Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Tuyết Mở nắp vung, lấy đôi đũa gắp một miếng xôi nhỏ, nhai thử, thấy

Tài liệu tương tự
Microsoft Word - Chieu o thi tran Song Pha.doc

Thuyết minh về một món ăn đặc sản – Bài tập làm văn số 5 lớp 10

Đặc Sản U Minh Hạ Quê Tôi Nguyễn Lê Hồng Hưng Quê hương của Trúc Thanh nằm nép mình cuối dãy Trường Sơn. Nơi đó có núi, rừng, ruộng, rẫy và biển xanh.

Từ Mỹ về Rừng Thăm Bạn Lâm Chương Lúc mới đến, tôi hỏi: - Đào hố để làm gì? Anh nói: - Bắt khỉ. Tôi ngạc nhiên: - Bắt khỉ? - Ừ, bắt khỉ. - Để ăn thịt?

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 1, 2013 Đặc Biệt Hoàng Thảo Ngũ Tinh - Dendrobium wardianum Tôi có mấy cây D

Lời Dẫn

Document

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 5, 2017: Tím Sáng sớm, đang dọn dẹp giường chiếu, cúi xuống kéo tấm phủ giườ

Document

Hãy để mọi chuyện đơn giản - Tolly Burkan

Giới thiệu về món phở Hà Nội

No tile

Giới thiệu chiếc bánh chưng ngày Tết – Văn mẫu lớp 9

CHƯƠNG 1

Kể lại một chuyến đi tham quan hay du lịch cùng các bạn trong lớp – Văn hay lớp 7

Phần 1

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Vườn Xuân Bà Ngữ mang chén cháo lúa mạch vừa ăn xong vào bếp, cầm ché

Document

Phần 1

Hãy tả một loài hoa mà em yêu thích nhất

Đà Lạt Những Hương Vị Khó Quên _ (Thiên Hương) (Hồi Ký)

CANH CÁ CHUA NGỌT ĐẦY MÀU SẮC 500 g cá 5 g Hạt nêm AJI-NGON 1000 ml nước 100 g cà chua 50 g me 100 g Dọc mùng 20 g rau mùi 20 g hành lá xanh 2 quả ớt

Tả khu vườn nhà em

2 CÔNG BÁO/Số /Ngày VĂN BẢN QUY PHẠM PHÁP LUẬT THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ THỦ TƯỚNG CHÍNH PHỦ Số: 11/2018/QĐ-TTg CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

CHƯƠNG I

Phần 1

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 10, 2016: Thu Buồn và... Sợ Sau vài năm đến Mỹ, chúng tôi cố gắng làm việc,

36

Bao giờ em trở lại

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Mùa Hạ ở Hawaii Ông Mike ráng bơi thêm một vòng nữa rồi mới bước ra k

Cúc cu

Kể về một chuyến về thăm quê – Văn mẫu lớp 6

Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

Tiêu Kim Thủy TIẾP BỘI I Bội vừa bước vào sân bỗng dừng chân quày quả bước ra. Từ lâu rồi chị không về nhà, không gặp ông Nghị Tần, thân phụ chị, vì l

Ai baûo veà höu laø khoå

SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO CẦN THƠ

Tả mẹ đang nấu ăn

Tả quang cảnh một buổi sáng trên quê hương em

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về mẹ

Hương Cốm mùa Thu ********* Chúng tôi đi xa, cứ mỗi độ thu về thường nhớ đến món cốm ở quê nhà. Hương cốm theo chúng tôi đi suốt tuổi thơ, lớn lên, hư

No tile


Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

Đà Lạt Ngày Tôi Đi _ (Minh Tâm) (Truyện)

SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO CẦN THƠ ĐỀ CHÍNH THỨC ĐỀ THI TUYỂN SINH VÀO LỚP 10 THPT NĂM HỌC Môn: NGỮ VĂN Thời gian làm bài 120 phút I. PHẦN LÝ TH

Phần 1

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 1, 2016: Giấc Đông Miên Vào những ngày cuối năm, chỉ còn vài hôm nữa là đến

CÒN MỘT CHÚT HƯƠNG Tháng mười hoa Cúc Quỳ rộ nở. Trên suốt con đường từ Đàlạt xuống Đơn-Dương, những đoá Cúc-Quỳ tươi tắn, vàng rực dưới ánh nắng ban

