ĐÀ LẠT - CHỐN TẠM DUNG Sáng đầu tiên thức dậy trong một căn hộ ở khu Yersin, nhìn xuống con đường từ Đại-Học Sư Phạm rẽ đến ngã ba, phía bên trái xưa

Tài liệu tương tự
Phần 1

Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu

Truyện ngắn : Bà Năm xóm Chợ Bà Chiểu

1 Triệu Châu Ngữ Lục Dịch theo tài liệu của : Lư Sơn Thê Hiền Bảo Giác Thiền Viện Trụ Trì Truyền Pháp Tứ Tử Sa Môn Trừng Quế Trọng Tường Định. Bản khắ

Đặc Sản U Minh Hạ Quê Tôi Nguyễn Lê Hồng Hưng Quê hương của Trúc Thanh nằm nép mình cuối dãy Trường Sơn. Nơi đó có núi, rừng, ruộng, rẫy và biển xanh.

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

No tile

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

THƠ KIỀU PHONG THÁCH NGƯỜI ĐẤU TRANH VỀ NƯỚC (Thơ chiến sĩ Kiều Phong ) Có cơ hội ngẩng cao đầu, tại sao lại cúi mặt?! Chỉ những kẻ KHÔNG HỀ BIẾT NHỤC

mộng ngọc 2

Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu – Văn mẫu lớp 7

Microsoft Word - doc-unicode.doc

CHƯƠNG I

mộng ngọc 2

1 BẠCH VIÊN TÔN CÁC KỊCH THƠ LÊ THỊ DIỆM TẦN

Thơ cậu Hai Miêng Đêm thu bóng nguyệt soi mành, Bâng khuâng dạ ngọc chạnh tình ngâm nga. Xét trong thế sự người ta, Tài ba cho mấy cũng là như không.

Microsoft Word - chotinhyeutronven03.doc

Ngày 14/07/1992, lúc 4 giờ sáng rời Sài Gòn để qua Mỹ theo diện HO/10 trên chuyến máy bay United Airline ngừng tại trại tị nạn Thái Lan. Máy bay lên c

Oai đức câu niệm Phật

No tile

nguoiHSI_2019AUG18_sun

NGƯỜI CHIẾN SĨ KHÔNG QUÂN PHỤC Tam Bách Đinh Bá Tâm Tôi vốn xuất thân trong một dòng tộc mà ba thế hệ đều có người làm quan văn và không vị nào theo b

Phát biểu cảm nghĩ của em về người cha – Văn hay lớp 10

Kể lại một chuyến đi tham quan hay du lịch cùng các bạn trong lớp – Văn hay lớp 7

Microsoft Word - Phan Rang

Họp Tổ Dân Phố. Nguyễn Thị Thanh Dương Chiều nay chị Bông ăn cơm sớm để đi họp tổ dân phố, ban trưa ông tổ trưởng đã đi rảo qua từng nhà để mời họp, ô

HỒI I:

Tác Giả: Bản Lật Tử BẢN SONATA ĐÀO HÔN Chương 25 Nghe được chuyện tối qua, mặt Mễ Tình đỏ lên. Cô không nói gì mà xoay người lại, định trốn đi. Tiêu C

Hãy kể lại một câu chuyện mà em thích nhất

Cảm Ứng Về Phật A Di Đà

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

tem

Document

Khóm lan Hạc đính

TÁM QUY LUẬT CỦA NGƯỜI PHIÊN DỊCH KINH ĐIỂN PHẬT HỌC 1. Người dịch phải tự thoát mình ra khỏi động cơ truy tìm danh lợi. 2. Người dịch phải tu dưỡng t

No tile

Mùa Xuân Nào Cho Em Tôi liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường, mười giờ đúng. Chỉ còn hai tiếng nữa là năm cũ sẽ qua đi để nhường chỗ cho năm mới. Một mù

