VINCENT VAN GOGH

Tài liệu tương tự
Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

KINH PHÁP CÚ Illustrated Dhammapada Illustrations by Mr. P. Wickramanayaka Tâm Minh Ngô Tằng Giao CHUYỂN DỊCH THƠ

1 Triệu Châu Ngữ Lục Dịch theo tài liệu của : Lư Sơn Thê Hiền Bảo Giác Thiền Viện Trụ Trì Truyền Pháp Tứ Tử Sa Môn Trừng Quế Trọng Tường Định. Bản khắ

LỜI TỰA Sau khi cuốn sách Kinh nghiệm thành công của ông chủ nhỏ đầu tiên của tôi được phát hành, không ngờ chỉ trong vòng nửa năm đã có tới hơn một t

PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY THERAVĀDA VÔ THƯỜNG KHỔ NÃO VÔ NGÃ Soạn giả TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG (VAṄSARAKKHITA MAHĀTHERA) Biển trầm khổ sống bồn

Document

Tấm Cám Ngày xưa, có Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Hai chị em suýt soát tuổi nhau. Tấm là con vợ cả, Cám là con vợ lẽ. Mẹ Tấm đã chết từ

Phần 1

VINCENT VAN GOGH

LỜI GIỚI THIỆU Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage : C

Phần 1

Ca Sĩ Rừng Xanh và Người Tù Binh Nhất Hướng Nguyễn Kim Anh Truyện ngắn được trích trong: CỬA TRỜI RỘNG MỞ Chúng tôi bị đưa đến một cái lán nhỏ trong c

Tả mẹ đang nấu ăn

Đặc Sản U Minh Hạ Quê Tôi Nguyễn Lê Hồng Hưng Quê hương của Trúc Thanh nằm nép mình cuối dãy Trường Sơn. Nơi đó có núi, rừng, ruộng, rẫy và biển xanh.

Microsoft Word - thientongtrucchi-read.doc

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc



Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

Lộn Sòng Hữu Loan Hôm nay Tuất nhất định làm cho xong hồ sơ để đưa lên ty giáo dục. Hắn cho là sở dĩ hắn bị biên chế ra khỏi trung đoàn cũng chỉ vì bả

No tile

Microsoft Word - thamthienyeuchi-read.doc

Document

Phần 1

Microsoft Word - 25-AI CA.docx

No tile

Hạnh Phúc và Đau Khổ Chư Thiên và loài người Suy nghĩ về hạnh phúc Ước mong được hạnh phúc Chân hạnh phúc là gì? (1) Bốn câu thi kệ này được trích tro

Từ Mỹ về Rừng Thăm Bạn Lâm Chương Lúc mới đến, tôi hỏi: - Đào hố để làm gì? Anh nói: - Bắt khỉ. Tôi ngạc nhiên: - Bắt khỉ? - Ừ, bắt khỉ. - Để ăn thịt?

CHƯƠNG 1

Document

Kể về một chuyến về thăm quê – Văn mẫu lớp 6

No tile

BÃy gi© Di L¥c BÒ Tát nói v§i ThiŒn Tài r¢ng :

Microsoft Word - chantinh09.doc

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Lam Te Ngu Luc - HT Nhat Hanh

Đôi mắt tình xanh biếc 1 THÍCH THÁI HÒA ĐÔI MẮT TÌNH XANH BIẾC NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓA VĂN NGHỆ

TÁM QUY LUẬT CỦA NGƯỜI PHIÊN DỊCH KINH ĐIỂN PHẬT HỌC 1. Người dịch phải tự thoát mình ra khỏi động cơ truy tìm danh lợi. 2. Người dịch phải tu dưỡng t

Bao giờ em trở lại

XUÂN CHÚC MỪNG NĂM MỚI Đầu năm ly rượu chúc mừng Gia đình, Bè bạn thân thương! Xuân Mới hưởng nhiều Phước Lộc Tương lai, Hạnh Phúc khúc Nghê Th

Họp Tổ Dân Phố. Nguyễn Thị Thanh Dương Chiều nay chị Bông ăn cơm sớm để đi họp tổ dân phố, ban trưa ông tổ trưởng đã đi rảo qua từng nhà để mời họp, ô

Microsoft Word - 08-toikhongquen

Cúc cu

Cảm nghĩ về người thân – Bài tập làm văn số 3 lớp 6

Microsoft Word - tmthuong-chuanguyen[2]