LỜI TỰA Sau khi cuốn sách Kinh nghiệm thành công của ông chủ nhỏ đầu tiên của tôi được phát hành, không ngờ chỉ trong vòng nửa năm đã có tới hơn một t

Gian

Tấm Cám Ngày xưa, có Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Hai chị em suýt soát tuổi nhau. Tấm là con vợ cả, Cám là con vợ lẽ. Mẹ Tấm đã chết từ

Phần 1

Tùng, Một Chỗ Ngồi Dưới Chân Cầu Thang _ (Nguyễn Vĩnh Nguyên) (Tạp ghi)

Kể về một người bạn mới quen

Phần 1

Microsoft Word - thientongtrucchi-read.doc

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 1, 2012 Ngày mồng một Tết Dương Lịch cuả năm 2012, buổi sáng hôm đó chị em m

Document

Microsoft Word - chotinhyeutronven02.doc

Mộng ngọc

Phần 1

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

mộng ngọc 2

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 3 Tìm Việc Mễ Quang đóng cửa lại, lưu số điện thoại của Tiếu Cố vào máy. Cô tốn không ít thời gian để sắ

Microsoft Word - CÔ EM V?

CHỨNGMINH CỦA KHOA HỌC VỀ NHÂN QUẢ BÁO ỨNG

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

No tile

Việc hôm nay (cứ) chớ để ngày mai

Pháp ngữ của hòa thượng Tuyên Hóa - Phần 2

Microsoft Word - thamthienyeuchi-read.doc

Tả cây vải nhà em

Phần 1

ĐUỔI BẮT MÙA XUÂN

Microsoft Word - doc-unicode.doc

No tile

À TÌM NHAU Tôn-Nữ Mai-Tâm Cánh hoa Mai tan tác rơi từng mảnh Rũ rượi buồn Tâm héo úa tàn phai Đúng lúc tinh thần Uyển Nhi như đang rơi vào tình trạng

1 HÒN ĐÁ BÊN CÂY TÙNG Huyền Lam Đã đăng trên Thư Viện Hoa Sen Cội tùng cheo leo bên vực thẳm trong vườn quốc gia Zion, bang Utah, Hoa Kỳ - Ảnh: H.L Si

ĐẠI PHẬT ĐẢNH NHƯ LAI MẬT NHÂN TU CHỨNG LIỄU NGHĨA CHƯ BỒ TÁT VẠN HẠNH THỦ LĂNG NGHIÊM

No tile

Đường Về Tà Lơn 128 Bần Sĩ Vô Danh Đời Thượng Nguơn Sau cuộc đại biến thiên Tận Thế Hội Long Hoa, sàng lọc hiền còn dữ mất chết 7 còn 3, Trời Phật biế

LỠ CHUYẾN ĐÒ Truyện của Phương Lan ( tiếp theo ) Vòng tay ghì chặt nhớ nhung Quay về bến cũ sóng lòng xót xa Lỡ làng một chuyến đò qua Cỏ đau nắng rát

Vợ Chồng như... Khách khứa Nguyễn Thị Thanh Dương. Chị Bông vừa bước vào nhà quẳng ngay cái xách tay xuống bàn và ngồi phịch xuống ghế làm anh Bông ng


NHÀ THƠ HỮU LOAN, LẦN GẶP MẶT Cung Tích Biền Sau tháng Tư 1975, tôi có dịp gặp gỡ các văn nghệ sĩ từ miền Bắc vào Nam. Những cuộc gặp lẫn gỡ này, cái

Cảm nhận về bài thơ Mộ (Chiều tối) của Hồ Chí Minh – Văn mẫu lớp 11

CHÚ TƯ PHÚC Buổi pháp thoại chấm dứt bằng ba tiếng chuông ngân dài Mọi người đứng lên lễ Phật, xá thầy và đi ra. Chú Tư Phúc còn lại một mình trong ch

Pháp Ngữ và Khai Thị của HT Diệu Liên

Kinh Bat Chu Tam Muoi - HT Minh Le Dich

Các bạn mình thân mến, Thư Gửi Các Bạn Mình Số 33 Đang còn trong thời gian tháng giêng là tháng ăn chơi nên nói chuyện hút xách cũng không đến nỗi lạc

