. Tiệm này nằm trên một con đường tên là Canal Street, đường có tên này vì nằm sát bờ một con kinh đào rất dài gọi là Lake Washington Ship Canal. Con kinh đào chạy xuyên qua thành phố Seattle, dùng để tàu bè di chuyển từ hồ Washington ra vịnh Puget Sound nối với Thái Bình Dương và ngược lại. Muốn qua xóm bên đó chúng tôi phải lặn lội đi xuống chân đồi, sau đó cần phải đi ngang một cái cầu bắc ngang con kinh mới nói ở trên, rồi rẽ tay trái, theo những bậc thang dài xuống đường đi dọc theo bờ kinh có làn nước phẳng lặng này. Hai bên bờ kinh có cả trăm cây bạch dương cao vút trồng thẳng tắp. Vào mùa Xuân, mùa Hạ, hai hàng cây này xanh mướt trông mát mắt, mùa Thu lá chuyển sang một màu vàng bát ngát. Cảnh lá vàng trên cây và lá vàng đã rụng của những cây bạch dương phủ đầy con đường Canal Street lúc nào cũng làm cho lòng tôi bâng khuâng, bồi hồi mỗi lần tôi có dịp đi qua đấy vào mùa Thu. Tim bồi hồi, mà mắt nhìn thấy những mảng màu vàng trên cây và dưới đất, sắc vàng nguyên vẹn không pha trộn màu xanh hoặc màu nâu, màu đỏ, trông như một mẹt đậu xanh đã lột vỏ. Mắt nhìn thấy thế, bụng lại đâm ra thèm chè táo xọn và xôi vò, nhủ thầm về nhà thế nào cũng phải ngâm đậu nấu xôi chè. Cứ tưởng tượng cảnh mưa rả rích ngoài trời, trong nhà nồi xôi nồi chè thi nhau nhả khói, làm ấm cúng gian bếp nhỏ mùa Đông là lòng cũng đã thấy ấm rồi. Tiệm Indoor Sun Shoppe mà chúng tôi đến để mua đèn cho những cây lan nuôi trong greenhouse cũng là một trong những điểm lạ của thành phố Seattle. Những điểm lạ, đôi khi kỳ quặc này có lẽ chỉ có ở nơi đây mà không tìm thấy ở những thành phố khác. Gọi là tiệm nhưng cửa hàng này rộng bao la, bằng một cái nhà kho lớn, có thể chứa được đến gần trăm chiếc xe hơi loại nhỏ. 1

Nơi đây bán đủ thứ cây cối, dụng cụ, chậu, phân bón cho những người thích trồng cây trong nhà. Ngoài lan, xương rồng, những loại cây treo, những thứ trang trí cho hòn non bộ, họ còn bán đủ loại đèn dùng thay cho ánh nắng mặt trời, thứ mà cây cối không thể nào thiếu. Không những thế, họ còn bán cả những loại đèn gọi là Light Therapy, đây là điểm kỳ quặc ở thành phố Seattle tôi nói ở trên, dành cho những người có bệnh buồn chán, tinh thần yếu đuối, dễ sinh ra chán nản trong những tháng mùa Đông âm u thiếu ánh nắng mặt trời. Những người muốn chữa bệnh thiếu nắng này chỉ cần mua cái đèn này về, bật lên mỗi ngày khoảng vài tiếng là sự buồn bã tiêu tan, tinh thần phấn chấn trở lại, sẽ thấy yêu đời như những ngày Hè chói chang ánh nắng ngay. Đó là tiệm quảng cáo như thế, không biết đã có người nào dùng loại đèn này để tìm hiểu về công dụng của nó, còn bản thân tôi thì thấy không cần, khi mùa Đông làm mình buồn bã thì tôi đã có mấy đứa cháu ngoại, mấy cây lan, website hoalanvietnam.org. Lúc nào thấy cần hăng hái nữa thì đi nấu một nồi bò kho, nồi bún bò, nồi phở, làm mấy thứ bánh, nấu nồi chè là bao nỗi chán nản tiêu tan. Không còn gì thú vị bằng cảnh trời lạnh lẽo, ngồi trước một bát phở hay một bát bún bò bốc khói, thơm lừng mùi hành tây, hành ta và lấy chén ớt Xiêm cắt nhỏ, bỏ khoảng chục lát vào bát xúp, rồi vừa hít hà thưởng thức cái nóng của nước bún bò, nước phở và cái vị cay của ớt. 2

