SÓNG THẦN Buoàn Vui Ñôøi Vaän Taûi. Cùng là lính Mũ Xanh, anh cầm súng, còn tôi tay ôm chặt lấy vô lăng đưa anh ra tiền tuyến đối diện với quân thù, đ

Tài liệu tương tự
SÓNG THẦN PHAN RANG MX Tây Đô Lâm Tài Thạnh. Theo nhịp sống, người ta tự chọn phương hướng để đi, bằng nhiều cách khác nhau, lưu giữ hay xóa đi quá kh

Phần 1

Phân tích tác phẩm Một người Hà Nội (Nguyễn Khải) – Văn mẫu lớp 12

Tác Giả: Lã Mộng Thường AI NGƯỜI TRI ÂM CHƯƠNG II Quãng tám giờ, trời đã tối đậm nơi thành phố Hòn Ngọc Viễn Đông; tôi đứng nơi đầu con ngõ lối vào ch

PHÓNG SANH VẤN ĐÁP

Microsoft Word - chantinh09.doc

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

Document

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

VINCENT VAN GOGH

40. Quân trường Quang Trung Ngày thứ hai mùng 2 tháng 6 năm 1969, khóa 11 Trưng Tập được đưa lên học quân sự tại Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung. Suố

Phần 1

SÓNG THẦN Gia Ñình Traâu Ñieân Quoác Noäi... Họp Mặt Đầu Năm 2016 MX Đông Triều Nguyễn Bá Đương Chuyến xe chạy từ Phan Thiết đi Sài Gòn với đoạn đường

Tình yêu và tội lỗi

Cảm nghĩ về bố của em – Văn mẫu lớp 7

Đọc truyện cổ tích Tấm Cám, anh chị có suy nghĩ gì về cuộc đấu tranh giữa thiện và ác, giữa người tốt và kẻ xấu trong xã hội xưa và nay? – Văn m

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

NGƯỜI CHIẾN SĨ KHÔNG QUÂN PHỤC Tam Bách Đinh Bá Tâm Tôi vốn xuất thân trong một dòng tộc mà ba thế hệ đều có người làm quan văn và không vị nào theo b

Cúc cu

Code: Kinh Văn số 1650

Tình Thương Nhân Loại 1 Điển Mẹ Diêu Trì Rằm tháng sáu Nhâm Thìn, 2012 Nước Việt Nam một miền linh địa Có rồng vàng thánh địa mai sau Nước Nam hơn cả

Phỏng Vấn Một Trung Đội Trưởng Nghĩa Quân Cao Bá Tuấn ghi LTS: Với nội dung bài này, chúng tôi chủ động không tìm hiểu tác giả; bởi chúng tôi nghĩ, độ

VIETNAM ATTRACTS RECORD LEVEL OF FOREIGN DIRECT INVESTMENT - Asia Pulse

Vỡ Hoang Trước Bình Mình Cung Tích Biền Đêm động phòng hoa chúc mà không thể làm tình, có chăng chuyện xảy ra với một gã liệt dương đặt bày cưới vợ. C

NHÀ THƠ HỮU LOAN, LẦN GẶP MẶT Cung Tích Biền Sau tháng Tư 1975, tôi có dịp gặp gỡ các văn nghệ sĩ từ miền Bắc vào Nam. Những cuộc gặp lẫn gỡ này, cái

Microsoft Word - LTCC_86BPT_F2_2.doc

Chuyện Ba Má Tôi và Phố Hàng Đàn Tác giả: Phùng Annie Kim Tác giả là một nhà giáo, định cư tại Mỹ theo diện HO năm 1991, hiện là cư dân Westminster, C

Microsoft Word - CÔ EM V?

Document

Microsoft Word - V doc

Thuyết minh về Nguyễn Du

1

MỤC LỤC Lời nói đầu Chương I: TÀI HÙNG BIỆN HẤP DẪN SẼ GIÀNH ĐƯỢC TÌNH CẢM CỦA KHÁCH HÀNG Chương II: LÀM THẾ NÀO ĐỂ NÂNG CAO TÀI HÙNG BIỆN Chương III:

Phần 1

Mộng ngọc

CHƯƠNG 1

Cảm nghĩ về người thân – Bài tập làm văn số 3 lớp 6

No tile

Pháp ngữ của hòa thượng Tuyên Hóa - Phần 2

NH?NG M?NH TR?I KHÁC BI?T

Em hãy chứng minh người Việt Nam luôn sống theo đạo lý “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” và “Uống nước nhớ nguồn”

No tile

Con Đường Khoan Dung

PHẦN TÁM

Nguồn (Aug 27,2008) : Ở Cuối Hai Con Đường (Một câu chuyện hoàn toàn có thật. Tác giả xin được kể lại nhân dịp 30 năm

KINH ĐẠI BI Tam tạng pháp sư Na Liên Đề Da Xá dịch từ Phạn văn ra Hán văn, tại Trung-quốc, vào thời Cao-Tề ( ). Cư sĩ Hạnh Cơ dịch từ Hán văn ra

Họp Tổ Dân Phố. Nguyễn Thị Thanh Dương Chiều nay chị Bông ăn cơm sớm để đi họp tổ dân phố, ban trưa ông tổ trưởng đã đi rảo qua từng nhà để mời họp, ô

Giải thích câu tục ngữ: “Đói cho sạch, rách cho thơm”

Thơ cậu Hai Miêng Đêm thu bóng nguyệt soi mành, Bâng khuâng dạ ngọc chạnh tình ngâm nga. Xét trong thế sự người ta, Tài ba cho mấy cũng là như không.