Vung Tau ngay thang cu

Microsoft Word baLanHoaKiep

LỠ CHUYẾN ĐÒ Truyện của Phương Lan ( tiếp theo ) Vòng tay ghì chặt nhớ nhung Quay về bến cũ sóng lòng xót xa Lỡ làng một chuyến đò qua Cỏ đau nắng rát

PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Microsoft Word - V doc

Kể lại một kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô – Bài tập làm văn số 2 lớp 10

Tác Giả: Lã Mộng Thường AI NGƯỜI TRI ÂM CHƯƠNG II Quãng tám giờ, trời đã tối đậm nơi thành phố Hòn Ngọc Viễn Đông; tôi đứng nơi đầu con ngõ lối vào ch

36

Microsoft Word - doc-unicode.doc

Phần 1

365 Ngày Khai Sáng Tâm Hồn Osho Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage :

HOÀNG BÁ THIỀN SƯ

Giới thiệu chiếc bánh chưng ngày Tết – Văn mẫu lớp 9

NGƯỜI CHIẾN SĨ KHÔNG QUÂN PHỤC Tam Bách Đinh Bá Tâm Tôi vốn xuất thân trong một dòng tộc mà ba thế hệ đều có người làm quan văn và không vị nào theo b

Thiền Tập Cho Người Bận Rộn

Microsoft Word - NGÔI-SAO-ẤY-VỪA-ĐÃ-LẶN.docx

Lời Dẫn

Tiếng Cười

Ai baûo veà höu laø khoå

Tưởng Nhớ Nhà Văn Xuân Vũ Nhân Giỗ Lần Thứ 8 Dư Thị Diễm Buồn TIỂU SỬ NHÀ VĂN XUÂN VŨ Nhà văn Xuân Vũ chào đời trong ngôi nhà xưa của bà ngoại thuộc l

Document

1 Xã hội Việt Nam trong sơ diệp nền đô hộ Pháp Dương Đình Khuê Thực dân Pháp đã chiếm Lục tỉnh Nam bộ từ năm 1867, nhưng mãi đến năm 1884 mới đặt được

Phần 1

Nghệ thuật châm biếm và đả kích trong vè người Việt : Luận văn ThS. Văn học: Phạm Thị Thanh Thủy ; Nghd. : GS.TS. Nguyễn Xuân Kính 1. Lý do c

Niệm Phật tam muội

PHÓNG SANH VẤN ĐÁP

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN Hán dịch: Tam Tạng Pháp Sư Pháp Đăng Việt dịch: Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh Hệ Thống Chùa Tầ

1 Những chuyện niệm Phật cảm ứng, nghe được. 1- Sát sanh bị đoản mạng. Tác giả : Cư sĩ Lâm Khán Trị Dịch giả : Dương Đình Hỷ Cổ đức có nói : Tâm có th

VIETNAM ATTRACTS RECORD LEVEL OF FOREIGN DIRECT INVESTMENT - Asia Pulse

Microsoft Word - Chieu o thi tran Song Pha.doc

Mộng ngọc

Phân tích đoạn trích Lục Vân Tiên gặp nạn – Văn mẫu lớp 9

Phân tích bài thơ “Đàn ghi-tar của Lor ca” của Thanh Thảo – Văn hay lớp 12

Phần 1

Tình yêu và tội lỗi

KINH THỦ LĂNG NGHIÊM

Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam thời xưa qua bài Tự tình II của Hồ Xuân Hương và Thương vợ của Trần Tế Xương – Bài tập làm văn số 2 lớp 11

ĐẠI PHẬT ĐẢNH NHƯ LAI MẬT NHÂN TU CHỨNG LIỄU NGHĨA CHƯ BỒ TÁT VẠN HẠNH THỦ LĂNG NGHIÊM

KINH THUYẾT VÔ CẤU XỨNG

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Tuyết Mở nắp vung, lấy đôi đũa gắp một miếng xôi nhỏ, nhai thử, thấy

No tile

Microsoft Word - HUONG XUA- Uyên H?nh

MỪNG XUÂN QÚY TỴ (2013) SỚ TÁO QUÂN 1 XUÂN QÚY TỴ Xuân đến rồi Hồ hởi bà con ơi! Áo mới choàng lên vạn vật Hương sắc lung linh dáng tuyệt vời! Mừng ca

tem

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

Phần 1

Ngày 14/07/1992, lúc 4 giờ sáng rời Sài Gòn để qua Mỹ theo diện HO/10 trên chuyến máy bay United Airline ngừng tại trại tị nạn Thái Lan. Máy bay lên c