Khi nào lười không muốn nấu thì đi lấy một củ khoai, bỏ vào microwave, nướng vài phút là ra lò được một củ khoai chín ngọt và bở, bốc khói, vừa thổi vừa ăn, buồn sao được nữa mà buồn. Thế là khỏi phải tốn tiền mua Light Therapy, đèn này không phải rẻ, giá thấp nhất là trên 200 đô la, đắt nhất cũng phải trên dưới 500 đô la chứ không phải ít. Nhưng nếu đã có người bán thì nhất định là phải có người mua, khi nào đến đây tôi cũng tò mò đi ngắm mấy cái đèn này, để xem những kiểu mới ra,năm nào cũng có thêm vài kiểu, tân tiến, tiện lợi và gọn gàng hơn những loại cũ. Những lần chị Vân và chị Thảo lên chơi, dù bận thế nào tôi cũng phải bỏ ra một buổi đưa các chị đi thăm tiệm này. Có khi tôi quên là đã có chị Thảo nhắc xin đi. Đến nơi chị Thảo sà ngay vào khu bày xương rồng ngay, để tìm cây lạ. Chị Vân thường tha thẩn ở hàng lan, chán chê thì ra đến chỗ bày những cây lan đại hạ giá còn có 5 đô la một cây. Những cây này là những cây bày mãi trên kệ mà không có ai mua, đến lúc hoa tàn, hoặc cành hoặc lá héo hon, phải bán tống bán tháo đi, nếu không mấy cây này sẽ đến chỗ cuối cùng là cái thùng rác. Có lần tôi mua được một cây Dendrobium trantuanii hoa đã tàn hết, nhưng dưới gốc lại ra được 4, 5 cây con, về nhà bỏ ra vài phút cắt mấy cành héo, thay đất trong chậu là đã cứu được một cây lan đẹp. Tiệm này mùa Xuân, mùa Hè đông khách đã đành rồi, vì hai mùa đó là mùa trồng cây, nhưng vào mùa Đông nếu qua tiệm này vào dịp cuối tuần là thấy cảnh nhộn nhịp, người mua cây xương rồng, người mua cây lan, người thì xách cây Cá Vàng (Goldfish). Cây này tôi thấy nhiều người mua lắm, có lẽ là loại cây treo, lá đã đẹp lại bóng loáng, và những đóa hoa màu cam đeo theo cành lá rũ xuống trông như những con cá vàng không có đuôi và vây, hoa nở liên tiếp không 3

ngừng. Tôi cũng đã từng bắt chước thiên hạ và chị Thảo, mua một cây từ năm ngoái, càng ngày cây càng tốt, mùa này hoa lại dường như nở nhiều hơn những mùa khác, đặt cây này ở phòng nào là thấy chỗ đó chan hoà sức sống ngay. Nhưng Thu vàng có quyến rũ, có thơ mộng đến đâu, mà cứ triền miên nhìn mãi bầu trời xám xịt, lúc nào cũng phải mặc quần áo nặng nề, lớp trong lớp ngoài, bước ra ngoài đổ tí rác cũng phải khoác áo, trùm khăn, mang vớ. Đầu mùa thì thích thú lắm, vì được diện áo măng tô, khăn choàng, giày cao cổ. Nhưng qua đến tháng Mười Một thì ai nấy bắt đầu ngán ngẩm, ngày sao mà ngắn thế. Buổi sáng hơn 8 giờ đưa cháu đi học trời vẫn chưa sáng rõ, 4 giờ chiều đón cháu đi học về, vào đến nhà là phải bật cái đèn ở hiên