Nêu suy nghĩ về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng Author : vanmau Nêu suy nghĩ về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng Hướng dẫn Đề bài:suy nghi cuả em vê tiǹh mâũ tư trong đoaṇ trićh Trong loǹg me (Nhưñg ngaỳ thơ âú) cuả Nguyên Hôǹg GƠỊ Y LA M BAÌ I. Mơ baì Tình cảm gia đình là mảng đề tài quan trọng của văn học moị thơì đaị. Có nhiều tác phẩm sâu sắc ngợi ca tình ba chaú, tiǹh mẫu tử, tình phụ tử thiêng liêng như Tiêńg ga trưa cuả Xuân Quyǹh, Con co cuả Chê Lan Viên, Khuć ha t ru nhưñg em be lơń trên lưng me cuả Nguyêñ Khoa Điê m hay truyêṇ ngăń Chiêć lươ c nga cuả Nguyêñ Quang Sańg. Góp phần làm phong phú và hoàn thiện thêm đề tài naỳ, nha văn Nguyên Hôǹg gây âń tươṇg vơí hôì ky Nhưñg ngaỳ thơ âú. Vơí đoaṇ trićh Trong loǹg me, Nguyên Hôǹg đa miêu ta va ngơị ca tiǹh mâũ tư thiêng liêng, cao quy, đê laị nhưñg âń tươṇg kho phai mơ trong loǹg baṇ đo c. II. Thân baì 1. Khaí qua t: Những ngày thơ ấu là tập hồi kí về tuổi thơ cay đắng của tác giả. Tác phẩm gồm 9 chương, đăng trên báo năm 1938, in thành sách lần đầu năm 1940. Đoạn trích Trong lòng mẹ là chương IV của tác phẩm. Đoaṇ trićh gô m hai phâǹ. Phâǹ 1 la cuô c đôí thoaị giưã ngươì cô va chu be Hôǹg; phâǹ 2 la cuô c gă p gơ giưã be Hôǹg va me. Đo c đoaṇ trićh, ta ca m nhâṇ đươ c nhưñg rung đôṇg mañh liêṭ cuả môṭ tâm hôǹ tre thơ đôí vơí ngươì me, biêủ lô sâu săć loǹg yêu thương me cuả be Hôǹg. 2. Nôị dung chińh: a. Trươć hê t, tiǹh thương me cuả Hôǹg bô c lô trong y nghi va tiǹh ca m trong lâǹ noí chuyêṇ vơí ngươì cô. Tài liệu chia sẻ tại Hôǹg mô côi cha sơḿ, me co mang nên phaỉ trôń đi nơi khać đê sinh con. Hôǹg sôńg trong
tiǹh ca m ghe laṇh cuả ho haǹg bên nôị. Gâǹ đêń ngaỳ giô bô, cô cuả Hôǹg goị câụ đêń chuyêṇ tro. Câu chuyêṇ xoay quanh me Hôǹg. Hôǹg maỳ co muôń vaò Thanh Hoa vơí me maỳ không? Nghe ba cô cươì hoỉ, thoaṭ đâù Hôǹg tuỉ thân. Vi chơṭ nghi đêń hiǹh a nh ngươì me hiêǹ tư, tâǹ taỏ ma cuô c đơì laị đâỳ bâ t haṇh, Hôǹg caǹg thâḿ thiá sư thiêú văńg tiǹh thương âṕ u cuả me, nên câụ muôń tra lơì Co. Nhưng câụ nhâṇ ra y nghiã cay đô c trong gioṇg noí va trên ne t măṭ khi cươì râ t ki ch đâỳ gia dôí cuả ngươì cô: Me maỳ pha t taì lăḿ, co như daọ trươć đâu Tháng tám là giỗ đầu cậu mày, mợ mày về dù sao cũng đỡ tủi cho cậu mày, và mày còn phải có họ, có hàng, người ta hỏi đến chứ, Hôǹg lă ng lăṇg cuí đâù không đaṕ. Câụ nhâṇ biê t, cô chi cô tiǹh gieo răć vaò đâù oć câụ nhưñg môí hoaì nghi đê câụ khinh miêṭ va ruôǹg râỹ me. Vi thê, sau đo, Hôǹg nơ nu cươì chua xo t. Câụ nghi đêń tiǹh ca nh me miǹh, lâý phaỉ chôǹg nghiêṇ ngâ p, chôǹg chê t đê laị sư cuǹg quâñ nơ nâǹ, nên phaỉ rơì bo con đi tha phương câù thư c, gâǹ môṭ năm nay không môṭ la thư, môṭ lơì hoỉ thăm, môṭ đôǹg qua gưỉ vê, Hôǹg bôñg dưng thương xo t me vô cuǹg. Câụ nghi Đơì naò tiǹh thương yêu va loǹg kińh mêń me tôi laị bi nhưñg răṕ tâm tanh bâ n xuć phaṃ đêń. Nghi vâỵ, Hôǹg tư chôí ngay lơì khuyên cuả cô: Không, chaú không muôń vaò. Cuôí năm thê naò me chaú cuñg vê. Thâý lơì cuả miǹh không hiêụ qua, ngươì cô laị giơ đoǹ khać. Ngươì