No tile

Tài liệu tương tự
No tile

mộng ngọc 2

Bao giờ em trở lại

mộng ngọc 2

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Phần 1

No tile

No tile

Phần 1

Phần 1

Microsoft Word - chotinhyeutronven03.doc

Mộng ngọc

Phần 1

No tile

No tile

Phần 1

CHƯƠNG 1

Cúc cu

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

CHƯƠNG I

No tile

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Document

Document

No tile

No tile

CHƯƠNG 1

Phần 1

Microsoft Word - chantinh09.doc


Cướp Biển và Trại Pulau Bidong

No tile

CHƯƠNG I

-


No tile

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

Phần 1

Phần 1

CHƯƠNG I

No tile

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

Tác Giả: Cửu Lộ Phi Hương Người Dịch: Lục Hoa KHÔNG YÊU THÌ BIẾN Chương 50 Lửa bùng lên chỉ trong nháy mắt, nhanh chóng lan tới những nơi bị xăng tưới

CHƯƠNG 1

PHẦN TÁM

NỖI GHEN DỊU DÀNG

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

Microsoft Word - chotinhyeutronven10.doc

Phần 1

(SỰ LỰA CHỌN SAI LẦM)

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

Microsoft Word - suongdem05.doc

Tác Giả: Hoàng Thu Dung MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG Phần I Thùy Dương đứng một mình trên bãi cát, đưa mắt nhìn xa ra chân trời. Mặt biển xanh ngăn ngắt, trong v


Phần 1

Microsoft Word - emlatinhyeu13.doc

No tile

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

Biên soạn: Quách Cư Kính 24 TẤM GƯƠNG HIẾU THẢO TẬP 2 NHÀ XUẤT BẢN HỒNG ĐỨC

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

No tile

Document

Document

No tile

chiếc xe đò khịt khịt vài hơi rồi đứng khựng lại dưới cơn mưa như thác đổ

Phần 1

Bao giờ em trở lại

No tile

HON VONG QUOC chapitre 2

Phần 1

Document

Tác Giả: Tuyết Nhung NGƯỜI ẤY LÀM SAO QUÊN PHẦN VI Ôm bó hoa hồng còn ngậm sương đêm trong tay, lòng Hạnh Nguyên gợi lên bao câu hỏi mà cô không tài n

No tile

Phần 1


Phần 1

Vỡ Hoang Trước Bình Mình Cung Tích Biền Đêm động phòng hoa chúc mà không thể làm tình, có chăng chuyện xảy ra với một gã liệt dương đặt bày cưới vợ. C

CHƯƠNG I

No tile

No tile

Microsoft Word - tinhyeuemchon01.doc

Document

SÓNG THẦN PHAN RANG MX Tây Đô Lâm Tài Thạnh. Theo nhịp sống, người ta tự chọn phương hướng để đi, bằng nhiều cách khác nhau, lưu giữ hay xóa đi quá kh

Microsoft Word - chotinhyeutronven02.doc

No tile

No tile

Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

Công Chúa Hoa Hồng

Document

Nguồn (Aug 27,2008) : Ở Cuối Hai Con Đường (Một câu chuyện hoàn toàn có thật. Tác giả xin được kể lại nhân dịp 30 năm

Bình giảng tác phẩm “Chiếc thuyền ngoài xa” của Nguyễn Minh Châu

PHÓNG SANH VẤN ĐÁP

Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

No tile

VIETNAM ATTRACTS RECORD LEVEL OF FOREIGN DIRECT INVESTMENT - Asia Pulse

Microsoft Word - 08-toikhongquen

Document

Microsoft Word - emlatinhyeu10.doc

Pháp ngữ của hòa thượng Tuyên Hóa - Phần 2

CHƯƠNG 1

Bản ghi:

Phần 4 Xe vừa đừng lại, Hồng Ngân kêu lên: - Nhà anh giàu thật! Không yêu anh em cũng muốn... yêu rồi đó. Đỗ Thái nhún vai: - Ba mẹ anh giàu chứ không phải là anh giàu. - Thì của cha mẹ cũng là của con cái. - Anh chẳng thích giàu. Anh thích tự do không bị bó buộc. Đỗ Thái xuống xe mở cửa cho Hồng Ngân. - Anh Thái! Anh đã về. Ngọc Mai đi nhanh ra, cô khựng lại khi nhìn thấy Đỗ Thái về với một cô gái. Như vậy là sao? Đỗ Thái vui vẻ: - Ngọc Mai! Đây là Hồng Ngân bạn anh. Hồng Ngân lịch thiệp chào Ngọc Mai: - Chào cô. Ngọc Mai lãnh đạm không chào lại, mà quay sang Đỗ Thái: - Cô ấy là bạn như thế nào vậy? - Anh... yêu cô ấy. - Anh Thái! Anh không đùa chứ? - Sao em lại cho là anh nói đùa? Anh có bạn gái lâu rồi, mẹ thúc ép anh cưới vợ, nên hôm nay anh đưa cô ấy về ra mắt mẹ anh. Mặt mũi Ngọc Mai tối sầm. Đây là cái cách để anh khước từ cuộc hôn nhân với cô đây sao. Anh đã có người yêu, cô không tin chút nào. www.vuilen.com 41

Bỏ mặc Ngọc Mai đứng đó Đỗ Thái mang hoa và quà xong khoác tay Hồng Ngân đi vào. Bà Đỗ Hòa đon đả đi ra: - Thái! Hồng Ngân vội cúi chào: - Thưa bác ạ! Bà Đỗ Hòa chưng hửng: - Gì vậy Thái? -Cô ấy là bạn gái của con. Con định sang năm mới cưới vợ, mà mẹ giục con quá thành ra con đưa cổ về ra mắt mẹ. Hồng Ngân, chào mẹ đi em. Bà Đỗ Hòa xua tay: - Khỏi chào! Còn Ngọc Mai, con tính sao đây? - Con có gì với Ngọc Mai đâu mà mẹ hỏi con như vậy. Nếu yêu con đã cưới rồi. Mẹ ơi! Hôn nhân cần có tình yêu mới hạnh phúc chứ. - Nhưng con làm như thế này có khác gì bẽ mặt Ngọc Mai. Đỗ Thái nhăn mặt: - Mẹ dùng chữ nặng nề quá đi. Ngọc Mai, em có công nhận là hôn nhân không có tình yêu, thì không thể nào hạnh phúc không? Ngọc Mai cắn mạnh môi. Không nhất định không lùi. Cô có sự hậu thuẫn của bà Hòa, cô vờ thản nhiên: - Bác! Con và anh Thái quen nhau từ nhỏ, có nhiều kỷ niệm... con tin không ai hơn được con trong lòng anh Thái. Cô này... bữa đó Tố Anh có nói với con, anh Thái đưa về nhà qua đêm, người đàng hoàng không ai như thế cả. Ôi trời! Suýt chút nữa Hồng Ngân hét lên, không ngờ miệng lưỡi cô ta ghê gớm như thế. Hoàn cảnh của cô đúng là tình ngay mà lý gian. Bà Đỗ Hòa cứ sững sờ nhìn Hồng Ngân: - Cô là con cái nhà ai, làm nghề gì ở đâu? www.vuilen.com 42