Cái ngày thay đổi cuộc đời tôi Lời nói đầu Sau khi bước sang tuổi 25 không bao lâu, tôi gặp một người đàn ông tên là Earl Shoaff. Thực sự, tôi đã khôn

Cái Chết

Từ Mỹ về Rừng Thăm Bạn Lâm Chương Lúc mới đến, tôi hỏi: - Đào hố để làm gì? Anh nói: - Bắt khỉ. Tôi ngạc nhiên: - Bắt khỉ? - Ừ, bắt khỉ. - Để ăn thịt?

SÓNG THẦN Bô ng Sơn Bát thập vấn vương đời quân ngũ Bao năm Cọp Biển đó là danh Ưỡn ngực nhìn quanh đời chẳng thẹn Nước mắt chỉ rơi khóc bạn mình. Thế

ĐẠO LÀM CON

Cướp Biển và Trại Pulau Bidong

Nêu suy nghĩ về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng

Tướng Đỗ Cao Trí

Hạnh Phúc và Đau Khổ Chư Thiên và loài người Suy nghĩ về hạnh phúc Ước mong được hạnh phúc Chân hạnh phúc là gì? (1) Bốn câu thi kệ này được trích tro

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

No tile

Phân tích hình tượng nhân vật bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ nhặt của Kim Lân

Tu là cõi phúc TU LÀ CÕI PHÚC Tu là cõi phúc. Chắc chắn là như vậy rồi. Còn 'tình là cõi tiên' hay 'tình là giây oan' thì cũng còn tùy theo đương sự.

NGÀY TÔI XA QUÊ HƯƠNG Quách Như Nguyệt Tôi có ý định viết về biến cố ngày 30 tháng Tư - một ngày quá ư là trọng đại đối với riêng cá nhân tôi và toàn

Đà Lạt Ngày Tôi Đi _ (Minh Tâm) (Truyện)

Đôi mắt tình xanh biếc 1 THÍCH THÁI HÒA ĐÔI MẮT TÌNH XANH BIẾC NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓA VĂN NGHỆ

Document

Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

Phân tích bài thơ Xuất Dương lưu biệt của Phan Bội Châu

LỠ CHUYẾN ĐÒ Truyện của Phương Lan ( tiếp theo ) Vòng tay ghì chặt nhớ nhung Quay về bến cũ sóng lòng xót xa Lỡ làng một chuyến đò qua Cỏ đau nắng rát

Chinh phục tình yêu Judi Vitale Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage :

Kinh Bat Chu Tam Muoi - HT Minh Le Dich

1 Những chuyện niệm Phật cảm ứng, nghe được. 1- Sát sanh bị đoản mạng. Tác giả : Cư sĩ Lâm Khán Trị Dịch giả : Dương Đình Hỷ Cổ đức có nói : Tâm có th

Con đường lành bệnh Tác giả: H. K. Challoner Việc chữa bệnh bằng những phương pháp khác y khoa thông thường hiện đang thịnh hành, nên tác phẩm The Pat

SỰ SỐNG THẬT

TÁM QUY LUẬT CỦA NGƯỜI PHIÊN DỊCH KINH ĐIỂN PHẬT HỌC 1. Người dịch phải tự thoát mình ra khỏi động cơ truy tìm danh lợi. 2. Người dịch phải tu dưỡng t

Phân tích nhân vật A Phủ trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài

VINCENT VAN GOGH

Bao giờ em trở lại

Khóm lan Hạc đính

Microsoft Word - SC_IN3_VIE.doc


Phân tích truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê

Phát biểu cảm nghĩ của em về người cha – Văn hay lớp 10

Phần 1

Phát biểu cảm nghĩ về bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

Document

SỐ 112 MÙA THU TEXAS 2019 TRANG 59 Chuyện 40 Năm Trước Phần 1 / 6: Sau 1975 Và Chuẩn Bị Đóng Ghe AH Trịnh Hảo Tâm Lời Mở Đầu: BPT xin đăng 6 bài viết

LỜI RU CHẠM MẶT TRỜI

Microsoft Word - T? Thu Ngu Kinh v?i v?n d? giáo d?c gia dình.doc

12/22/2015 nhantu.net/tongiao/4thu5kinh.htm Tứ Thư Ngũ Kinh với vấn đề giáo dục gia đình Nhân Tử Nguyễn Văn Thọ I. KINH DỊCH VỚI GIA ĐÌNH II. KINH THƯ

Sấm Truyền Đức Phật Thầy Tây An Biến dời cuộc thế thình lình,* Thiện tồn ác thất Thiên đình số phân. Vần xây thế giái {giới} phàm trần, Sự mình không

Phần 1

73 năm trôi qua, thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám đã cho thấy bài học đoàn kết, lấy dân làm gốc có ý nghĩa sâu sắc. Những ngày mùa Thu tháng Tám của

NGHỊ LUẬN XÃ HỘI VỀ LỐI SỐNG ĐẸP

(CHÍNH NGHĨA): 30 tháng Tư 1975: Máu và Nước Mắt!