cô đưa tin me Hôǹg co con khi chưa hê t tang chôǹg, ngheò tuńg khôń khô nơi xư la, thâý ngươì quen phaỉ trańh măṭ Lâǹ naỳ, tiǹh thương me cuả Hôǹg caǹg mañh liêṭ hơn. Sư xuć đôṇg bâṭ thaǹh tiêńg khoć nươć mă t Hôǹg chaỷ daì rôì chan hoa đâ m đià ơ că m va cô, Sao me tôi laị sơ haĩ nhưñg thaǹh kiêń taǹ ać ma xa lià anh em tôi đê sinh nơ môṭ caćh giâú giêḿ, trôń trańh. Chińh tiǹh ca m thương xo t me đa biêń thaǹh loǹg căm giâṇ, thu ghe t nhưñg thaǹh kiêń taǹ ać đôí vơí ngươì phu nư. Ta thâṭ xuć đôṇg trươć nhưñg suy nghi taó baọ, sâu săć cuả Hôǹg: Nêú cać cô tu c đa đaỳ đoa me tôi la môṭ vâṭ như hoǹ đa, cu c thuy tinh, đâù mâủ gô ; tôi quyê t vô ngay lâý ma căń, ma nhai, ma nghiêń cho ki na t vuṇ mơí thôi. Câu văn dài kết hợp nhiều biện pháp nghệ thuật đặc sắc: So sánh những cổ tục là một vật như hòn đá hay cục thủy tinh, đầu mẩu gỗ, điệp từ Mà cùng các động từ mạnh: vồ, cắn, nhai, nghiến cùng nằm trong cùng một trường nghĩa đa đặc tả tâm trạng uất ức căm giận của nhân vật về những định kiến hẹp hòi tàn nhẫn của xã hội cũ đối với người mẹ mà chú bé Hồng hết mực yêu thương. b. Chińh tiǹh mâũ tư nôǹg đươṃ, sâu săć đo đa giuṕ Hôǹg nhâṇ ra đâu la le phaỉ, đâu la nhưñg cô tu c, điṇh kiêń taǹ ać câǹ lên ań. Tiǹh thương yêu âý caǹg bô c lô sinh đôṇg hơn nưã trong lâǹ Hôǹg gă p me. Môṭ buôỉ chiêù tan ho c, be Hôǹg thoańg thâý bońg môṭ ngươì phu nư ngôì trên xe keó giôńg me, liêǹ chaỵ đuôỉ theo, goị riú ri t: Mơ ơi! Mơ ơi!. Tiêńg goị naỳ bâṭ lên tư loǹg khao kha t đươ c gă p me, bâṭ lên tư traí tim yêu thương ma bâý nay đa bi dôǹ neń. Khi đuôỉ ki p xe, Hôǹg Tài thơ liệu chia hôǹg sẻ hô c, tại trań đâ m mô hôi, riú ca chân laị. Khi baǹ tay me xoa đâù, Hôǹg đa oa lên khoć va cư thê nưć nơ. Đo la tiêńg khoć haṇh phuć cuả đưá con gă p me sau bao ngaỳ xa
caćh. Tôi ngôì trên đêṃ xe, đuì aṕ đuì me tôi, đâù nga vaò cańh tay me tôi, nhưñg ca m giać âḿ aṕ đa bao lâu mâ t đi bôñg laị mơn man khăṕ da thiṭ. Hơi quâǹ aó me tôi va nhưñg hơi thơ ơ khuôn miêṇg xinh xăń nhai trâù pha ra luć đo thơm tho la thươǹg. Hôǹg mê maỉ ngăḿ nhiǹ gương măṭ me, thâý không giôńg chu t naò vơí lơì kê cuả cô. Gương măṭ me tôi vâñ tươi sańg vơí đôi mă t trong va ươ t, da miṇ, la m nôỉ bâṭ maù hôǹg cuả hai go ma chư không co m coĩ xơ xać qua như cô tôi nhăć laị lơì ngươì ho nôị cuả tôi. Hôǹg laị nghi : Hay taị sư sung sươńg đươ c trông nhiǹ va ôm âṕ caí hiǹh haì maú mu cuả miǹh ma me tôi laị tươi đe p như thuơ coǹ sung tuć. Hôǹg laị nghi suy tơí niê m haṇh phuć cuả miǹh: Phaỉ be laị va lăn vaò loǹg môṭ ngươì me vuô t ve tư trań xuôńg că m va gaĩ rôm ơ sôńg lưng mơí thâý ngươì me co môṭ êm diụ vô cuǹg. Trong khoa nh khăć thâǹ tiên âý, Hôǹg không nghi gi, nhơ gi khać, kê ca nhưñg âu yêḿ me con hay lơì cay đô c cuả ba cô hôm naò cuñg chi m mâ t daṇg. Nôĩ xuć đôṇg cuả Hôǹg đươ c nha văn miêu ta thâṭ sinh đôṇg, sâu săć đêń tưǹg doǹg chư. 3. Tô ng kê t nghê thuâṭ: Vơí phong caćh viê t văn thấm đượm chất trữ tình, lời văn tự truyện chân thành, giàu sức truyền cảm, đoạn trích cho ta thấy bé Hồng là câụ bé chiụ số phận cay đắng, đau khổ nhưng