Đỗ Thái nhăn mặt: - Sao mẹ hỏi gì như công an điều tra lý lịch vậy? Cổ... làm việc ở ngành du lịch, là hướng dẫn viên du lịch. Bà Đỗ Hòa trừng mắt: - Mẹ không hỏi con, con có im không? Hồng Ngân cúi đầu, cô bình tĩnh trả lời mà đâu phải mắc mớ gì cô sợ bà ta, đây là cô giúp Đỗ Thái, không bao giờ cô có nghĩ sẽ là con dâu người đàn bà uy quyền nhưng khá lạnh lùng này. - Dạ, cháu làm việc cho công ty du lịch Dragon. Cháu chỉ còn mẹ, nhà làm ruộng và một đứa em gái đang đi học. - Năm nay cô bao nhiêu tuổi? - Dạ hai mươi bốn. - Là tuổi con chuột, Giáp Tý à? - Dạ. - Vậy là... Giáp Dần với Giáp Tý... hạp. Đỗ Thái suýt nhảy cẫng lên, anh biết mẹ mình là bà chúa mê tín dị đoan. Giáp Dần anh là con cọp, con cọp hạp với con chuột. Anh kín đáo liếc Hồng Ngân và cười. Ngọc Mai đưa tay lên ngực... thót tim. Cô thấy thế cờ đảo lộn rồi. Giáp Tý hạp Giáp Dần. Bà già hủ lậu, uổng công tôi nịnh nọt lấy lòng bà. Quả thật, bà Hòa đổi ngay cách cư xử, giọng nói êm dịu và tình cảm hơn: - Cô đã qua đêm với thằng Thái nhà tôi. Cô nghĩ tôi sẽ cho phép nó cưới cô? Hồng Ngân đỏ mặt, cô đưa tay véo vào hông Thái một cái. Đúng là tình ngay mà lý gian. Đỗ Thái nhăn mặt và gồng mình: - Mẹ ơi! Mẹ hỏi chẳng tế nhị gì cả. Lỗi ở con, con đưa cổ về nhà, mẹ mắng con đi. - Dĩ nhiên là tôi sẽ mắng cậu. Cậu biết gì về cô ta? - Con... mẹ ơi, con yêu là yêu, bộ phải môn đăng hộ đối mới được sao? www.vuilen.com 43

- Không hẳn như vậy, nhưng quen bạn trai chưa gì hết đã... không được. Đỗ Thái ôm vai mẹ mình, anh nói càn vì bí: - Mẹ ơi! Mẹ hỏi đúng là trả lời, chẳng phải mẹ muốn mau có cháu nội bồng sao? - Cái gì? Bà Đỗ Hòa xô Đỗ Thái ra: - Cô ấy có thai à? - Dạ... dạ. - Mấy tháng rồi, có chắc không? - Dạ, mới hơn một tháng thôi mẹ ơi. Trời đất ơi! Hồng Ngân muốn nhảy nhổm lên và dang tay tát vào cái mặt ẩu của Đỗ Thái mấy cái. Có động trời không. Chuyện kinh khủng như vậy mà anh ta dám nói. Cô hối hận đã nhận lời giúp anh ta. Cái này thì đúng là cô ách giữa đường mang vào cổ rồi. Hồng Ngân trừng mắt nhìn Đỗ Thái, anh ta vội ôm vai cô bóp mạnh một cái. - Bình tĩnh! Hồng Ngân nghiến ngầm: Tôi mà không bình tĩnh tôi giết anh chết rồi, miệng mồm gì độc như vậy hả? Quá tức giận, cô đưa tay véo mạnh vào hông anh ta một cái nữa. Đỗ Thái gồng mình không dám kêu, vì ghét Ngọc Mai mà anh đã hành động quá trớn rồi. Bà Đỗ Hòa lại vui mừng hớn hở: - Hơn một tháng... Ôi trời ơi! Phải đám cưới gấp! Ngọc Mai xen vào quýnh quáng: - Bác... - Ngọc Mai! Bác đành xin lỗi cháu vậy. Thật ra bác rất quý cháu, không được cháu làm con dâu là một đáng tiếc lớn. www.vuilen.com 44