Soạn Giả Thái Thụy Phong Vũ Thất Theo bài tường trình Nghệ thuật Sân khấu Cải lương 80 năm của soạn giả Nguyễn Phương trên trang nhà của nhạc sư Trần

Biên soạn: Quách Cư Kính 24 TẤM GƯƠNG HIẾU THẢO TẬP 2 NHÀ XUẤT BẢN HỒNG ĐỨC

Thuyết minh về truyện Kiều

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Microsoft Word - KimTrucTu-moi sua.doc

Bản ghi:

1 VIẾT CHO NGƯỜI ĐÃ CHẾT (Bài 73) Chuyện đời nay. Thứ Bảy, July 1/2017, Nha Trang Bài đang viết gần xong, lại nhận thư anh Tui, nên tạm ngưng, đọc thư bạn trước. Điểm rất thú vị là chữ nghĩa lại lần, lần nữa chứng minh được cái sức mạnh của nó. Vo tròn bóp méo tâm tư độc giả gì cũng từ cây viết. Đưa lên & hạ xuống một điều gì & con người nào cũng chỉ là cây viết. Nhà văn tay trói gà không chặt, gia tài của Mẹ cấu tạo nên là cây viết; vũ khí được Thượng Đế ban cho để tự bảo vệ mình trước toàn thể cuộc đời cũng chỉ là cây viết mà thôi. Buổi sáng thứ Bảy đẹp trời ở Nha Trang, vừa bảnh mắt ra, đã nhận một lúc được 3 nỗi vui lớn: 1/ Con gái Âu Cơ theo chồng bay từ Dalat xuống Nha Trang thăm Mẹ ngày cuối bằng xe gắn máy. 2/ TTBG khỏi lo mệt óc theo đề tài chọn đêm nay cho quyển Tâm Bút vì đã có anh Tui nhảy vào thế mạng rồi! 3/ Khích tướng được ngọn bút anh Tui phải tung hoành ngang dọc cho đời biết mặt, cho chúa biết tay chơi! Không thể ích kỷ giữ riêng cho mình một cái Đẹp có được sáng nay, nên chia xẻ lại với độc giả toàn thể lá thư anh Tui ; viết vào lúc 8:20 PM tại Santa Ana, vượt nửa vòng trái đất, núi non ngàn dặm, để đến tay TTBG. Lập lại lời Dostoievski trong bài viết 35 hôm qua: Con người chấp nhận cái Đẹp với không bất kỳ điều kiện nào, đơn giản chỉ vì nó là cái Đẹp. Thư anh Tui : Chủ đề: Cảm hứng từ lời "bình" của Bạn Tui.

2 (Trích Viết Cho Người Đã Chết bài 28). */ Lời bình của TTBG. Lại lần nữa cho thấy chữ nghĩa tác động dễ dàng phần sâu thẳm mềm mại nhất của trái tim con người. */ Anh Tui là người có bề ngoài sống động (thì, đừng quên tất mọi sales man trên nước Mỹ đều có cái chất sống động ấy); */ Một người nói năng trôi chảy, không bị cà lăm cà giựt, đặt cho đối phương nhiều câu hỏi hóc búa ở lần đầu gặp gỡ (thì, cũng đừng quên đó cũng là tài thuyết phục nổi bật trong một anh Mỹ sales man bán xe hơi hiệu Honda --điều phân biệt hẳn với cái tài thuyết phục học trò, nghèo rớt mồng tơi của cô giáo TTBG); - Một người có kiến thức rộng (thì, đừng quên càng rộng bao nhiêu lại càng nắm tẩy thiên hạ dễ dàng bấy nhiêu! ); - Một người đang ngồi nói dóc say sưa cùng anh Âu, TVân và Kiều Mỵ theo chuyện thế thời, chữ nghĩa mà cứ bị vợ gọi téléphone chầm chập, đến cuối cùng phải cáo từ đứng lên trong nuối tiếc các câu chuyện rượu thì phải biết anh Tui chưa thuộc hết câu thơ bạt mạng của Nguyễn Bính: Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết Ngày mai ra sao rồi hãy hay cho dù không chối rằng anh Tui cũng đã thuộc làu làu nguyên bài thơ của ông thi sĩ tiền chiến, để, cũng nhiều khi cảm thán cái sự đời đen hơn mõm chó với anh Âu mà mơ mộng mình là kiếm khách Kinh Kha: Kinh Kha quán lạnh sầu nghiêng bóng Giầy cỏ gươm cùn ta đi đây Ta đi, nhưng biết về đâu chứ? Đã dấy phong yên lộng bốn trời Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ Uống say rồi gọi thế nhân ơi! Thế nhân mắt trắng như ngân nhủ Ta với nhà ngươi cả tiếng cười. Ngươi ơi, hề, ngươi ơi!