có lòng yêu thương, sự kính trọng và niềm tin mãnh liệt về người mẹ của mình. III. Kê t baì Toḿ laị, đoaṇ trićh Trong loǹg me là bài ca về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt. Đọc và cảm nhận những tình cảm thiêng liêng trong đoaṇ trićh ta càng yêu hơn, trân trọng hơn những phu t giây âḿ aṕ khi chuńg ta co me trên đơì. Bài làm 1: Nêu suy nghĩ về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng Trong mỗi chúng ta có lẽ tình mẫu tử vẫn là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất. Bởi hình ảnh người mẹ đã in sâu trong tâm trí mỗi đứa con. Ta bắt gặp tình cảm thiêng liêng ấy trong đoạn trích Trong lòng mẹ của nhà văn Nguyên Hồng. Đọc đoạn trích người đọc không khỏi xúc động trước tình yêu thương của chú bé Hồng dành cho người mẹ đáng thương của mình. Hồng đã trải qua những thử thách không kém phần đau đớn để giữ trọn vẹn tình cảm yêu thương mẹ trong sự khinh bỉ, xoi mói độc địa của những người họ hàng giàu có. Cuối cùng, bao tháng ngày chờ mong, khát khao cũng được dền đáp, Hồng đã ở trong lòng mẹ. Chú bé Hồng nhân vật chính của truyện lớn lên trong một gia đình sa sút. Người cha sống u uất, trầm lặng, rồi chết trong nghèo túng, nghiện ngập. Người mẹ có trái tim khao khát yêu đương đành chôn vùi tuổi thanh xuân trong cuộc hôn nhân không có hạnh phúc. Sau khi chồng chết, người phụ nữ đáng thương ấy vì quá cùng quẫn phải bỏ con đi tha hương cầu Tài thực liệu chia và bị sẻ người tại đời gán cho cái tội chưa đoạn tang chồng mà đã chửa đẻ với người khác. Hồng phải sống cuộc sống mồ côi cha, thiếu vắng tình thương của người mẹ, sống nhờ người
họ hàng giàu có nhưng cay nghiệt. Hồng chịu cảnh cô đơn, bị hắt hủi. Trái lại với thái độ căm thù và trách móc, Hồng thương mẹ và nhớ mẹ vô cùng. Em nuốt những giọt nước mắt đau đớn vào lòng khi luôn phải nghe những lời mỉa mai, bêu rếu xấu xa về mẹ của bà cô độc địa. Đoạn trò truyện của Hồng với bà cô là một màn đối thoại đầy kịch tính đẩy tâm trạng em đến những diễn biến phức tạp, căng thẳng đến cao độ. Hồng, mày có muốn vào Thanh Hoá chơi với mẹ mày không? Câu hỏi đầy ác ý ấy xoáy sâu vào tâm can của Hồng. Hồng hình dung vẻ mật rầu rầu và sự hiền lành của mẹ, lại nghĩ tới những đêm thiếu thốn tình mẹ khiến Hồng phải khóc thầm thì Hồng muốn trả lời cô là: có. Nhưng cậu bé đã nhận ra ý nghĩ cay độc qua cách cười rất kịch của cô, cô chỉ cố ý gieo rắc vào đầu óc Hồng những mối hoài nghi về mẹ cậu. Hồng đã cúi mặt không đáp, sau đó Hồng nở nụ cười thật chua xót. Hồng hiểu mẹ, hiểu được vì hoàn cảnh mà mẹ Hồng phải ra đi. Em đã khóc vì thương mẹ bị lăng nhục, bị đối xử bất công. Em khóc vì thân trẻ yếu đuối, cô đơn không sao bênh vực được mẹ. Càng thương mẹ, em càng căm ghét những hù tục phong kiến vô lí, tàn nhẫn đã đầy đoạ, trói buộc mẹ em: Giá như những cổ tục đã đầy đoạ mẹ tôi là một vật như hòn đá hay cục thuỷ tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kỳ nát vụn mới thôi. Chính tình thương mẹ đã khiến cho Hồng nhận ra đâu là lẽ phải, đâu là những con người, những tập tục đáng phê phán. Tình thương ấy còn