- Bác sẽ cưới gấp cô ấy cho anh Thái. - Cháu nói bác phải làm sao đây? - Cháu... Ngọc Mai khóc òa lên, cô chụp cái ví và lao ra đường, bà Hòa hốt hoảng đuổi theo. - Bình tĩnh Ngọc Mai. Song Ngọc Mai đã lên xe phóng đi. Khốn kiếp! Tưởng gì, bà cũng trở mặt khi nghe tin cô ta mang thai. Ngọc Mai phóng xe ào ào vượt luôn cả đèn đỏ, mặc cho còi tu huýt của cảnh sát giao thông phía sau đuổi theo. Không ai ăn biết ngon, bà Hòa lo lắng cho Ngọc Mai, còn Hồng Ngân chỉ mong cho mau chóng rời khỏi căn nhà ngột ngạt. Cuối cùng bà Hòa bỏ đũa đứng lên: - Đỗ Thái! Phải nói thật lòng mẹ quý Ngọc Mai. Con không cưới Ngọc Mai, mẹ không biết nói sao. Nhưng còn phần Hồng Ngân đó là sự lựa chọn của con, mẹ sẽ cho đám cưới gấp, kẻo bụng cô ấy đội lên mới chịu đám cưới, người ta cười cho. Bà bỏ đi vào phòng, lúc này Hồng Ngân mới dằn mạnh cái chén xuống bàn, quát khẽ: - Tôi bị anh hại chết rồi, nào là về nhà anh ngủ, bây giờ là mang thai, làm đám cưới. Anh đi mà cưới cái gối ôm, tôi không tham dự vào trò chơi của anh nữa. - Suỵt! Đỗ Thái đưa tay bụm miệng Hồng Ngân. - Anh đưa em về. Chỉ đợi như vậy là Hồng Ngân đứng lên, ra đến đường cô giận dữ. www.vuilen.com 45

- Tôi mà không dằn được cơn giận tôi đã tát anh mấy bạt tai rồi. - Xin lỗi... nhưng mà màn kịch của chúng ta đúng là thành công. - Thành công cái đầu của anh! Còn danh dự của tôi? Tôi mà ra nông nỗi này, tôi để cho anh bị ép cưới cô vợ đỏng đảnh đó. - Thôi mà, anh sẽ có cách giải quyết mà. - Ừ, tôi nói trước, anh đừng có làm phiền tôi nữa, đường ai nấy đi đi. - Tuyệt tình, cạn tàu ráo máng như vậy sao Ngân? - Ừ. Hồng Ngân nhảy xuống xe đón chiếc taxi leo lên, Đỗ Thái đứng tần ngần nhìn theo. Cái gì bắt mà anh trở thành cái thằng ba hoa. Bây giờ thì cái miệng hại cái thân rồi. Hồng Ngân tức ấm ức, sao mà cô muốn bảo xe taxi quay lại, nói với mẹ Đỗ Thái không có bầu gì cả giữa cô và anh ta là người dưng kẻ lạ. Hừm! Đừng có ai đến làm phiền tôi, nếu không tôi sẽ quét chổi chà đuổi hết ra khỏi nhà. Vừa bước xuống xe điện thoại của Hồng Ngân reo, chẳng cần nghe cô lấy điện thoại định bấm tắt, nhưng kịp nhìn lại, cô vội bấm nút nghe. - Alô. - Chị Hồng Ngân ơi! Mẹ, mẹ... - Mẹ làm sao? - Mẹ đi băng qua đường bị xe tông té ngã, em chở mẹ vào bệnh viện, song bệnh viện sau khi cấp cứu cho đưa thẳng mẹ lên bệnh viện Chợ Rẫy. Chị mau vào với em đi, em sợ lắm. - Chị vào ngay. Hồng Ngân quay ngược ra đường, có tiếng chân đuổi theo cô. - Ngân! Em lại đi đâu nữa vậy? Bây giờ Hồng Ngân mới kịp nhận ra Anh Tú, cô chạy lại: - Anh mau đưa em tới bệnh viện Chợ Rẫy, mẹ em bị tai nạn giao thông. www.vuilen.com 46