lên, rồi đi tới phòng nào là đèn phải bật lên phòng đó. Đếm trên đầu ngón tay thì rõ ràng mùa Thu chỉ có 8 tiếng đồng hồ có ánh sáng trong một ngày. Đâm ra thèm những ngày Hè, mặt trời mới 4 giờ sáng đã làm một đường viền đỏ rực theo rặng núi Cascade, có còn buồn ngủ lúc đó mà thấy cảnh này cũng muốn tung tấm chăn mỏng, bước xuống giường, ra vườn thăm mấy cây lan. Chiều thì đến 9 giờ tối mới thấy cảnh chiều tà, ngày dài thế, nên thừa thãi thì giờ, con người thấy như có vẻ nhàn nhã hơn mùa Thu, mùa Đông. Có một ngày Hè, một buổi sáng thứ Bảy, khoảng gần 11 giờ trưa, sau khi đã săn sóc, tắm táp cho mấy cây lan, thấy hơi khát nước và đói bụng, tôi vào nhà, lấy một đĩa cherry, một chén muối ớt và một cốc lớn nước trà đá, mang ra để trên cái bàn ở ngoài cái ban công rộng, ngồi ở cái bàn dài, chung quanh bàn là những chậu kiểng xanh tươi, vừa ăn vừa thưởng thức ngọn gió nhẹ của một buổi sáng mùa Hè tuyệt đẹp. Vì Seattle là vùng đồi núi chập chùng, nên những căn nhà xây không nằm cùng một mặt phẳng, cái cao cái thấp theo độ dốc của sườn đồi. Từ trên ban công của nhà tôi, nhìn lên là một dẫy nhà ở một từng cao hơn nhà của tôi, và nhìn xuống là đường Bigelow, đường thấp hơn đường nhà tôi một bậc. Trên đường này có một đường rẽ vào một công viên, gọi tên là Bhy Krackle Park, chỗ này phong cảnh thanh tú, đứng ở đây thấy dưới thung lũng là phố xá sầm uất của Downtown Seattle, kể cả Space Needle, phía bên trái là hồ Union, dưới nước là thuyền buồm, trên không là thuỷ phi cơ lên xuống từ sáng đến tối. Cảnh ở đây rất nên thơ, chụp ảnh ở đây thì mọi người nhìn ảnh đều biết ngay là Seattle nên những cặp tình nhân yêu Seattle hay chọn chỗ này làm lễ cưới, mùa Hè nào tôi cũng được xem mấy đám. 4

Đang ăn cherry chấm muối ớt, nhìn bâng quơ xuống đường Bigelow, tôi thấy ở góc đường Comstock PL và Bigelow, nổi bật trên thảm cỏ xanh thấp thoáng một màu áo đỏ. Đi ra ban công nhìn cho rõ, tôi thấy rõ một cô người Việt Nam, dáng người mảnh dẻ, mặc áo gấm đỏ, đội khăn hoàng hậu, nhìn là biết ngay cô này phải là cô dâu, mà sao dáng điệu cô này nhấp nhổm, đầu cứ quay qua trái, rồi lại quay qua phải, dáng điệu bồn chồn nóng nảy như đang mong ai. Tôi vội mang đĩa cherry và cốc trà đá vào trong bếp. Xỏ chân vào đôi giày, vớ lấy cái máy ảnh, rồi phóng xuống đường. Thấy cô này dáng điệu vẫn y như lúc nãy tôi nhìn thấy từ ban công của nhà tôi, không bình tĩnh hơn được tí nào, tôi đi tới, hỏi: Em làm đám cưới ở đây à? Sao không vào trong đó mà đứng ngoài này. Cô ta mặt mày đau khổ, cười như mếu, trả lời rất lễ phép: Dạ, con chờ má con. Ông Cha làm lễ đã tới rồi, chỉ còn mấy phút nữa là tới giờ làm lễ mà không thấy má con đâu hết. Tôi hỏi: Vậy má em đã tới đây lần nào chưa, đã biết qua chỗ này chưa? Cô này vừa nhìn vào máy điện thoại cầm tay, vừa trả lời: Dạ chưa, má con có người chở dùm, mà