được biểu hiện rất sinh động, rất cụ thể trong lần gặp mẹ. Thoáng thấy bóng một người trên xe rất giống mẹ, Hổng liền chạy, đuổi theo bối rối gọi: Mợ ơi! Mợ ơi! Mợ ơi!. Những tiếng gọi ấy bật ra từ lòng khát khao được gặp mẹ của chú bé bấy lây nay bị dồn nén. Sự thổn thức của trái tim thơ trẻ bật thành tiếng gọi. Khi đuổi theo được chiếc xe đó, Hồng được lòng bàn tay dịu hiền của người mẹ xoa lên đầu. Hồng oà khóc. Trong tiếng khóc ấy có cả niềm hạnh phúc được gặp mẹ, cả nỗi tủi thân bởi lâu quá không được gặp mẹ, bởi bao niềm cay đắng bị lăng nhục tàn nhẫn cùng những uất ức dồn nén được giải toả. Mải mê ngắm nhìn và suy nghĩ về mẹ, mải mê say sưa tận hưởng những cảm giác êm dịu khi được ngồi trong lòng mẹ để bàn tay người mẹ vuốt ve. Trong giây phút này, Hồng như sống trong tình mẫu tử hạnh phúc ấy Hạnh phúc trong lòng mẹ không chỉ là hạnh phúc, là niềm khao khát của riêng Hồng mà là khao khát, là mong Tài muốn liệu chia của sẻ bất tại kỳ đứa trẻ nào.
Từ lúc lên xe đến khi về nhà, Hồng không còn nhớ gì nữa. Cả những lời mẹ hỏi, cả những câu trả lời của cậu và những câu nói của người cô bị chìm ngay đi Hồng không nghĩ đến nó nữa Sự xúc động của bé Hồng khi gặp mẹ càng chứng tỏ tình thương mẹ của Hồng là sâu đậm, là nồng thắm, là nguyên vẹn. Bất chấp tất cả sự ngăn cách của rào cản lễ giáo phong kiến hà khắc đối với người phụ nữ nói chung và đối với mẹ Hồng nói riêng. Tình mẫu tử trong đoạn trích thật đẹp đẽ, thiêng liêng, xúc động. Nguyên Hồng đã mở ra trước mắt chúng ta một thế giới tâm hồn phong phú. Thế giới ấy luôn làm chúng ta ngạc nhiên vì ánh sáng nhân đạo lấp lánh của tình người. Trong lòng mẹ chính là lời khẳng định chân thành đầy cảm động về sự bất diệt của tình mẫu tử! Bài làm 2:Nêu suy nghĩ về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng Trong mỗi chúng ta có lẽ tình mẫu tử vẫn là thứ tình cảm đẹp đẽ và thiêng liêng nhất. Bởi hình ảnh người mẹ đã in sâu trong tâm trí mỗi đứa con. Ta bắt gặp tình cảm thiêng liêng ấy trong đoạn trích Trong lòng mẹ của nhà văn Nguyên Hồng. Đọc đoạn trích, người đọc không khỏi xúc động trước tình yêu thương của chú bé Hồng dành cho người mẹ đáng thương của mình. Hồng đã trải qua những thử thách không kém phần đau đớn để giữ trọn vẹn tình cảm yêu thương mẹ trong sự khinh bỉ, soi mói độc địa của những người họ hàng giàu có. Cuối cùng, bao tháng ngày chờ mong, khát khao cũng được đền đáp, Hồng đã ở trong lòng mẹ. Chú bé Hồng nhân vật chính của truyện lớn lên trong một gia đình sa sút. Người cha sống u uất, trầm lặng, rồi chết trong nghèo túng, nghiện ngập. Người mẹ có trái tim khao khát yêu đương đành chôn vùi tuổi thanh xuân trong cuộc hôn nhân không có hạnh phúc. Sau khi chồng chết, người phụ nữ đáng thương ấy vì quá cùng quẫn phải bỏ con đi tha hương cầu thực và bị người đời gán cho cái tội chưa đoạn tang chồng mà đã chửa đẻ với người khác. Hồng phải sống cuộc sống mồ côi cha, thiếu vắng tinh thương của người mẹ, sống nhờ người họ hàng giàu có nhưng cay nghiệt. Hồng chịu cảnh cô đơn, bị hắt hủi. Trái lại với căm thù và trách móc, Hồng