- Ừm... ừm, lên xe nhanh lên. Hồng Đào khóc ào ào khi nhìn thấy Hồng Ngân: - Người ta đang cấp cứu mẹ trong đó. Chị ơi, em sợ lắm. Hồng Ngân vỗ về: - Em phải bình tĩnh mới lo cho mẹ chứ. Cánh cửa phòng cấp cứu vụt mở: - Ai là người nhà của bệnh nhân Hai? Hồng Ngân vội trả lời: - Tôi! Bác sĩ, mẹ tôi như thế nào? - Phải phẫu thuật, máu bầm tụ trong não. Bây giờ cầm giấy này xuống phòng tài vụ đóng tiền đi. - Dạ. Hồng Ngân cầm tờ giấy, cô thảng thốt: - Bảy triệu! Cô làm gì có ngần này tiền cho chi phí đầu tiên, chụp citi, xét nghiệm máu chưa kể là chi phí phẫu thuật. - Đưa anh xem. Anh Tú cầm tờ giấy xem. - Để anh đóng cho. Hồng Ngân lúng túng: - Anh đóng giùm em... em sẽ trả cho anh sau. - Ừ, được mà. Chi phí cho ca phẫu thuật hút máu bầm là mười tám triệu nữa, thực sự làm cho Hồng Ngân bối rối. Một số tiền quá lớn mà cô phải có ngay. Làm sao đây? - Anh sẽ giúp em. www.vuilen.com 47

Anh Tú với về sẵn sàng, Hồng Ngân cảm động: - Cám ơn anh, nhưng có lẽ phải đến mấy tháng em mới có thể trả tiền lại cho anh. - Anh sẽ không đòi lại số tiền này, nếu như em... chịu sống chung với anh, đừng có dây dưa với thằng oắt con đó. - Anh nói ai oắt con? - Thì cái gã đi theo em đó. Hồng Ngân nhìn Anh Tú: - Hóa ra anh giúp em là có điều kiện à? - Anh đòi hỏi như vậy có gì là quá đáng đâu, anh yêu em và muốn có em. - Trong lúc mẹ của em trong tình trạng thập tử nhất sinh, mà anh có lời đề nghị như vậy, anh không thấy là quá đáng sao? - Anh thấy không có gì là quá đáng cả, em nên biết trên đời này, không có ai giúp không ai, như vợ của anh cô ta giúp anh để anh làm đàm cưới với cổ. Anh chịu đựng cuộc hôn nhân đồng sàng dị mộng đó năm năm nay, em có hiểu anh chịu áp lực như thế nào không? Hồng Ngân lắc đầu, cô không ngờ người đàn ông mình từng yêu say đắm, còn mơ có một ngày lên xe hoa cùng anh ta, lại là một con người cơ hội. - Hồng Ngân! Anh Tú nắm tay Hồng Ngân: - Chẳng lẽ em không còn yêu anh? Em từng yêu anh kia mà, chúng mình có cuộc tình thơ mộng lãng mạn. Nếu em chịu sống với anh, anh lo cho em chu tất, cả mẹ nữa. Hồng Ngân chua chát: - Anh sẽ lo cho em bằng đồng tiền của vợ anh, rồi ngày nào đó vợ anh lại đánh ghen và sỉ nhục em. Rồi anh cũng sẽ trơ mắt ra mặc cho em bị sỉ nhục chứ gì? - Hồng Ngân! Sẽ không có nữa đâu mà. www.vuilen.com 48