chị này cũng chưa từng tới chỗ này nữa cô ơi. Thấy tình hình không ổn, tôi nói mau: Có lẽ má em đang ở phía dưới cái công viên này rồi. Chắc má tưởng chỗ làm đám cưới là ở dưới đó. Từ dưới lên đây tuy có đường đi bộ, nhưng ngoằn nghèo lắm, đi hoài không thấy tớ. Đường đi xe thì hay bị ngắt khúc này khúc kia, nhiều người bị lạc ở đây lắm. Để cô chạy xuống đó thử xem nhé, em cứ đứng đây chờ má đi. Cô ơi, má con nói trong phone má con đang ở đường số Năm cô nè, mà không kiếm đường tới đây được. Tôi mừng quá, nói: Đúng chỗ đó rồi! Cô chạy xuống thật mau chỉ đường cho má em, khoảng 5 phút là lên tới đây thôi, em đừng lo. Trước khi tôi chạy xuyên qua công viên, cô dâu có lẽ bây giờ mới bớt lo được một tí, cười hỏi tôi: Cô ở khu này hả cô, cô có lòng tốt quá. 5

Gật đầu, chỉ lên nhà của tôi, rồi đi vào công viên để xuống đồi. Trên đường đi, tôi thấy một bé trai khoảng 7 tuổi, một bé gái khoảng 6 tuổi, cả hai tóc tai được chải láng, tóc bé gái được cài nơ lộng lẫy, thằng anh dắt con em chạy lúp xúp ra chỗ cô dâu, cả hai đứa cùng hướng về phía đó, gọi: Mommy... Mommy... Ngang qua khoảng sân cỏ, nơi quan khách khoảng 40 người đang yên vị để chờ phút đám cưới được cử hành, tôi liếc thấy có ông Cha tay đang cầm quyển thánh kinh, một người đàn ông Mỹ cỡ tuổi trung niên, đứng cạnh. Tôi đoán có lẽ người đó là chú rể. Mọi người ai cũng thấy vui vẻ, tươi cười nhưng có lẽ không dấu được nét mong chờ, bối rối, vì có lẽ đã gần đến giờ rồi mà cô dâu vẫn còn bôn ba ngoài đường bên kia. Chạy băng xuống đồi, thấy một chiếc xe màu trắng, trong xe, ngoài người đàn bà trẻ lái xe, tôi thấy một người đàn bà Việt Nam khoàng gần 60 tuổi, mặc áo dài vàng, tóc bới cao, nét mặt hao hao giống cô dâu. Bà và tôi chỉ kịp gật đầu chào nhau, rồi tôi chỉ đường cho cô gái lái xe cách nào để mau tới chỗ làm đám cưới. Xe chạy rồi, tôi yên chí thong thả leo đồi, trở lại chỗ đám cưới để xem tình hình đã đi đến đâu. Lên tới đỉnh đồi, đám cưới đã bắt đầu cử hành, tôi đối mặt với quan khách, mọi người đang chăm chú hướng về nhóm người xoay lưng lại tôi, đó là ông Cha đang làm lễ. Hai bên ông là cô dâu và chú rể, bên cạnh hai người là hai đứa bé tôi thấy lúc nãy, cả hai trông rất nghiêm trang, chăm chú nghe những lời ông Cha đang đọc, không thua gì người lớn. Nhìn vào Cuoihoi365.com đám quan khách, tôi thấy bà mẹ cô dâu mặc áo vàng, ngồi ở hàng ghế đầu, đang nhìn con gái, con rể và hai đứa cháu ngoại bằng một cặp mắt trìu mến, đầy ắp những thương yêu. Không ai biết được bà đang nghĩ gì trong đầu, theo tôi đoán, có lẽ bà đang nghĩ về cô con gái của bà, sau biết bao đợi chờ mong mỏi, dài dằng dặc như những năm tháng đã qua hay ngắn ngủi như nửa tiếng đồng hồ trước đây, cuối cùng đã tìm được một niềm vui trọn vẹn. Xin hẹn và hy vọng gặp lại các bạn trong Tâm Tình Tây Bắc Seattle tháng Mười Hai 2016. Phạm Hảo 6