Ai baûo veà höu laø khoå

Con Tạo Xoay Vần Lại Thị Mơ Anh thanh niên mặt còn trẻ lắm, cỡ độ hai mươi là cùng. Anh mặc bộ quần áo bộ đội, đi dép râu đội nón tai bèo. Mới nhìn th

Tưởng Nhớ Nhà Văn Xuân Vũ Nhân Giỗ Lần Thứ 8 Dư Thị Diễm Buồn TIỂU SỬ NHÀ VĂN XUÂN VŨ Nhà văn Xuân Vũ chào đời trong ngôi nhà xưa của bà ngoại thuộc l

No tile

NHÀ THƠ HỮU LOAN, LẦN GẶP MẶT Cung Tích Biền Sau tháng Tư 1975, tôi có dịp gặp gỡ các văn nghệ sĩ từ miền Bắc vào Nam. Những cuộc gặp lẫn gỡ này, cái

Tác Giả: Cửu Lộ Phi Hương Người Dịch: Lục Hoa KHÔNG YÊU THÌ BIẾN Chương 50 Lửa bùng lên chỉ trong nháy mắt, nhanh chóng lan tới những nơi bị xăng tưới

Phần 1

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về mẹ

Tác Giả: Tuyết Nhung NGƯỜI ẤY LÀM SAO QUÊN PHẦN VI Ôm bó hoa hồng còn ngậm sương đêm trong tay, lòng Hạnh Nguyên gợi lên bao câu hỏi mà cô không tài n

No tile

No tile

Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

Microsoft Word - Luc Bat_HoaiKhanh.doc

Phần 1

Chuyện Ba Má Tôi và Phố Hàng Đàn Tác giả: Phùng Annie Kim Tác giả là một nhà giáo, định cư tại Mỹ theo diện HO năm 1991, hiện là cư dân Westminster, C

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Tả quang cảnh một buổi sáng trên quê hương em

Phần 1

Thằng dân Tiểu Tử Trong chuyện phiếm này, tôi gọi " thời chú Sam" để chỉ miền Nam trước tháng 4 năm 1975 và " thời bác Hồ " để chỉ miền Nam dài dài sa

Lời Dẫn

Từ Mỹ về Rừng Thăm Bạn Lâm Chương Lúc mới đến, tôi hỏi: - Đào hố để làm gì? Anh nói: - Bắt khỉ. Tôi ngạc nhiên: - Bắt khỉ? - Ừ, bắt khỉ. - Để ăn thịt?

Hãy viết một bài văn về tình mẫu tử

Microsoft Word - thientongtrucchi-read.doc

Cảm nghĩ về người thân

Lộn Sòng Hữu Loan Hôm nay Tuất nhất định làm cho xong hồ sơ để đưa lên ty giáo dục. Hắn cho là sở dĩ hắn bị biên chế ra khỏi trung đoàn cũng chỉ vì bả

1 Những chuyện niệm Phật cảm ứng, nghe được. 1- Sát sanh bị đoản mạng. Tác giả : Cư sĩ Lâm Khán Trị Dịch giả : Dương Đình Hỷ Cổ đức có nói : Tâm có th

Bài tập làm văn số 1 lớp 7 - Đề 4

CÒN MỘT CHÚT HƯƠNG Tháng mười hoa Cúc Quỳ rộ nở. Trên suốt con đường từ Đàlạt xuống Đơn-Dương, những đoá Cúc-Quỳ tươi tắn, vàng rực dưới ánh nắng ban

Tả cảnh bão lụt ở quê em – Bài tập làm văn số 5 lớp 6

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Tuyết Mở nắp vung, lấy đôi đũa gắp một miếng xôi nhỏ, nhai thử, thấy

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Thiền Tập Cho Người Bận Rộn

Phần 1

Hỗ trợ ôn tập [ĐỀ CƯƠNG CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI HỌC] TÓM TẮT TÁC PHẨM VĂN XUÔI LỚP 12 Tóm tắt truyện Vợ chồng A Phủ Tô Hoài ( in trong tập Truyện Tây Bắc, 19