Nhìn Lại Binh Biến Năm Xưa Cuoäc Ñaûo Chaùnh Đặng Kim Thu, K19 Theo hồi ký của Trung Tá Vương Văn Đông, người chịu trách nhiệm nòng cốt t

Microsoft Word - doc-unicode.doc

Microsoft Word - DoaHongChoNguoiYeuDau-NXCuong.doc

Bản ghi:

SÓNG THẦN Buoàn Vui Ñôøi Vaän Taûi. Cùng là lính Mũ Xanh, anh cầm súng, còn tôi tay ôm chặt lấy vô lăng đưa anh ra tiền tuyến đối diện với quân thù, đầy hiểm nguy gian khổ từ vùng đầm lầy Năm Căn Cái Nước ở cuối ma i miền Cà Mau đến tâ n địa đầu giới tuyến Gio Linh, Triệu Phong Quảng Trị. Tôi đo c từ những cuốn đặc san So ng Thần đầu tiên với những bài viết kể về các trâ n đánh, mới thấy được sự gian khổ, chết cho c, thương tâ t cu a các chiến si Mũ Xanh vô cùng to lớn, dù cùng mầu áo nhưng thấy sự đo ng go p cu a mình cho Binh Chu ng chẳng là gì cả so với các anh cầm súng, dù rằng cầm vô lăng cũng co rất nhiều nguy hiểm và những ky niệm buồn vui trong binh nghiệp. Tôi định kể ra cho các anh nghe, nhưng la i e nga i. Nhưng nếu không kể thì tự cảm thấy như mình còn nợ các anh rất nhiều, nợ với những người đa mất, nợ vợ con tư si, nợ các anh emtpb đa hy sinh một phần thân thể để bảo vệ giải giang sơn tự do, nhưng vì hoàn cảnh nghiệt nga đa không làm tròn được sứ ma ng, hiện anh em TPB phải sống với tấm thân tàn ta ở ngay chính quê hương mình. Còn chúng tôi, tuy sống nhờ ở đâ u xứ người mà vâ n được hâ u đa i. Tôi đa, đang nợ các anh, dù các anh không đòi, nhưng nợ thì phải trả, trả bằng vâ t chất trong khả năng thì không kho. Theo như lời kêu go i cu a Tổng Hội đo ng go p cho quy TPB 185 Vâ n Ta i Vo Thanh Sang mô i năm 1 lần với tồng số $ chì bằng 10 tô phở nên không kho, đường đi không kho vì số tiền nho, mà kho là vì lòng người.. hay quên. Tôi hay quên lă m, nhưng nhờ nhà tôi hay nhă c nhớ (nhớ chứ không phải nhở) nên cũng không bê trê được. Nhưng trả nợ chữ nghi a cho ST/TQLC sao mà kho thế! Tôi đa thư viết từ lâu lă m rồi, viết rồi xo a, xo a rồi viết, sau cùng trốn biệt. Năm nay 2018 Sàigon kêu go i quá và nhất là ông già Cần Thơ, gặp tôi bất cứ nơi nào cũng ho i: Bài viết đâu, sao hứa mà không thấy trả... bài?. Trời đất! Sức đâu mà trả...? Tôi mà dám hứa viết bài ư? Co là gan co c tía cũng không dám, nhưng ông Cần Thơ nầy gio i Domino lă m đây, chơi lối triệt buộc. Người ngoài đa không thương, mà thêm bà hâ u cần nhà tôi cũng bảo: Cưng ziết đi. Cung kính không bằng tuân lệnh: lệnh bà, thôi thì viết, nếu quí vị đo c thấy chữ nghi a lu ng cu ng thì cứ ông Cần Thơ mà trách. Viết để chỉ hồi tưởng la i những ngày thương nhớ đời quân ngũ, nhớ thương đồng đội đa khuất, nhớ thương đồng đội thương tâ t để mà nhă c nhớ bổn phâ n đối với TPB mà thôi. Đây là những sự việc kể la i sau hơn 42 năm, thời gian sẽ không thứ tự, nếu co vị nào vô tình đo c được mà không bằng lòng xin cho hai chữ tha thứ Thuở trời đất nổi cơn gio bu i, giặc phương