thương mẹ và nhớ mẹ vô cùng. Em nuốt những giọt nước mắt đau đớn vào lòng khi luôn phải nghe những lời mỉa mai, bêu riếu xấu xa về mẹ của bà cô độc địa. Đoạn trò truyện của Hồng với bà cô là một màn đối thoại đầy kịch tính đẩy tâm trạng em đến những diễn biến phức tạp, căng thẳng đến cao độ. Hồng, mày có muốn vào Thanh Hoá chơi với mẹ mày không? Tài Cảu liệu hỏi chia đầy sẻ tại ác ý ấy xoáy sâu vào tâm can của Hồng. Hồng hình dung vẻ mặt rầu rầu và sự hiền lành của mẹ, lại nghĩ tới những đêm thiếu thốn tình mẹ khiến Hồng phải khóc thầm thì
Hồng muốn trả lời cô là có. Nhưng cậu bé đã nhận ra ý nghĩ cay độc qua cách cười rất kịch của cô, cô chỉ cố ý gieo rắc vào đầu óc Hồng những mối hoài nghi về mẹ cậu. Hồng đã cúi mặt không đáp, sau đó Hồng nồ nụ cười thật chua xót. Hồng hiểu mẹ, hiểu được vì hoàn cảnh mà mẹ Hồng phải ra đi. Era đã khóc vì thương mẹ bị lăng nhục, bị đối xử bất công. Em khóc vì thân trẻ yếu đuối, cô đơn không sao bênh vực được mẹ. Càng thương mẹ, em càng càng ghét những hủ tục phong kiến vô lí, tàn nhẫn đã đày đoạ, trói buộc mẹ em: Giá như những hủ tục đã đày đoạ mẹ tôi là một vật như hòn đá hay tục thuỷ tinh, đầu mẩu gỗ, tôi quyết vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kỳ nát vụn mới thôi. Chính tình thương mẹ đã khiến cho Hồng nhận ra dâu là lẽ phải, đâu là những con người, những tập tục đáng phê phán. Tình thương ấy còn dược biểu hiện rất sinh động, rất cụ thể trong lần gặp mẹ. Thoáng thấy bóng một người trên xe rất giống mẹ, Hồng liền chạy, đuổi theo bối rối gọi: Mợ ơi! Mợ ơi! Mợ ơi! Những tiếng gọi ấy bật ra từ lòng khát khao được gặp mẹ của chú bé bấy lâu nay bị dồn nén. Sự thổn thức của trái tim thơ trẻ bật thành tiếng gọi. Khi đuổi theo được chiếc xe đó, Hồng được lòng bàn tay dịu hiền của người mẹ xoa lên đầu. Hồng oà khóc. Trong tiếng khóc ấy có cả niềm hạnh phúc được gặp mẹ, cả nỗi tủi thân bởi lâu quá không được gặp mẹ, bởi bao niềm cay đắng bị lăng nhục tàn nhẫn cùng những uất ức dồn nén được giải toả. Mải mê ngắm nhìn và suy nghĩ về mẹ, mải mê say sưa tận hưởng những cảm giác êm dịu khi được ngồi trong lòng mẹ để bàn tay người mẹ vuốt ve. Trong giây phút này, Hồng như sống trong tình mẫu tử hạnh phúc ấy. Hạnh phúc Trong lòng mẹ không chỉ là hạnh phúc, là niềm khao khát của riêng Hồng mà là khao khát, là mong muốn của bất kì đứa trẻ nào. Từ lúc lên xe đến khi về nhà, Hồng không còn nhớ gì nữa. Cả những lời mẹ hỏi, cả những câu trả lời của cậu và những câu nói của người cô bị chìm ngay đi Hồng không nghĩ đến nó nữa Sự xúc dộng của bé Hồng khi gặp mẹ càng chứng tỏ tình thương mẹ của Hồng là sâu đậm, là nồng thắm, là nguyên vẹn. Bất chấp tất cả sự ngàn cách của rào cản lễ giáo phong kiến hà khắc đối với người phụ nữ nói chung và đối với mẹ Hồng nói riêng. Tình mẫu tử trong đoạn trích thật đẹp đẽ, thiêng liêng, xúc động. Nguyên Hồng đã mở ra trước mắt chúng ta một thế giới tâm hồn phong phú. Thế giới ấy luôn làm chúng ta ngạc nhiên vì ánh sáng nhân đạo lấp lánh của tình người. Trong lòng mẹ chính là lời khẳng định chân thành đầy cảm động về sự bất diệt của tình mẫu tử! Bài làm 3:Qua đoạn trích Trong lòng mẹ (Trích Những ngày thơ ấu-nguyên Hồng), em có suy nghĩ gì về tình mẫu tử trong cuộc sống hiện nay? Nói đến Nguyên Hồng, người ta nhớ ngay một giọng văn như trút cả bao xúc động đắng đót Tài vào liệu trong chia sẻ những tại câu chuyện của ông. Hồi ký Những ngày thơ ấu là kỷ niệm xót xa của cậu bé Hồng, mang theo cái dư vị đắng chát của tuổi thơ khát khao tình mẹ. Cho đến tận bây giờ,