- Đàn bà ghen tuông không ai hiền lành và tử tế cả, làm sao mà anh biết chắc là sẽ không có. Anh Tú, em không cần giúp đỡ của anh nữa. - Thì anh tùy em, anh có bắt chẹt em đi nữa cũng là do... anh quá yêu em. Hồng Ngân cười đau đớn: - Yêu nhau không ai nỡ bắt chẹt người mình yêu và dồn người mình yêu vào con đường phải chọn lựa cả. - Chẳng lẽ em không còn yêu anh nữa. - Em đã không còn yêu anh, nói đúng hơn là không dám yêu anh từ cái ngày em bị đánh bị làm nhục, mà anh thì không có một động thái hay thậm chí có lời ngăn cản nào. Anh Tú cúi đầu. Đúng là anh đã như thế, yêu Hồng Ngân song anh lại sợ mất tất cả danh vị, tiền bạc, cuộc sống giàu có sung sướng, nhưng thật tình là anh yêu Hồng Ngân, bên cô anh có cảm giác ấm áp và hạnh phúc. Cũng có một đôi lúc anh nghĩ đến bỏ danh vị đang có để có Hồng Ngân. Nếu như cô là của anh, anh sẽ bỏ tất cả. Anh ngước lên nhìn cô: - Hồng Ngân! Anh sẵn sàng bỏ tất cả nếu em chỉ là của riêng anh. Anh muốn nắm phần chắc chắn. Em hãy là của anh, anh hứa bảo bọc và mang lại cuộc sống hạnh phúc cho em. - Không! Em không muốn có một cuộc đổi chác, giống như mua bán, cũng như em đã bị bài học đánh ghen nhục nhã, cho nên không bao giờ em chấp nhận đề nghị của anh. - Em hãy suy nghĩ lại, em để cho mẹ em chết vì máu bầm tụ trong não hay sao? Chẳng qua anh phải làm áp lực như thế vì anh muốn có em. - Anh nghĩ là khi em thuộc về anh, tình yêu ngày nào còn tồn tại hay sao? Anh Tú! Anh bắt đầu làm cho em ghê sợ anh. Anh hãy đi đi, em nhất định trả cho anh số tiền em đã nợ anh. Hồng Ngân gạt mạnh Anh Tú ra, cô gọi điện thoại cho Hồng Đào: - Chị sẽ mang tiền về, em ở bệnh viện lo cho mẹ giùm chị. Nói thì nghe dễ dàng chứ Hồng Ngân chưa biết mình đi đâu và làm gì để có tiền. Hai mươi mấy triệu không phải là số tiền nhỏ, nó nằm ngoài khả năng của cô. Công ty cô làm việc, nếu có nhiều lắm người ta ứng cho một tháng lương là cùng. Tìm đâu ra tiền đây? Chưa bao giờ Hồng Ngân thấy mình bất lực như thế. Mẹ ơi! Con biết làm sao bây giờ. www.vuilen.com 49

Chị ơi! Mẹ lại kêu đau đầu, em cho mẹ uống sữa, mới mấy muỗng mẹ đã nôn ra và kêu đau dữ dội. Hồng Đào khóc ròng trong điện thoại, tiếng khóc của em rối cả ruột gan của Hồng Ngân. Cô trấn an: - Một giờ đồng hồ nữa, chị sẽ có tiền, em yên tâm đi. Một giờ đồng hồ nữa có hai mươi triệu ư? Giá như Hồng Ngân có máy in tiền thì hay biết mấy. Cô không còn sự lựa chọn nào khác hơn là đồng ý với đề nghị của Anh Tú. Bằng lòng người đàn ông mình từng yêu, nhưng sao lòng chua xót bẽ bàng. - Anh Tú! Em bằng lòng đề nghị của anh. Anh hãy giúp em đi, nếu không, mẹ em sẽ chết. - Được, anh đến ngay. Em ở nhà đợi anh, mười lăm phút nữa anh mang tiền đến. Bấm tắt điện thoại, mà Hồng Ngân nghe cơn buồn nôn dâng lên tới cổ. - Hồng Ngân! Mở cửa Hồng Ngân. Đỗ Thái gọi cửa gấp gáp. - Mẹ anh sắp đến nhà... em đó, mau mở cửa đi. Bực mình, Hồng Ngân mở mạnh cửa ra, cô quát: - Tôi không có rảnh tham gia vào trò chơi của anh nữa đâu, mẹ tôi bị tai nạn giao thông sắp chết rồi. Đỗ Thái cau mày: - Chuyện quan trọng sao em không điện thoại cho anh hay? - Anh là cái gì của tôi mà tôi phải cho anh hay? Làm ơn đi đón mẹ của anh, bảo tôi không có cái gì với anh cả, anh đi mà cưới cô Ngọc Mai. Đi đi! - Không được, em giúp anh thì phải giúp cho trót. www.vuilen.com 50