No tile

Lời Dẫn

Ca Sĩ Rừng Xanh và Người Tù Binh Nhất Hướng Nguyễn Kim Anh Truyện ngắn được trích trong: CỬA TRỜI RỘNG MỞ Chúng tôi bị đưa đến một cái lán nhỏ trong c

PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY THERAVĀDA VÔ THƯỜNG KHỔ NÃO VÔ NGÃ Soạn giả TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG (VAṄSARAKKHITA MAHĀTHERA) Biển trầm khổ sống bồn

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Cuộc Trùng Phùng Bà Vân mở cánh cửa tủ lạnh, đẩy những chai, những hộ

Microsoft Word - Ngay XuaNguoiTinh_pthienthu.doc

Microsoft Word - suongdem05.doc

Microsoft Word - ducsth.doc

Bản ghi:

Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 3-2019 Tuyết Mở nắp vung, lấy đôi đũa gắp một miếng xôi nhỏ, nhai thử, thấy xôi vừa chín tới, tôi tắt bếp, đậy nắp lại cho hơi nóng giữ mềm những hạt nếp bóng như được trộn mỡ, rồi tiện tay mở ngay cái bếp nhỏ bên cạnh. Trên đó đã có sẵn một cái niêu đất. Trong cái niêu là một mớ cá cơm đã được ướp với nước mắm, nước màu, đường, tiêu, ớt bột, củ hành, củ tỏi giã nhỏ, mỡ và tóp mỡ. Chỉ trong vài phút, trên mặt nồi cá đã bắt đầu sôi lên, mới đầu thì chỉ có vài cái bong bóng ngập ngừng như thăm dò, chỉ sau vài phút là cả nồi cá đã sôi liu riu và mùi thơm của cá kho đã lan ra khắp gian bếp. Tôi biết nhiều người, kể cả những người thích ăn cá kho, thường hay than là mùi cá kho hôi. Không hiểu tại sao đối với tôi mùi thơm của cá kho tộ, kho khô hay kho nước gì cũng ấm áp và quen thuộc gần gũi như một người bạn thân. Tí nữa, khi niêu cá kho cạn nước, những con cá nhỏ óng ánh màu mật quyện lại với nhau, tôi sẽ xới xôi ra một cái đĩa sâu lòng nhỏ, rồi gắp một gắp cá kho, cho nằm khiêm nhường cạnh miếng xôi, rồi cứ gắp cá bỏ lên xôi, bỏ miếng xôi đó vào miệng, thưởng thức cái ngọt ngào của miếng xôi dẻo trộn với vị mặn, bùi và béo của món cá kho vừa chín tới. Lúc này ai có muốn đổi một cây lan quý lấy đĩa xôi với cá cơm kho của tôi, chắc tôi cũng cần phải suy nghĩ lại. Tối hôm qua đã vào giường rồi, chăn đã đắp ngang đến cổ, chợt nhớ ra trong ngăn đá còn một gói cá cơm mua mấy tuần trước, tôi mừng như bắt được vàng, nhảy xuống giường, leo lên bếp, lấy gói cá đông lạnh bỏ ra ngoài, và lấy nếp ra ngâm để sáng dậy sớm kho cá ăn với xôi nếp trắng. Đâu có phải khi không mà thèm cá kho ăn với xôi trắng đến mức đã vào giường ngủ rồi mà còn chồm dậy vào bếp phá phách lúc nửa khuya như vậy. Phải có lý do, vì cả mười ngày hôm nay Seattle bị bão tuyết, trường học đóng cửa, bà cháu tôi được ở nhà ngủ và ăn chơi thỏa thích. Mười ngày liền tôi không bước chân ra đến phố, đến chợ, phải ăn những món ăn đã dự trữ cho qua ngày, không hợp khẩu vị, toàn là món Tây, tôi nổi lên thèm tôm rang, cá kho, canh chua, rau muống xào tỏi. Ăn thì tôi không được hoàn toàn vừa ý như thế, nên mới có màn thèm cá kho đến điên lên như thế. Vì trước đó khi các ông tiên đoán thời tiết là bão sắp đến, chúng tôi đã ra chợ mua bao nhiêu là thức ăn, phòng bão tố dai dẳng thì không bị đói. Trong ngăn đá thì có pizza, rau đậu đông lạnh, ngăn lạnh thì có trứng, thịt nguội, xúc xích, thịt gà, thịt bò, thịt lợn, để ở ngoài thì có bánh mì, mì gói, khoai tây... Chưa kể không bận rộn gì thì hay sinh ra ăn vặt, thèm ngọt. 1