khi đọc lại những trang viết này, người đọc vẫn lây lan cảm giác của cậu bé sớm phải chịu thiếu thốn tình cảm, để rồi chợt nhận ra: tình mẫu tử là nguồn sức mạnh thiêng liêng và diệu kỳ, là nguồn an ủi và chở che giúp cho đứa trẻ có thể vượt lên bao đắng cay tủi nhục và bất hạnh. Đoạn trích Trong lòng mẹ là hồi ức đan xen cay đắng và ngọt ngào của chính nhà văn cậu bé sinh ra trong một gia đình bất hạnh: người cha nghiện ngập rồi chết mòn, chết rục bên bàn đèn thuốc phiện, người mẹ cùng túng phải đi tha phương cầu thực, cậu bé Hồng đã phải sống trong cảnh hắt hủi ghẻ lạnh đến cay nghiệt của chính những người trong họ hàng. Cậu bé phải đối mặt với bà cô cay nghiệt, luôn luôn tươi cười khiến hình dung đến loại người bề ngoài thơn thớt nói cười mà trong nham hiểm giết người không dao. Đáng sợ hơn, sự tàn nhẫn ấy lại dành cho đứa cháu ruột vô tội của mình. Những diễn biến tâm trạng của bé Hồng trong câu chuyện đã được thuật lại bằng tất cả nỗi niềm đau thắt vì những ký ức hãi hùng kinh khiếp của tuổi thơ. Kỳ diệu thay, những trang viết ấy lại giúp chúng ta hiểu ra một điều thật tự nhiên giản dị: Mẹ là người chỉ có một trên đời, tình mẹ con là mối dây bền chặt không gì chia cắt được. Trước khi gặp mẹ: Nói một cách công bằng, nếu chỉ nhìn vào bề ngoài cuộc sống của cậu bé Hồng, có thể nói cậu bé ấy vẫn còn may mắn hơn bao đứa trẻ lang thang vì còn có một mái nhà và những người ruột thịt để nương tựa sau khi cha mất và mẹ bỏ đi. Nhưng liệu có thể gọi là gia đình không khi chính những người thân mà đại diện là bà cô ruột lại đóng vai trò người giám hộ cay nghiệt. Tấm lòng trẻ thơ ấy thật đáng quí. Đối với bé Hồng, bao giờ mẹ cũng là người tốt nhất, đẹp nhất. Tình cảm của đứa con đã giúp bé vượt qua những thành kiến mà người cô đã gieo rắc vào lòng cậu. Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẫy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là goá chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha phương cầu thực. Nhưng đời nào lòng thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến Nhưng ta cũng nhận ra những vết thương lòng đau nhói mà bé Hồng đã sớm phải gánh chịu. Sự tra tấn tinh thần thật ghê gớm. Sức chịu đựng của một cậu bé cũng có chừng mực. Ta chứng kiến và cảm thương cho từng khoảnh khắc đớn đau, cậu đã trở thành tấm bia hứng chịu thay cho mẹ những ghẻ lạnh, thành kiến của người đời: Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi thắt lại, khoé mắt tôi đã cay cay Dù đã kìm nén hết mức nhưng những lời độc ác kia vẫn đạt được mục đích khi đã lấy được những giọt nước mắt tủi nhục của một đứa trẻ không đủ sức