- Tôi giúp anh rồi ai giúp tôi? Tôi đang sắp điên vì tiền, anh có hai chục triệu đưa cho tôi không? - Có, em cứu nguy cho anh, đừng nói là hai chục triệu, hai trăm triệu anh cũng đưa cho em. Hồng Ngân trợn mắt: - Anh nói cái gì, lặp lại xem? - Em cần bao nhiêu, anh đi ra ngân hàng rút tiền liền cho em. - Anh giúp tôi? - Phải! Chỉ cần em chịu nói em đang mang thai, còn cái gì hậu tính... Cần như vậy thôi. - Ừ. - Vậy rồi mẹ anh bắt đám cưới thì sao? - Mình tìm cách kéo dài thời gian ra. Hồng Ngân ơi, cứu người như cứu lửa mà. - Chết, mẹ anh tới rồi kìa! Từ ngoài cửa, bà Đỗ Hòa đã nhìn thấy xe của Đỗ Thái đỗ trước cửa, nên đi vào. Đỗ Thái vội chạy ra: - Mẹ! Mẹ của Hồng Ngân bị tai nạn giao thông nằm bệnh viện, con phải đưa cô ấy vào bệnh viện ngay bây giờ. Bà Đỗ Hòa kêu lên: - Chết! Có nặng lắm không? Hồng Ngân khóc thút thít: - Dạ phải phẫu thuật. - Vậy thì con mau đưa Hồng Ngân đi. À, mẹ có chút đỉnh tiền con cầm lấy lo cho mẹ. Hồng Ngân thảng thốt, một cọc tiền không biết là bao, cô không ngờ bà lại dễ dãi như thế. Bắt gặp cái nhìn của Hồng Ngân, bà dúi tiền vào tay cô: www.vuilen.com 51

- Cầm lấy! Không phải là mẹ tử tế với con đâu, mà vì con đang mang thai giọt máu nhà họ Đỗ. Nhà họ Đỗ hiếm muộn đường con cái, cho nên số tiền này là để con không phải lo bấn lên ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng. Con cất tiền và sửa soạn đi đi. Ôi trời! Hồng Ngân không dám nghĩ tình thế xoay chuyển như thế và càng ngày cô giống như con cá mắc câu, muốn nhả mồi ra cũng không được. Bà muốn có cháu nội đến như vậy sao? Đỗ Thái vờ âu yếm: - Mẹ cho đó em cầm đi, rồi đi thay quần áo, anh đưa đi bệnh viện. Hồng Ngân cầm tiền, thật sự cô cảm động, nên ôm choàng lấy bà Đỗ Hòa. - Con xin cảm ơn mẹ. Bà Đỗ Hòa xua tay: - Thôi mau đi đi. Nhớ phải giữ gìn cái thai trong bụng, có chuyện gì mẹ sẽ không tử tế đâu đó. - Dạ. Có tiền rồi Hồng Ngân giục Đỗ Thái chạy xe nhanh vào bệnh viện, cô quên mất lời hứa với Anh Tú. - Hồng Đào! Chị có tiền rồi nè. Không kịp để Hồng Đào hỏi tiền đâu mà có, Hồng Ngân dúi điện thoại vào tay Đỗ Thái. - Cầm giùm, em đi đóng tiền. Cô chạy lúp xúp đến phòng tài vụ. Mong rằng ca mổ thành công và mẹ sẽ sống... www.vuilen.com 52