Tóm tắt tác phẩm văn xuôi lớp 12

Gìn giới cấm sửa tâm ô-tạp, Niệm Phật thì phải dẹp lòng tà. Nhớ từ-bi hai chữ ngâm-nga, Dầu làm lụng cũng là trì chí. Chờ Thiên-Địa châu-nhi phục-thỉ,

Document

Phân tích hình tượng nhân vật bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ nhặt của Kim Lân

No tile

-

Document

Microsoft Word - unicode.doc

VÀI SUY NGHĨ VỀ : VIỆN NGHIÊN CỨU KHỔNG TỬ TẠI VIỆT NAM Trần Văn Chinh I.- SƠ LƯỢC VỀ KHỔNG TỬ : Khổng Tử ( trtc), người làng Xương-bình, phủ D

Đôi mắt tình xanh biếc 1 THÍCH THÁI HÒA ĐÔI MẮT TÌNH XANH BIẾC NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓA VĂN NGHỆ

Phỏng Vấn Một Trung Đội Trưởng Nghĩa Quân Cao Bá Tuấn ghi LTS: Với nội dung bài này, chúng tôi chủ động không tìm hiểu tác giả; bởi chúng tôi nghĩ, độ

Microsoft Word - V doc

Kể lại một kỉ niệm đáng nhớ về tình bạn

Phần 1

CHƯƠNG I

Phần 1

Document

Microsoft Word - HUONG XUA- Uyên H?nh

NGÀY TÔI XA QUÊ HƯƠNG Quách Như Nguyệt Tôi có ý định viết về biến cố ngày 30 tháng Tư - một ngày quá ư là trọng đại đối với riêng cá nhân tôi và toàn

Document

40. Quân trường Quang Trung Ngày thứ hai mùng 2 tháng 6 năm 1969, khóa 11 Trưng Tập được đưa lên học quân sự tại Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung. Suố

Document

thungoguiACEPG_2019JUL25_thu

VIETNAM ATTRACTS RECORD LEVEL OF FOREIGN DIRECT INVESTMENT - Asia Pulse

(CHÍNH NGHĨA): 30 tháng Tư 1975: Máu và Nước Mắt!

Cảm nghĩ về người thân – Bài tập làm văn số 3 lớp 6

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

Bản ghi:

ĐÀ LẠT - CHỐN TẠM DUNG Sáng đầu tiên thức dậy trong một căn hộ ở khu Yersin, nhìn xuống con đường từ Đại-Học Sư Phạm rẽ đến ngã ba, phía bên trái xưa là cánh rừng thông mà người dân ở đây bảo, dưới thời cựu hoàng Bảo Đại nơi này còn có cọp, không ai dám băng ngang rừng một mình; nay là sân vận động chung của thành phố và cả Tỉnh Lâm Đồng; vật đổi sao dời, một sự đổi thay, tiến hóa tất nhiên - tôi bỗng cảm thấy mình dường như cũng biến đổi, đang rẽ sang một ngã ba khác của cuộc đời. Tuần trước, đi xem một căn hộ dùm cho người em, và nhờ bỏ công khảo cứu, truy tìm những luật lệ về đất đai, quyền sử dụng nhà cửa, cho nên tôi mới tạm gọi là am hiểu sơ về luật bồi thường, định cư cho những hộ gia đình bị giải tỏa; những định luật mới về mua bán bất động sản dành cho Việt kiều, v.v...nghĩa là cả một rừng luật, và đó là chưa kể 1001 "lệ" - cộng lại cả hai mới đúng cái ý nghĩa danh từ "Luật Lệ", áp dụng cho mọi thời, mọi nơi, mọi chuyện. 1