tự vệ. Ta chợt ghê sợ trước loại người như bà cô họ vẫn lẩn quất đâu đó quanh ta, với trò tra tấn gặm nhấm dần niềm tin con trẻ. Liệu ta có hoà chung giọt nước mắt này chăng: Nước mắt tôi ròng ròng rớt xuống hai bên mép rồi chan hoà đầm đìa ở cằm và cổ. Càng thương cho cậu bé Hồng, ta lại càng căm uất sự ghẻ lạnh của người đời trước những số phận bất hạnh. Từ nhận thức non nớt, cậu bé ấy cũng đã kiên quyết bảo vệ mẹ mình, bất Tài chấp liệu chia những sẻ tại thành kiến ác độc: Chỉ vì tôi thương mẹ tôi và căm tức sao mẹ tôi lại vì sợ hãi những thành kiến tàn ác mà xa lìa anh em tôi, để sinh nở một cách giấu giếm Tôi cười dài
trong tiếng khóc. Dường như khoảnh khắc cười dài trong tiếng khóc kia chứa chất sự phẫn nộ và khinh bỉ không cần giấu giếm Trong thâm tâm, liệu rằng cậu bé ấy có khi nào oán trách mẹ mình đã nhẫn tâm bỏ con không? Có lẽ không bao giờ, bởi lẽ niềm khao khát được gặp lại mẹ lúc nào cũng thường trực trong lòng cậu bé. Ta xúc động biết bao nhiêu trước khoảnh khắc hồi hộp lo lắng của cậu bé khi sợ mình nhận nhầm mẹ. Linh cảm và tình yêu dành cho mẹ đã không đánh lừa cậu, để đền đáp lại là cảm giác của đứa con trong lòng mẹ cảm giác được chở che, bảo bọc, được thương yêu, an ủi. Hình ảnh mẹ qua những trang viết của nhà văn thật tươi tắn sinh động, là sự diệu kỳ giúp cậu bé vượt lên nỗi cay đắng của những ngày xa mẹ. Mỗi khi đứng trước mẹ, có lẽ mỗi một người trong chúng ta cũng sẽ cảm nhận được tình me giống như cậu bé Hồng: Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi thì tôi oà lên khóc rồi cứ thế nức nở. Không khóc sao được, khi những uất ức nén nhịn có dịp bùng phát, khi cậu bé có được cảm giác an toàn và được chở che trong vòng tay mẹ. Thật đẹp khi chúng ta đọc những câu văn, tràn trề cảm giác hạnh phúc: Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người mẹ, để người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm, và gãi rôm ở sống lưng cho, mới thấy mẹ có một êm dịu vô cùng. Mẹ đã trở về cùng đứa con thân yêu, để cậu bé được thoả lòng mong nhớ và khát khao bé nhỏ của mình. Có lẽ không cần phải bình luận thêm nhiều. Bài làm 4:Suy nghĩ vế tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ (Những ngày thơ ấu) của Nguyên Hồng Nguyên Hồng (1918 1982) nhà văn hiện thực xuất sắc. tự học mà thành tài. Tên tuổi ông gắn liền với những tác phẩm văn chương độc đáo như: Những ngày thơ ấu, Bỉ Vỏ. Trong lòng mẹ là Chương IV hổi kí Những ngày thơ ấu nói lên những ngày tháng đau đớn, tủi nhục cùa một em bé mồ côi bố và niềm hạnh phúc dược gặp lại mẹ sau. một năm trời xa cách. Nói về niềm vui sướng hạnh phúc ấy, Nguyên Hồng thổ lộ: Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ ( ), mới thấy người mẹ có một êm dịu vô cùng Phần đầu Chương,Nguyên Hồng thuật lại những cay đắng, tủi nhục thời thơ ấu của mình. Bố mất, mẹ đi bước nữa chửa đẻ với người khác Mẹ bé Hồng phải tha phương cầu thực. Bé Hồng và em Quế sống thui thủi cô đơn,ăn chực nằm chờ giữa sự ghẻ lạnh, cay nghiệt của những người họ hàng bên nội giàu có. Bà cô thật ghê tởm, bịa ra, moi móc mọi