Thuỷ Quân Lục Chiến (H: chu p năm 1969 ta i sân cờ TĐ. L-R: Th/U y Sang, Th/ U y Lô c, Đ/U y Kha nh, Đ/U y Ha nh, (ca 2ông đã mất) Th/ U y Thuô c, Tr/U y Tu ng, Đ/U y Ki ch, Th/U y Ky, đã mất). Bă c nặn ra cái go i là Giải Pho ng Miền Nam làm pho ng giá... thanh niên Miền Nam, khiến ho phải nhâ p ngũ tòng quân. Năm 1967, tôi nhâ p Kho a 26 Thu Đức, suốt năm canh thức đu ho c hành. Sau giai đoa n một rành rẽ về căn bản quân sự ta i đồi Tăng Nhơn Phú, sang giai đoa n hai tôi được tuyển cho n ho c ngành Quân Vâ n ta i quân trường Quang Trung nă ng cháy hai mùa. Sau khi ma n kho a ho c, biết thế nào là vui lái an toàn, yêu nghề ôm vô lăng như ôm người tình, đến ngày cho n đơn vị, nhìn lên bảng phân phối được lâ p thành từng nho m, thấy co một chô về Đa i Đội Vâ n Tải TQLC là tôi mê liền. Bốn chữ TQLC sao thấy thương, thấy mê chi la. Mấy cô xo m tôi co những người anh, người tình, lính trong trang phu c rằn ri đầy kiêu hùng cu a binh chu ng tổng trừ bị khiến tôi mê theo, bu ng bảo da : Ta i sao không nă m lấy cơ hội nầy? Nhưng khổ nô i vị trí TQLC nầy la i không thuộc nho m cu a tôi được cho n, mà dâ u co nằm đúng nho m thì chưa chă c gì đa tới phiên tôi đựơc cho n, nghe quanh tôi, nhiều tiếng xìxào: Tao cho n TQLC. Mô i lần nghe như thế là tôi lo bị xí chô. Xoay qua la i tìm xem co ai ở trong nho m nầy để nuôi hy vo ng, biết được 186 một ba n quê Đà Nă ng trong nho m co một chô TQLC, còn nho m tôi co một chô Đà Nă ng, thế là tôi thương lượng, hy vo ng đa vươn lên trong lòng anh trong lòng tôi, tôi rỉ tai no : -Mày cho n TQLC, tao cho n Đà Nă ng rồi hoán chuyển. No cứ lo ho i đi ho i la i: -Co chă c không, chứ tao mà về TQLC thì me già tao lo lă m. -Chă c chă n, hứa danh dự, mày không thấy tên tao đứng đầu nho m hay sao? Tôi cho n Đà Nă ng, thằng ba n cho n TQLC, thế là tôi co duyên với TQLC. Sau khi ma n kho a, tôi về trình diện Đa i Đội Vâ n Tải (ĐĐVT) ở tra i Nguyê n Văn Nho, Thị Nghè. Thời gian nầy ĐĐVT còn trực thuộc TĐYT/ TQLC, TĐT là Th/Tá Nguyê n Văn Phẩm, ĐĐT/ ĐĐTV là Đ/U y Thăng, ĐĐP là Tr/U y Đường. Kho a 26 với cái tên Bă c Tiến nên khi ma n kho a không được đi phép, vì lúc đo là vào dịp Tết Mâ u Thân 1968, tình hình khá sôi động, không trình diện BTL, không được tham dự kho a căn bản TQLC ở Rừng Cấm, nhưng tôi được Tr/U y Đường cho 4 ngày phép. Khi về thăm gia đình, má tôi biết tôi cho n về TQLC, bả la quá trời: -Bộ hết lính rồi sao mà con đi lựa chi lính dữ dằn vâ y? Tội nghiệp các bà me Việt Nam lúc nào cũng nghi tới sự an nguy cho con cu a mình dù rằng chúng đa lớn, nhưng dưới mă t các bà me, đàn con lúc nào cũng nho da i. Nếu các bà me còn bị nghe danh ngôn: TQLC sống hùng sống ma nh nhưng không sống lâu thì hẳn các bà me sẽ vơ tung cái đầu. Bà co biết đâu con bà đa đa t được mộng ước: TQLC phong sương, đi khă p bốn vùng chiến thuâ t. Khi được chỉ huy trung đội, tôi mới thấy không đơn giản như mình nghi. Vì là si quan