phòng khách nhà bếp 2

phòng giặt & phơi đồ Kể ra, một căn hộ có sẵn những tiện nghi đầy đủ - có phòng tiếp khách, 2 phòng ngủ, 2 phòng tắm/toilet, và 1 phòng để giặt & phơi đồ, sau khi được "hóa giá" và kể cả tiền sang nhượng - không tới 1 tỷ đồng ($50K USD), cũng vừa túi tiền cho những người trong 401k có trên $100 ngàn đô la, về đây ở khỏi phải thuê mướn khách sạn. Tha hồ nấu nướng theo ý muốn, kể cả món Thịt Cầy! Đừng tưởng tôi chi nói đùa không đấy nhá! dân Bắc kỳ dường như họ đang "thi công", đổ xô nhau vào hai cái xứ "Đà" - Đà Lạt & Đà Nẵng - để mua sắm nhà đất, trong đó kể cả những căn hộ sang trọng, loại "đẳng cấp". Dân Bắc vào thì dĩ nhiên món cầy tơ chắc chắn hẳn phải bám theo chân đám di cư hậu-75 này. 3

Khu căn hộ Yersin được xây dựng lên sau khi đã "xóa sổ", nhổ gốc gia cư của một số gia đình ở đâu đó; mà sau khi xây xong - chính phủ cho phép từng hộ gia đình đã bị nhà nước giải tỏa - được vào ở với hồng ân mỗi tháng là phải trả tiền thuê cho chính phủ (trên dưới 1 triệu đồng mỗi tháng tùy diện tích của từng căn hộ). Sau một khoảng thời gian - mà chỉ có giữa ông trời và nhà nước biết - nhà nước sẽ hồ hỡi thông báo cho từng hộ gia đình, là họ sẽ phải trả chính phủ bao nhiêu thì sẽ được cái "sổ Hồng", đến khi đó họ mới chinh thức được làm chủ căn hộ - thôi không còn cái diễm phúc được trả tiền thuê hàng tháng. Sướng nhé! Tóm lại, nếu bạn có cái nhà trên một khu đất được chính phủ chọn để giải tỏa vì mục đích chung của thành phố/huyện/tỉnh...mà theo trị giá thị trường lúc bấy giờ (thí dụ) là vài trăm triệu (chứ vài tỷ thì đau như...thiến! ). Bạn được hân hạnh mời vào ở trong một căn hộ đã được chỉ định sẵn, và còn "được" quyền trả tiền thuê hàng tháng cho nhà nước. Thứ nhất, nếu bạn cóc muốn sống trong cái "hộp" bít bùng như căn hộ (như nhiều người từng sống quen dưới một mái nhà, có chỗ để bán cóc, bán soài, cà phê, thuốc lá...bán cái gì cũng được, miễn là có đồng ra, đồng vô - mua được lon gạo, nửa lít nước mắm...) thế vẫn còn hơn ở ru rú trong căn hộ, chả làm ăn gì được cả. Đã thế, nhỡ cúp điện mà phải cuốc bộ lên đến lầu 5,6,7... Rồi nào là hàng xóm ồn ào, an ninh trật tự, v.v...nghĩ đến cũng đã khiếp vía cho khối người (già). Thứ hai, dùng cái thí dụ ở trên, nếu sau khi ở thuê được 5 năm (hợp đồng 60 tháng) mà mỗi tháng phải "cúng cô hồn" mất 1 triệu - coi như sau 5 năm là họ toi mất 60 triệu, chừng được nhà nước hồ hỡi cho phép mua lại căn hộ với giá từ $400 triệu đến $500 triệu. Té ra, họ bị mất đi miếng đất - lẫn căn nhà, cho dù là căn nhà chòi hay chăng - trị giá vài trăm triệu chẳng hạn; nay phải chi ra 60 triệu tiền thuê căn hộ, rồi còn phải bỏ thêm vài trăm triệu nữa để "được" mua lại cái căn hộ mình đếch muốn ở từ ngày đầu. 4