Hai đứa cháu sau khi chơi tuyết ở ngoài vào, rất mệt và rất đói. Bữa ăn sáng bổ béo tiêu mất sau mấy tiếng đồng hồ quần thảo với tuyết, chắc là hai anh em đã bàn tính với nhau ở ngoài đường rồi, vào đến nhà con em dụ bà: Em tắm, thay quần áo xong bà với em làm bánh bông lan kiểu hồi bà còn nhỏ không bà? Chỉ có mấy bà cháu tôi hiểu cái bánh này là bánh gì. Vì tôi hay kể cho con cháu nghe là hồi xưa lúc tôi còn nhỏ, dụng cụ làm bếp rất giới hạn, không có tiền mà mua lò nướng hay cân nhỏ để cân bột cân đường, làm bánh quanh quẩn chỉ có mấy cái chén, cái chậu và cái nồi gang. Nhất là gia đình thường thường dưới bậc trung như gia đình tôi, tiền chợ có giới hạn, đi chợ lo ngày ba bữa còn phải tính toán xếp đặt món này món kia thì may ra mới không chật vật, nên dụng cụ làm bánh là những món xa xỉ. Nhà có bốn đứa con gái, đứa nào cũng thích làm bánh, thường thì chúng tôi làm bánh ga tô, người miền Nam gọi là bánh bông lan, vì bánh này giản dị, nháy mắt là có một ổ bánh thơm. Đến bây giờ lâu lâu tôi vẫn làm bánh kiểu nhà quê cho các cháu ăn, là bánh bông lan hồi bà còn nhỏ. Hồi xưa chúng tôi làm bánh bông lan thật dễ như thế. Không cần lò nướng, không cần cân. Đó là một bát trứng, một bát đường, một bát bột mì, một tí bột va ni và một tí muối. Sau khi trứng và đường đánh bằng tay đã nổi trắng lên thì trộn tất cả các thứ còn lại vào với nhau. Sau đó, đổ vào vài nồi gang nhỏ đã được thoa dầu ăn bên trong nồi cho khỏi dính. Đặt cái nồi gang này lên cái bếp than chỉ có vài cục than hồng, còn những cục than hồng còn lại thì đã được gắp bỏ lên vung nồi đậy kín. Thế là chỉ trong vòng ba mươi phút là có được một ổ bánh bông lan thơm phức, mặt trên mặt dưới vàng đều nhau, bên trong thì xốp không thua gì bánh bán ở tiệm. Bây giờ bên này có cả trăm thứ dụng cụ cân đo để làm bánh, thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ lại ngày xa xưa thiếu thốn, mở lò nướng, lấy một bán bột, một bát đường, một bát trứng, tí va ni, tí muối làm bánh kiểu nghèo cho các cháu ăn 2