điều xấu xa về mẹ cùa bé Hồng, nào là ăm vận rách rưới, mặt mày xanh bủng, nào là ngồi bên rổ bóng đèn cho con bú, thấy người quen thì xấu hổ vội quay đi, lấy nón che Bà cô cười rất kịch, giọng nói cay độc và tàn nhẫn cố ý gieo lắc vào đầu óc non nớt cùa đứa cháu những hoài nghi, để li gián tình mẹ con, âm mưu làm cho đứa con khinh miệt và ruồng rẫy mẹ mình. Nỗi đau đớn cùa bé Hồng không thể nào kể xiết. Lúc thì lòng thắt lại. khoé mắt cay cay. Tài Lúc liệu thì chia nước sẻ tại mắt ròng ròng rớt xuống hai bên mép rồi chan hòa đằm đìa ở cằm và ở cổ. Nghe người cô nói xấu mẹ mình, bé Hồng cười dài trong tiếng khóc, rồi cổ họng nghẹn ứ
Powered by TCPDF (www.tcpdf.org) khóc không ra tiếng. Tuy vậy. bé Hồng vẫn thương mẹ. Em ghê sơ bà cô tàm nhẫn, em căm thù những cổ tục, những thành kiến tàn ác, em muốn vồ ngay lấy mà cắn, mà nhai, mà nghiến cho kì nát vụn mới thôi. Em vẫn giữ trọn vẹn tình thương yêu và lòng kính mến mẹ, quyết không được những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến. Qua đó, ta càng thấy tâm hồn của đứa con trong sáng biết bao. Lòng hiếu thảo của đứa con đối với mẹ hiền trong bi kịch gia đình vẫn sáng trong nlnr ngọc. Trang tự truyện của tác giả Những ngày thơ ấu đầy nước mắt mà chân thực, nhất là khi ông nói dối tình thương mẹ. Người mẹ có một êm dịu vô cùng Người mẹ đã trở về đúng ngày giỗ để làm trọn đạo lí và tự khẳng định tư cách người vợ, người mẹ trong gia đình. Mẹ đem về cho hai con nhiều quà. Tan học, trốn đường về nhà, bé Hồng gặp lại mẹ sau một năm dài xa cách. Em gọi rối rít: Mợ ơi! Mợ ơi! Mợ ơi!cảnh hai mẹ con gặp lại nhau mừng mừng, tủi tủi. Mẹ cầm nón vảy mẹ kéo tay con, xoa đầu con, hỏi.. Con òa lén khóc nức nở, mẹ cũng sụt sùi theo Con sung sướng ngắm nhìn gương mặt thương yêu của mẹ. tự hào vì mẹ vẫn tươi sáng, đôi mắt trong, nước da mịn, gì má màu hồng Bé Hồng được sống trong những giây phút hạnh phúc nhất. Em được trông nhìn và ôm ấp cái hình hài máu mủ của mình.em sung sướng đẩu ngả vào cánh tay mẹ. Bao cảm giác ấm áp đã mất đi,nay lại mơn man khắp da thịt. Miệng mẹ xinh xắn nhai trầu phả ra thơm tho lạ thường. Bé Hồng vô cùng hãnh diện về mẹ. cổ ngữ có câu: Mẫu tử tình thâm.tục ngữ có nói: Đứa con là hạt máu cắt đôi của mẹ.tình mẹ con là vô cùng thiết tha, sâu nặng. Phút giây gặp lại mẹ, bé Hồng nói là những phút rạo rực. Và em khẳng định ngợi ca: Phải để lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bấu sữa nóng của người mẹ, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm, và gãi rôm ở sống lưng cho, mới thấy người mẹ có mệt êm dịu vô cùng Tiêu chí để bình giá hồi kí là sự chân thực. Mọi sự đẽo gọt, tô màu sẽ làm cho hồi kí trờ thành vô nghĩa. Chương Trong lòng mẹ rất chân thực và cảm động. Đó là giá trị vãn chương đích thực. Lòng con thương nhớ,yêu kính mẹ, sung sướng và tự hào khi gặp lại mẹ. giọt nước mắt, cảm giác êm dịu khi được sống bên mẹ hiền đó là tình mẫu tử, lòng hiếu thảo. Những tình cảm sâu sắc ấy làm nên vẻ đẹp văn chương trong hồi kí cùa Nguyên Hồng, 60 năm về trước Theo Hocsinhgioi.com Tài liệu chia sẻ tại