sữa mới ra trường, uy tín chỉ huy chưa co, ky thuâ t chuyên môn chưa rành, còn ha si quan, binh si tuổi thì lớn, đời quân ngũ thì dày da n hơn, nên đôi khi ho không thi hành lệnh khiến tôi lúng túng khi chỉ huy. Co một lần dâ n Trung Đội lên Trung Tâm Huấn Luyện Rừng Cấm tâ p tác xa, co hai ông ha si ca i nhau, rồi xách súng đòi bă n nhau, chẳng nghe lệnh gì cả. Rồi những lúc thanh tra ky thuâ t quân xa ho la i qua mặt, thâ t sự ho đa làm khổ cho si quan trẻ mới ra trường. Những lần gặp ră c rối ở đơn vị, tôi hay than với me, thâ m chí co lúc nghi muốn bo cuộc.., nhưng lúc nào bà cũng an u i, khuyên nhu, khuyến khích tinh thần Sau một thời gian chấn chỉnh, nghiệm được một điều là phải to ra bu i đời, rành 4 ngo n ăn chơi thì mới cầm lái được những ông tài xế. Một lần tổ chức tất niên Đ/U y Đường giới ha n mô i người 2 chai bia Quân Tiếp Vu, nhưng làm sao đu, anh em than phiền, kêu gào, tôi nổi máu anh hùng ma-niquen đem chiếc xe Lambretta ra tiệm cầm đồ trước cổng tra i lấy 3000 đồng mua bia cho anh em uống xả láng. Đúng là kinh nghiệm phải mua bằng tiền, chơi thì như thế để ta o tiền đề khi làm việc thì đâu phải ra đo. Co lẽ nhờ những cái ba t ma ng như thế mà về sau việc chỉ huy trở nên dê dàng, chàng nào bê bối thì Đ/U y Đường thường giao cho tôi. Vài ky niệm kể la i cho vui, nếu vị nào không bằng lòng xin tha lô i. Với Thiếu Ta Nguyê n Xuân Phúc: Đa được nghe danh Robert Lư a từ trước, nên khi ông về chỉ huy Tiểu Đoàn, tôi co chút e dè, né tránh. Nhưng khổ nô i ông ở trên lầu, trên đầu..tôi, tôi ở tầng dưới, dưới chân.. ông trong khu cư xá si quan độc thân, nên khi ra vào thường hay cha m mặt và từ đo tôi không còn e dè, mà khám phá ra cái hô n danh Robert Lư a cu a ông thâ t đáng mến đáng tro ng. Trong công việc, ông hành xư rất đúng đâu vào đo. Vì là cấp chỉ huy tác chiến, nên khi bị thương, phải về đơn vị ky thuâ t ở hâ u phương, dâ u chữ 187 SÓNG THẦN (Hi nh:tha ng 11/69 trước BCH/SĐ3/TQLC/HK ở Okinawa. L-R Th/U y Ky, Th/U Sang) tho khá to, nhưng la i co vẻ như không thích hợp với ông, như ma nh hổ bị nhốt trong cũi să t. Những khi co tiệc tùng, ông luôn để anh em vui chơi thoải mái. Tư u lượng và cách cư xư cu a ông thầy đúng bâ c thầy. I t khi thấy ông nhảy nho t với ai mà la i nhảy với rượu. Chai rượu cầm tay, ông nhảy một mình, vừa nhảy vừa hát theo điệu dân ca Quan Ho Bă c Ninh bản Trèo Lên Quan Dốc với lởi ông tự chế ra: - Trèo ư ư là trèo lên, trèo lên cây khế tôi thấy anh chàng mặc quần để dế, thấy tôi, chàng lấy tay bịt b, hai tay bịt b Trèo lên cây mít, tôi thấy cô nàng mặc quần thu ng đít, thấy tôi, tôi thấy nàng lấy tay bịt... hai tay bit... Ông ngưng ngay chữ bịt rồi ông đưa chai rượu lên bịt miệng, ngư a cổ ông tu một phát khiến mo i ngườin xung quanh cùng thuộc cấp cu a Ô ng cười thoải mái, cười sảng khoái. Nghệ thuâ t hài hước cu a ông thâ t cao, tu c mà thanh, thanh mà tu c, đáng phu c. Một lần ông đề cư tôi đi My ho c kho a SQ căn bản TQLC/HK về Vâ n Tải, để chuẩn bị cho chuyến đi, đơn vị cho tôi nghỉ 2 tháng để ho c