Chúng nó hình như biết là khi nào đòi làm bánh này tôi cũng gật đầu ngay, sốt sắng mở lò, sắp ba cái chén ra, nên mỗi khi thèm ăn bánh, muốn được ăn ngay, lại dụ dỗ tôi như vậy. Suốt mấy ngày có tuyết không đi học, tôi làm bánh này mấy lần rồi, ăn ngọt nhiều quá, càng ngán ngẩm thức ăn. Buổi sáng làm điểm tâm cho các cháu rồi vui ăn theo đám trẻ con, cơm chiều thì vì tuyết phủ dày quá, không ra đến chợ được, nên hết ăn pizza, thì đến xúc xích nướng ăn kèm với khoai tây, rồi đến thịt gà nướng, thịt bò xào, thịt heo chiên. Ăn liên tiếp những thứ ấy trong vòng một tuần, tôi ớn không thể nào nói nổi, chỉ thèm tôm rang mặn và cá kho. Nên khi sắp đi ngủ, nhớ ra còn gói cá cơm đông lạnh, mới mừng rỡ đến thế. Đó là về mục Ăn, còn mục Chơi trong những ngày bão tuyết thì tôi hoàn toàn hài lòng. Mỗi buổi sáng tôi dậy rất sớm, nấu nồi cháo lúa mạch, bắc ấm nước pha ấm trà sen. Trà vừa uống được rồi là tôi rót một tách đầy, hai bàn tay ôm tách trà để sưởi ấm, rồi mang trà ra cửa sổ, đứng nhìn ra đường, ngắm tuyết rơi, thưởng thức màu trắng tinh khiết của tuyết bao trùm khắp những mái nhà, mặt đất, đường xá, cây cối, cảnh tuyết đẹp và yên lặng lạ thường. Uống xong trà, ấm bụng rồi. Tôi bước vào sunroom xem độ ẩm trong phòng đó xuống thấp đến mức nào. Mỗi lần khí hậu ngoài trời xuống dưới 30 độ F (-1 độ C), máy sưởi trong nhà phải chạy hết cỡ, nên thường là qua một đêm lạnh như thế, độ ẩm trong cái máy đo mà tôi để trong sunroom chỉ còn khoảng 20%. Sờ vào rổ cây lan nào thì cây lan ấy cũng khô như ta phơi nắng cả ngày, mặc dù trong phòng đó tôi để hai chậu nước lớn, đầy gần tràn cả ra. Thêm vào trên là những cái khay để trên những cái kệ treo lan. Khay nào tôi cũng chứa nước, vậy mà vẫn không xuể. Thức dậy đưa ngón tay lên đụng vào môi của chính mình, thấy môi khô là biết lan trong phòng đó cũng khô như vậy. 3

Sờ vào nước trong chậu để tưới lan thì nước lạnh tê cả tay. Tôi phải múc nước bớt qua một cái chậu nhỏ hơn, rồi lại dùng một cái chậu trống khác. Vào bếp bưng ra một chậu nước nóng, cẩn thận mang ra pha vào chậu nước lớn, xem vừa đủ ấm thì mới dám nhúng lan vào, và bắt đầu tưới. Nhiều khi thấy lan khô quá, cuống cả lên, không biết phải tưới cây nào trước. Thường là cây để trong nhà, trên cái kệ có ba tầng, rất chật chội, nếu khi tưới không sắp xếp thứ tự thì thế nào cũng xảy ra cái vụ có vài cây bị quên, không được tưới, nhất là những cây lan nhỏ. Sau vài lần thu nhận được những kinh nghiệm chết người như thế, tôi phải tưới từng kệ lan một. Trong sunroom tôi có ba cái kệ để treo lan, tôi phải tưới xong hết cái kệ lan thứ nhất, phải xong hoàn toàn từ tầng trên cho đến tầng dưới rồi mới bắt đầu đến cái kệ thứ nhì, rồi đến cái kệ thứ ba. Thường là lan để trong nhà, không thể cầm vòi nước mà tưới được, mà phải tưới từng cây lan một, xong hết cái kệ lan thứ nhất là tay chân đã bắt đầu mệt mỏi, sức người có hạn, thế là có muốn làm thêm nữa cũng không được, phải nghỉ để lấy lại sức. Ở phòng khách, chỗ bước ra sunroom, tôi có kê một cái giường, tôi gọi thế nhưng đúng ra là nửa giường nửa ghế, trông như cái đi văng hay cái phản ở bên ta, người Mỹ gọi là day bedˮ. Cái gọi là day bed này theo người Mỹ thì kê ở phòng nào trong nhà cũng được để ban ngày mệt một tí thì có thể nằm, ngồi chơi một lát chứ không phải vì gọi là giường mà phải đặt trong phòng ngủ. Vậy nên cái day bed này của tôi được kê ở cuối phòng khách, trong một góc, ngay chỗ cửa bước từ phòng khách và sunroom. Đồ đạc tủ giường trong nhà tôi thích dùng đồ mây, nên cái day bed của tôi cũng là một cái giường mây nhỏ, có tấm nệm mỏng, có cái gối dài. Trên cái giường này thường thì hay có một cái áo len đang đan dở dang, một hai quyển sách, và cái điện thoại. Khi đã mệt vì phục vụ mấy cây lan từ sáng sớm như vậy, tôi đến cái giường của tôi. Lúc nào thật mệt thì nằm xuống, nhắm mắt, ngủ khoảng mười lăm phút nửa tiếng. Khi nào không quá mệt mỏi thì tôi vớ lấy quyển sách, đọc mấy chục trang, vẫn chưa muốn vào sunroom để tiếp tục tưới lan thì cầm cái áo len đan dở lên, đan cho xong cái tay áo. Hoặc chán đan áo, chán đọc sách rồi, thì nằm trên giường nhìn ra cửa sổ nhìn tuyết, ngắm cảnh trời hiu quạnh. Trở lại đi tưới lan mà khám phá ra cây nào có nụ, có hoa thì lại ngừng tưới, mang cây lan ra phòng khách, bày trên bàn trên tủ để khi đã chán ngắm tuyết ngoài trời rồi thì quay lại ngắm hoa. Mấy ngày bắt đầu có tuyết, có nghĩa là trời đang ấm áp mà lạnh lẽo, các cụ hồi xưa hay gọi những lúc khí hậu thay đổi đột ngột này là trở trời, là ngay như rằng thấy cây Dendrobium tenellum nở ra mấy cái hoa trắng. Loại Dendrobium này lạ lắm, trời đều đều bình thường thì khó mà thấy được hoa, phải Khi Trời Đất nổi Cơn Gíó Bụi thì những đóa hoa nhỏ bằng đầu đũa, trắng trong như pha lê mới chịu lốm đốm xuất hiện. Cầm cây lan lên ngắm nghía một lúc, rồi tìm một góc tủ bày lên, sau đó đi tới đi lui tiếp tục chiêm ngưỡng sự đơn sơ, thơ mộng mà lại rất thanh lịch của cây lan... 4