3 Ngươi đi bên ấy sao mà lạnh Nhịp trúc ta về lạnh mấy mươi. */ Vậy mà, anh Tui cũng có lần nhớ má đến rưng rưng giọt lệ vì thi ca hạng bét của TTBG thì điều đó chứng tỏ trái tim anh Tui vẫn còn mềm (xèo!) Hân hạnh! Hân hạnh, anh Tui ơi! Giọt nước mắt rưng rưng hiếm hoi đó, TTBG thấy còn giá trị hơn vạn tiếng cảm ơn hay ngàn lời khen ngợi. [] Sau khi đọc lời "bình" của TTBG, Tui cảm khoái vô cùng và hỏng thể hỏng có vài điều... tản mạn lan man. Tản mạn thế nào để (tấm) lòng mình như hương như gió, lả lướt, bềnh bồng trên hoa trên cỏ, để người đọc lãng đãng, chơi vơi... vui thôi mà! Bạn tui! Lời phi lộ chừng như đã đủ, tui kể cho Bạn nghe chuyện xưa, chuyện bên Tàu, tui đọc đã lâu, quên quên, nhớ nhớ... kể theo phong cách của tui. Chuyện vầy: Thời Xuân Thu chiến quốc, tại Ấp Trâu, nước Lỗ có anh học trò tên Khâu, hiệu là Trọng Ni, hình dáng khó coi, tướng người bặm trợn, cao lớn dữ dằn, môi trâu, trán trợt. Vì vẻ bề ngoài thô lỗ, xin việc chẳng nơi nào nhận. Jobless, unemployed, Khâu buồn đời chúi đầu vào sách vở, coi việc học làm niềm vui... Tuy nhiên, ngoại hình dẫu đê tiện nhưng tư chất thông minh, chẳng bao lâu Khâu trở thành người nổi tiếng hay chữ, quan to ngó xuống, quan bé vun vào. Khâu gặp thời được chức quan nhỏ trông coi sổ sách lúa gạo, sau đó thăng chức Uy Thư, kiểm soát dê gà... Cả ngày cứ dê gà heo lợn trâu bò mãi cũng nản, quan nhỏ bổng thì ít, mà lộc thì không, chán, Khâu từ quan. Các bậc nho sĩ, hiền sĩ khi rũ áo từ quan, thường lên non, lên ngàn, tìm đường lên Thiên Thai, nếu không gặp Thiên Thai, chí ít ra cũng như anh thi-sĩ-kiêm-thợ-cắt-tóc Phạm Thiên Thư tìm được động

4 Hoa Mai, Hoa Vàng,... ngày ăn măng, ăn trúc, thơ thẩn túi thơ bầu rượu, tối đến ôm trăng đánh giấc bên đồi Dạ Lan, thật là thoát tục, thần tiên! Khâu thì không được lãng mạn như thế, thê tróc tử phược, miếng cơm ngụm nước, cơm áo bạc tiền nó hành cho vã người. Túng cùng, Khâu mở trường dạy học. Giời thương, trúng mùa, sĩ tử ùn ùn kéo đến, Khâu ăn nên làm ra, tiền bạc vào như nước. Làm quan thì dở, làm thầy lại hay, Khâu có tới "tam thiên đồ đệ", thiên hạ bốc nhằng "vạn thế biểu sư". Khâu khoái chí, cười tồ tồ, lòi cả răng vàng, nhăn cả mặt mụn. Dạy học mãi cũng chán, cả ngày cứ "thiên trời, địa đất, thất mất, tồn còn, tử con, tôn cháu, lục sáu, tam ba, gia nhà, quốc nước ; suốt bữa cứ nhìn lũ "học trò nửa người nửa ngợm nửa đười ươi" ê a cà kê dê ngỗng "nhân chi sơ tính bổn thiện, cẩu bất giáo, cẩu thượng... mâm", Khâu càng thêm nản. Buồn tình, Khâu vói lấy cái Ipad, tiện tay turn on Youtube, nghe giọng cụ bà Hà Thanh eo éo: "Lòng trần còn tơ vương Khanh Tướng, thì đường trần mưa bay gió cuốn...". Bản nhạc vừa dứt, đến cái giọng ong ỏng của Nhan Hồi vang lên: "Chí làm trai đứng trong Trời Đất, Phải có danh gì với Núi Sông". làm Khâu nóng cả người, bần thần nghĩ ngợi, giấc mộng Công Hầu Khanh Tướng, Danh Phận, Núi Sông, tưởng đã tàn phai theo năm tháng, không ngờ sống lại, mạnh mẽ hơn bao giờ. Niềm ước mơ sâu kín "dưới một người, trên vạn vạn người" cháy bỏng trong lòng Khâu. Mà đã vậy thôi sao, lại còn nào bổng, nào lộc, kẻ hầu người hạ, một bước lên xe, một bước xuống ngựa, party, yến tiệc, dê béo rượu nồng, gái gú bao la, chân dài tới nách. Ôi thôi! One life to live, live như thế mới nên live, còn không thì chết mẹ đi cho rồi! Khâu lẩm bẩm chửi thề! Tối đó Khâu trằn trọc trắng đêm, phương Nam có ông Bằng Phong đêm đêm trăn trở vì Tổ Quốc, Quê Hương; phương Bắc có Khổng Khâu trọn năm canh thao thức vì công danh, gái gú. Sáng ngày, Khâu quyết định, treo bảng "closed" to tổ bố trước cửa trường, mang theo 72 tên học trò loại giỏi, "thất thập nhị hiền", lên đường đi tìm Công Danh. Thầy trò vui vẻ ra đi, vừa đi vừa hát "đường trường xa con chó nó tha con gà...", hồ hởi phấn khởi, khí thế vô cùng.