Thuỷ Quân Lục Chiến Anh Văn ở bên Hải Quân, nhưng vì quá ham chơi, nên cuối kho a thi rớt. Sau đo la i được đề cư tham dự kho a OJT một tháng với SĐ3/ TQLC/HK ở Okinawa (co Th/U y Kỳ cựu người nhái đi cùng), kho a nầy thì không gì trở nga i vì đâu co cần nhiều chữ nghi a. Vui Buô n Lúc Chuyê n Quân Ca c Tiê u Đoa n Tiê u Đoa n 1 Qua i Điê u. Chuyến hoán chuyển quân giư a TĐ1 và TĐ2. Từ sáng sớm tinh mơ đoàn xe đa vượt đoa n đường dài đưa TĐ2 rời hâ u cứ ở Thu đức đến cầu Cái Răng (Cần Thơ) nơi đo ng quân cu a TĐ1. Khi đoàn xe đến nơi, trời đa xế chiều. Sau khi TĐ2 xuống quân, tôi đến trình diện TĐ1 giao xe và cho biết còn thiếu 2 chiếc vì chở đồ nặng cu a ĐĐCH/TĐ2 sẽ giao sau khi xuống hàng xong. TĐ2 hứa là sẻ giao trong đêm, TĐ1 đồng ý và sẽ giao trực tiếp với nhau. Lệnh TĐ1 cho biết là sẽ di chuyển sáng sớm hôm sau với chuyến phà sớm nhất, việc nhâ n lệnh và să p xếp đoàn xe coi như xong. Sáng sớm ngày hôm sau khi tất cả đa lên xe chuẩn bị di chuyển, khi kiểm điểm la i thấy thiếu 2 xe, vì TĐ2 đa không trả xe đúng theo lời giao he n! TĐ1 ra lệnh đoàn xe chuyển bánh khi chưa co lệnh cu a trường đoàn xe là tôi. Tôi không đồng ý, nhưng Đ/U y Trưởng B3/TĐ1 nhất định cho xe cha y về Saigon ngay. Dù biết rằng sau những tháng ngày hành quân, ai mà không muốn mau cho ng rời vùng để về hâ u cứ, để thấy doanh tra i và Co p thấy nhà tôi, nhưng tôi không thể cho đoàn xe đi chuyển khi còn thiếu 2 xe. Hai bên dằng co, không ai chịu nhường ai, ông TB3 nổi no ng làm dữ, tôi xin gặp hai vị Tiểu Đoàn Trưởng để trình bày sự việc, Th/Tá Robert Lư a ra lệnh B4/TĐ2 xuống hàng ngay để trả xe, còn Tango thì cho lệnh B3 chờ để nhâ n đu xe. Mo i việc ổn tho a trong vui vẻ. Thế mới biết lấy tình mà cư xư thì mo i việc sẽ xong. 188 Đối với Quái Điểu, tôi co khá nhiều những chuyến công tác, những lần đến hâ u cứ để đưa Tiểu Đoàn đến vùng hành quân, mô i khi đoàn lên đường, thân nhân, vợ con đứng hai bên đường vâ y tay tiê n đưa người thân vào vùng lư a đa n với ánh mă t đầy âu lo. Ngược la i, những khi đưa đoàn quân trở về hâ u cứ, sau những tháng ngày gian khổ, đối đầu với kẻ thù thì những ánh mă t từ hai bên đường nhìn lên xe, tìm kiếm, đến khi thoáng thấy được anh thì nu cười ra ng rơ hiện lên nét mặt chị, chị vội vâ y-vâ y tay rồi cha y về tổ ấm để chuẩn bị một bữa tiệc nho ăn mừng trùng phùng. Còn những chị khi chưa thấy được người mà mình ngo ng đợi thì nô i âu lo tràn đầy kho e mă t. Xúc động không thể chịu đựng được là những vành khăn tang mới, những tiếng nấc nghe n khi đồng đội cu a anh đả trở về mà anh nằm la i nơi rừng sâu núi thẳm. Đo là những giây phút tôi sợ ha i nhất, sợ phải chứng kiến nhất. Buồn vui đời Vâ n Tải là như vâ y: Vì anh là lính áo rằn, ra đi nào biết mấy trăng mới về! Tiê u Đoa n 2 Trâu Điên. Đối với Trâu Điên hẳn là co duyên nên được nhiều dịp công tác ứng trực, cũng như chuyển quân nên ky niệm thì nhiều lă m. Khi mang đoàn xe đến đo n các Trâu về hâ u cứ, Tra i Lê Hằng Minh thì Đ/U y T.. bă t tay niềm nở, rút thuốc 555, que t zippo mồi mời tâ n môi, nhưng khi tôi mang đoàn xe đến hâ u cứ ứng chiến, Đ/ U y T.. liền phán: -Gặp mặt mầy là không vui. Miệng nhà quan co gang co thép làm tôi nhớ tới sự tích cái lươ i lợn, lươ i heo. Ông phú hộ sai đầy tớ mổ lợn rổi đem cho ông mo n ngon nhất, đầy tớ mang cho ông cái lươ i lơn. Lần sau ông bảo mang cho ông mo n dở nhất, no vâ n mang cái lươ i cho ông. A thì ngon dở tùy theo hoàn cảnh, cùng đoàn xe đưa đo n, lúc thì tiếp đa i vui vẻ nồng