Thảo nào, theo tôi nghĩ, bất cứ công văn hay văn bằng luật pháp nào cũng bắt buộc phải có câu thần chú "CHXHCNVN - ĐỘC LẬP - TỰ DO - HẠNH PHÚC" - có lẽ toa rập theo những câu "Nam Mô Bổn Sư thích Ca Mâu Ni..." hoặc "Ai tin vào Chúa sẽ được lên thiên đàng đời đời chẳng cùng. Amen". Ai bảo nhà nước là vô thần, không tin vào tín ngưỡng, kẻ đó mới đúng là ngu muội, cóc biết mẹ gì cả. Bởi thế cho nên ai cũng muốn bán, thà rẻ mà "có còn hơn không, có còn hơn không" từ câu thơ bất hủ của thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, được Phạm Duy tài hoa biến thành bản nhạc vàng để đời.tôi được một cặp vợ chồng trẻ, chủ nhân "may mắn" của một căn hộ, mời ở lại ăn cơm, trò chuyện rồi chắc cảm kích chàng Vịt kìu hiền lành - hay bị tôi dụ khị như thế nào - thế là hai vợ chồng họ mời chúng tôi ở lại qua đêm, để cảm nghiệm cho biết rõ thêm về cái gọi là yên tĩnh, an ninh và dân tình quanh đây. Ngay từ lúc lái xe đến khu chung cư này, tôi đã bị một người Bảo-Vệ chặn lại, hỏi tôi muốn gặp ai, mà nếu không biết rõ danh tánh chủ nhà và không được thông báo từ trước, chưa chắc tôi đã được đậu xe ở đó, huống gì là vào phòng thang máy! Ban đêm thì quả thật, xung quanh đều êm như tờ; không có chuyện hang xóm mở hát karaoke ồn ào, "kém văn hóa"; ai cũng biết mặt, gặp chào nhau vui vẻ (nhưng bảo đảm, trước sau, sớm muộn gì cũng có ngày gặp người "dở quẻ" - C'est La Vie - đời là thế! Thiên đàng hạ giới chỉ là sản phẩm của tưởng tượng!) Hôm sau, dùng bữa ăn sáng xong - hai vợ chồng đi bộ quanh hàng xóm, gọi là "thăm dân cho biết sự tình" - thấy vẫn còn nhiều mảnh đất trống, đa số khoảng chừng 10mm2 (5x20), đăng biển "đất bán" um xùm. Ngộ cái là cứ cách vài căn nhà lại có một quán cà phê, mỗi quán chỉ lèo tèo dăm ba người, mỗi ly chừng độ 10 ngàn đồng, nghĩa là một ngày bán được hơn chục ly cà phê thì gia đình cũng có thêm ít ra là đĩa rau, dĩa cá. Xôm tụ hơn hết là những quán bán Bún, bán Phở, v.v...mà chưa tới 10 giờ là đã bán hết sạch, ai ra trễ thì ráng mà nhịn nđến ngày mai. Sống ở đây gần 3 tháng, tôi đã quen dần với lối sống, thời khóa biểu ở đây - sau 11 giờ là cứ việc tàn tàn đi chơi, ăn uống đâu đó, chớ dại mà chui vào công sở để rồi lại lủi thủi ra về, chờ đến sau 1 giờ mới được vác xác trở lại. Kế tiếp là hễ nơi nào có món ăn ngon, mình đến trễ là coi như...tiêu! Dân ở đây tuy ham tiền nhưng cũng ham...lười; không hồ hỡi, làm quần quật như dân Mỹ. Bán hết nồi phở - dẹp! chiều hoặc mai nấu bán tiếp. Khi nào hết nồi cơm, nồi bún là dẹp, đóng cửa tiệm luôn, chả cần phải đợi đến 8, 9 giờ tối hay khuya lắc khuya lơ. Chả ai buôn bán 24/24 như xứ cờ Hoa. Làm thế thì còn thì giờ chó đâu để đếm tiền, đã thế càng làm càng phải đóng thêm thuế má. Khùng điên cả lũ! Tháng mười khi hoa Dã Quỳ - có người gọi là Cúc Quỳ - rộ nở thì trời Đà lạt sẽ hết những cơn mưa phùn, kéo dài và lạnh. Năm nay vì thường hay có trận bão nhỏ đi ngang, cho nên trời Đà Lạt "sáng nắng chiều mưa" bất chợt. Mấy hôm lái xe chạy tứ tung, nhất là vì mặc áo không đủ ấm cho nên hôm nọ tôi bị cảm lạnh, nằm trùm mền ngủ ly bì nguyên cả ngày chả ăn uống gì trừ tô cháo sáng hôm sau. Không thuốc men gì cả ngoài chuyện nhờ vợ "beat the wind" (cạo gió) rồi đi ngủ, để cho cơ thể nghỉ ngơi, không phải lo vấn đề tiêu hóa, chỉ dùng sinh lực có sẵn để chống lại bệnh tật. Tôi không thích mình phải bị lệ thuộc vào bất cứ thuốc men nào, nhất là thuốc tây, luôn đi kèm theo đủ loại dị ứng - cho những loại bệnh mà cơ thể mình tự nó đã có sức đề kháng. Sau hơn một ngày nằm ngủ say sưa, sáng hôm sau tôi đã vác cái ba lô, cưỡi lên con ngựa sắt lên đường chạy rông, buổi chiều còn bị mắc mưa nữa chứ, vậy mà tôi thấy mình chả sao cả, 5