Sáng thứ Bảy, ở dưới Florida ấm áp, chị Vân và chị Thảo lại dậy sớm đi mua lan. Tôi thì như thường lệ khi các chị đi tiêu tiền thì tôi cũng hết lòng theo dõi xem tình trạng mua bán của các chị thế nào, và chờ xem ảnh những cây lan các chị mới có. Hôm đó chờ mãi không thấy chị Thảo gọi, tôi sốt ruột hỏi sao không thấy gì hết. Chị Thảo trả lời là hôm nay hai người không mua gì nhiều, và chỉ có mấy cây thường thôi nên không gửi ảnh. Vài ngày sau tôi mới khám phá ra là lúc mua xong lan, chị Vân có gom hết lại những cây lan mới mua, nhắc chị Thảo chụp ảnh gửi cho tôi, nhưng chị Thảo làm lơ vì sợ gửi ảnh một đống lan lên, tôi thấy lan, nổi cơn thèm lên mà trong khi đó thì tuyết bó chân tôi ở trong nhà không đi đâu được hết. Chị Thảo bảo một người mê lan như tôi đã bị thời tiết cùm chân cùm cẳng ở trong nhà cả mười ngày, mà lại còn bị nghe kể chuyện đi mua lan và xem ảnh lan ở dưới Florida thì chị thấy bất nhẫn quá. Tôi nghe chị nói thế thì rất cảm động về sự tế nhị của chị. Để cho chị yên lòng, tôi cũng kể cho chị nghe là trong mấy ngày tuyết không đi ra ngoài được, tôi cũng lợi dụng thì giờ đó, thay chậu, tỉa cành hết những chậu lan, lau chùi mấy cái đĩa ló dưới những cây lan để trong chậu. Sau những việc đó, nhờ ăn được bữa xôi với cá cơm kho, tôi hăng hái lên, đi gỡ keikis của mấy cây lan Trúc Mành, làm ra được chín cây Trúc Mành nhỏ nữa. Tôi chụp ảnh mấy cây Trúc Mành mới làm ra, gửi ảnh cho chị tôi, còn kèm thêm dòng chữ Chị thấy không, không phải tiêu tiền, chỉ ở trong nhà thôi mà em cũng có thêm được chín cây Trúc Mành khoẻ mạnh, tươi tốt. Xin hẹn và hy vọng gặp lại các bạn trong Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Tư, 2019. Phạm Hảo 5