hâ u lúc thì bị chư i te tua: Tao không muôn trông thấy mặt thằng Vâ n Tải! Cũng là miếng thịt heo, ở hải ngoa i chúng ta than: eo ôi mơ quá, ngán tâ n cổ nhưng anh em TPB ta ở VN đang khổ thì thèm miếng thịt mơ. Cảnh vui buồn lộ trên mặt hay qua lời no i mà chúng tôi thường bị, được đo n nhâ n tùy theo hoàn cảnh khi hướng dâ n đoàn xe đến trình diện để đưa Tiểu Đoàn ra vùng hành quân hay khi đo n về để dươ ng quân. Trong thời gian ứng chiến ta i chô, chờ lên đường hành quân trong vòng 30 phút, thì làm gì trong lúc rảnh rô i cho bớt căng thẳng và cũng là biện pháp giữ chân lính? Nếu là tu si thì đo c kinh cầu nguyện trước giờ lên đường, còn binh si không được phép tu, say xỉn thì làm sao bo p cò, trò chơi thanh cao nhất, rẻ tiền nhất vâ n là coi chỉ tay với Robert Lư a, Hà Nội, Trí Nổ, Tây Đô, Nghi a Mù, Tiền Giang, Vâ n Tải. Cô Tô và một số nữa thì ứng chiến bên ngoài, thă ng thua gì thì tất cả la i kéo nhau đi ăn sáng chợ Thu Đức, trưa chiều thì quán 3 số 2. Co p nào đa từng ghé quán 3 số 2, tức 222, thì kho mà quên được cái quần li nh đen cu a cô chu quán bị thu ng ở mông lô nho bằng cái đầu đũa khiến quân ta giầu tưởng tượng nên nhức đầu. Nhức đầu thì la i phải kêu thêm chai dầu gio xanh. Đo là nghệ thuâ t bán đồ...ăn cu a cô chu quán 222 và cái thú ngă m tranh thu y ma c mờ ảo cu a Trâu thâ t là thanh cao. Ngày xưa cu Tú Xương cũng bị vướng vòng tứ đổ tường, nhưng thà cu bo rượu, bo trà chứ không thể bo qua cái thú thứ ba cu a quá 3 số 222.. Co lẽ đây cũng là dịp tức cảnh sinh tình mà Robert Lư a sáng tác bản nha c dân ca Quan Ho Bă c Ninh theo âm điệu: Trèo Lên Quan Dốc... - Trèo lên cây mít, tôi thấy cô nàng mặc quần thu ng.... Chuyện cu c xà bông Cũng một lần ứng chiến hành quân, anh em ru nhau coi chỉ tay để đi ăn bún nem cu a người 189 SÓNG THẦN tình Tây Đô ở nhà lồng chợ Thu Đức, thì thầy Hai Tự đi đến, anh em sợ bị thầy rầy, bèn dấu con xì bích, đầm cơ vào túi quần, thấy thế thầy bảo: -Cứ tự nhiên giết thì giờ cho thoải mái để chuẩn bị giết...giặc. A mà các em cho Goa làm một cặp (làm cái). Lần đầu, bài cu a thầy cù lũ tàng tàng nên chung cả làng. Lần thứ hai, bài thầy vâ n xấu, ba phé ba nơi, đi xe đa p! Cả làng thă ng. Tiếng lao xao đòi tiền. Thầy lâ n lưng quần lấy cu c xà bông ra đâ p cái kịch xuống mặt bàn: Tiền đâu mà chung, anh đi tă m nên không mang $ theo! Tôi nghe tiếng ai quen quen: -Được, tu i em lấy pha xà bông pha nước uống*, còn thầy đi tă m chay, không cần xà bông, không cần thay quần. (* mấy xếp AN khi điều tra, thường chơi cha là cho nghi can uống nước xà bông) Tiê u Đoa n 4/TQLC Kình Ngư. Mưu sự ta i Kình Ngư, thành sự ta i Quân Đoàn. Trong một chuyến chuyển quân, đưa TĐ4/ TQLC đến Châu Đốc để xuống tàu qua hành quân bên Miên, khi đoàn xe đến phà Cần Thơ thì trời đa hoàng hôn. Thông thường mô i khi co đoàn xe chuyển quân qua phà thì được dành ưu tiên số 1, tất cả mo i xe khác đều phải nhường. Khi tôi đa chuyển qua được một đa i đội thì trời đa nhá nhem tối, co lẽ vì sợ bị VC phu c khích khi di chuyển đêm, phần chính vì thấy anh em khá mệt mo i khi di chuyển đường dài, nên Bố Kỉnh ra lệnh cho tôi: Không cần gấp rút, cứ nhẩn nha.., nên ma i đến khoảng 10 giờ đêm, tất cả TĐ mới qua sông đầy đu. Ông liên la c QĐ xin cho TĐ ngu la i đêm ở Cần Thơ rồi sáng mai đi, nhưng lệnh QĐ là phải đi Châu Đốc ngay, không cần biết giờ giấc, thế là lần đầu tiên tôi hướng dâ n đoàn xe da hành. Đoàn quân bă t đầu rời thành phố vào khoảng nư a đêm, lệnh ban ra tất cả trong tư