có lẽ con vi khuẩn "cảm lạnh" đã bị hóa giải, thuần thục bởi cơ thể tuy đã và đang bị lão hóa một cách vô tội vạ. Cõi đời này vốn đã là chốn tạm bợ, chứ chả riêng gì "Đà Lạt - Chốn Tạm Dung". Sở dĩ tôi nêu đặt tên cho cái tựa chỉ vì hơn 40 năm về trước, trong lúc phiêu lưu dừng chân ở thành phố mờ sương này, tôi đã nghiệm ra cái phù du, chẳng thật của kiếp người. Một người, trong một đám triết gia nặng máu khùng của thời đại, ai cũng trên dưới 30, trừ một tên nhóc tì như tôi, hắn cười cười đánh rắm một cái, rồi tuyên bố : "Cái này cũng ảo tuốt!". Có nhiều giấc mơ, thật kinh hoàng, khiếp sợ khiến ta phải choàng tỉnh dậy, và mừng thầm vì biết đó chỉ là một cơn mơ, một ác mộng có thế thôi. Người ta chỉ chú ý hay thích thú ngồi nghĩ lại giấc mơ ấy nếu có thể. Mai này, khi tôi chợt bừng tỉnh dậy trong một thế giới nào đó, có lẽ tôi cũng sẽ có cái cảm giác giống như thế. Hóa ra cuộc đời này cũng chỉ là một cơn mộng chẳng lành - không hơn, không kém. Bởi vậy, ai đang "ước mơ" hoặc mơ ước về một điều gì thì cứ việc tha hồ làm, vì tận cùng, đây chẳng qua cũng chỉ là một giấc mơ thôi; nhưng - vì giấc mơ thường hay ngắn ngủi, chẳng biết bao giờ mình sẽ bất ngờ "choàng tỉnh" dậy, cho nên hãy làm ngay, đừng có lơ tơ mơ, chần chừ, chọn những giấc mộng quá ngắn, quá tầm thường. Chẳng hạn như đứng trước rạp Hòa Bình, chả biết mình nên vào xem phim "Sơn Đẹp Trai" hay "Tiên Nữ Không Kiêng Cũ", phim nào cũng chỉ giúp mua vui được một, hai giờ; một thứ ảo lồng trong ảo tưởng, ai đã từng xem bộ phim "The Matrix", hẳn sẽ hiểu rõ cái cảm tưởng này. Guốc-bai Đà Lạt, Hế Nô Sàigòn. Oct 12, 2015 SVT 6