Thuỷ Quân Lục Chiến thế tác chiến, riêng tài xế phải thâ t tỉnh táo, không được ngu gu c, tránh tai na n xảy ra, không được mở đèn sáng, chỉ xư du ng đèn mă t mèo. Tôi lên cha y đầu hướng dâ n đoàn xe, cũng may đến tờ mờ sáng đoàn xe đến nơi an toàn không co điều gì đáng tiếc xảy ra. Đo cũng là ky niệm một chuyến da hành. Vì thương lính dưới quyền, muốn cho anh em được một chút thoải mái, vui chơi, cà phê cà pháo ở thành phố trước khi xông pha vào trâ n địa đầy hiểm nguy, nhưng mưu sự ta i Kình Ngư Vo Kỉnh, thành sự ta i Quân Đoàn. Cũng với Kình Ngư, một lần đo n TĐ từ vùng hành quân về hâ u cứ ở Vũng Tàu, khi đoàn quân vừa vào đến thị xa, đa thấy hai bên đường dân chúng thâ t đông cùng cờ xí, biểu ngữ, tiếng kèn trống thâ t rôm ra, thì ra chánh quyền địa phương tổ chức chào đo n đoàn quân trở về hâ u cứ sau bao ngày hành quân gian khổ. Điều đo đa no i lên được tình quân dân cá nước, sự ưu ái quan tâm cu a dân chúng đối với quân đội, an u i được phần nào đối với anh em TQLC mà vô tình tôi cũng được hưởng ké niềm vinh dự đo. Tiê u Đoa n 6 Thần Ưng. Một lần đoàn xe ứng chiến hành quân cho TĐ6 ở Rừng Cấm, nhiệm vu chở TĐ đến bất cứ nơi nào, giờ nào khi co lệnh. Vào một buổi trưa khi đang nằm nghỉ, co ông Đ/U y đến ra lệnh bảo lấy 4 xe đi làm ta p dịch chở đất đá, tôi không đồng ý, vì nhiệm vu cu a đoàn xe là để să n sàng chở quân khi cần chớ không làm những việc linh tinh, trừ khi co lệnh đặc biệt cu a P4/SĐ, thế rồi ông ấy to tiếng, gặn ho i: Ông là ai, sao không chào tôi, không cấp xe?, tôi trả lời: -Trình Đ/U y, tôi là Th/U y Vâ n Tải, trưởng đoàn xe, vì đoàn xe ứng trực hành quân chứ không phải là xe biệt phái cho TĐ xư du ng tùy ý. Ông ấy lầm bầm giâ n dữ, chư i thề rồi bo đi. Thâ t ra tôi co thể du di được nhưng vì ông quá hách, nên tôi đành làm đúng nguyên tă c, và 190 xin lô i Đồ Sơn Nho. Ở TĐ6, tôi còn co những người ba n đồng kho a như Đức (cowboy), Công, Tâm, Tuấn, sau một kho a thì co Tài, Bă c và một số anh em các kho a sau nữa như Sanh, Hai (say) v.v.. Chúng tôi thường cùng nhau vui chơi mô i khi về hâ u cứ hay lúc đoàn xe ứng trực chờ đưa TĐ ra vùng hành quân. Nhớ một lần TĐ tổ chức tiệc khao quân, đang lúc vui chơi thì Bă c ho i mượn xe ra chợ Thu Đức, tôi no i để kêu tài xế đưa đi, nhưng Bă c bảo vì chuyện riêng tư, muốn đi một mình chút xíu thôi, về liền, co bằng lái xe mà, đừng lo. Tôi đưa chìa kho a cho hă n. Nào ngờ chuyện ră c rối xảy ra, vì khi co xe, Hiếu (Viê n Thám) cùng một số anh em hơn 10 người chất lên xe jeep trên đường ra chợ, que o cua thế nào không biết, xe bị lâ t, may mà không co ai mất ma ng hoặc bị thương nặng. Nhìn chiếc xe be p dí thảm thương, trong bu ng tôi đầy lo lă ng, vì cũng să p đến giờ ĐĐT lên thăm đoàn xe (thời gian nầy Đ/U y Đường là ĐĐT). Khi ông đến ho i xe đâu, tôi đành no i láo rằng cho xe đi rư a, may mà ông tin không vặn ho i thêm. Sau khi ông về, tôi liền đi đến các đơn vị ba n quen biết xin thay thế, sư a chữa những cơ phâ n hư ho ng. Cũng với TĐ6, tôi còn một vài ky niệm duyên nợ với cá nhân, đo là những chuyến chuyến công tác mà vui buồn trong quá khứ còn lưu la i ma i đến hiện ta i. Nếu co dịp sẽ kể la i, nay thì bài viết đa dài, la i lu ng ca lu ng cu ng khiến ông CT bào: Đu rồi. Đời tôi tuy xuất thân từ Quân Vâ n nhưng đa gă n liền với TQLC, một ngày là TQLC, một đời là TQLC, còn tôi suốt thời gian quân ngũ đều phu c vu dưới cờ TQLC, đa cùng các tiểu đoàn tác chiến, từ 1 tới 9, rong ruổi đường dài hành quân. Vui sau cái vui cu a các anh, buồn sau cái buồn cu a các anh, chúng ta cùng là anh em ruột thịt một nhà: Đoàn Binh Ta TQLC./. Vâ n Ta i Vo Thanh Sang