5 Ngày qua ngày, đường thì xa, công danh không vừa tay hái, cơm gạo hao hụt, tiền bạc vơi dần, nay thì nước Vệ, tuần sau nước Yên, tháng trước nước Tần; chẳng nước nào muốn chứa, chẳng ông vua nào muốn tiếp. Thầy trò đi rạt cả chân, mòn cả dép, áo quần tơi tả, so với Cái Bang thì cũng rách bẩn như Hồng Thất Công. Sau nhiều ngày đói khát, rau cháo cầm hơi, Khâu và bọn đệ tử đến nước Tề. Trong thành có tay hào phú nghe tiếng Khâu, bèn kêu cả bọn vào nhà, bố thí cho một ít gạo tẻ... Ôi thôi! Nói sao cho hết nỗi vui mừng của thầy trò Khâu! Sau cái màn cám ơn, cám lợn, cả bọn kéo nhau về phía bìa rừng hạ trại, bày tiệc liên hoan. Khâu phân công nghiêm túc, rạch ròi: cái đám Tử Cống, Tử Hạ, Tử Lộ... dẫn bọn đàn em lau nhau vào rừng hái rau, hái nấm. Còn việc củi lửa, nấu cơm là phận sự của Nhan Hồi. Giao việc nấu cơm cho Nhan Hồi là sự tính toán đầy trí tuệ, bởi Khâu biết rõ từng đứa học trò, cái bọn Tử, Tử hái rau kia chỉ 50/50, tốt xấu có thì có lúc; chỉ Nhan Hồi theo Khâu từ khi còn mặc quần thủng đít, đầu còn 3 vá, tính tình chân thật, mà lại là trưởng tràng, thời buổi gạo châu củi quế, giao cho Hồi việc thổi cơm là đúng người đúng việc, đảm bảo chả mất đi đâu một hạt gạo nhỏ. Khâu yên lòng. Phân công xong, Khâu tà tà nằm võng đong đưa, nghĩ đến tí nữa đây, cơm chín, rau nóng, ngon phải biết! Khâu hứa với lòng cố ăn thật nhanh, dăm ba bát, cho bõ những ngày đói khát... "Phong tiêu tiêu hề... gió hiu hiu thổi", Khâu thiếp đi lúc nào chả biết. Bỗng tiếng cộp cộp đánh thức Khâu dậy. Mũi Khâu phập phồng vì mùi thơm của nồi cơm chín tới, tỏa khắp không gian. Khâu hé mắt nhìn quanh, một hình ảnh đập vào đôi con ngươi mà dẫu có chết Khâu cũng không thể tin được: Khâu thấy Nhan Hồi mở vung, xoay đầu nhìn chung quanh, mặt la mày lét, gian xảo vô cùng, rồi từ từ cho tay vào nồi cơm, xoắn đi một vòng, vo từng viên cơm nhỏ, bỏ vào mồm, nuốt vội nuốt vàng. Khâu buồn vì nồi cơm hao hụt, và đau khổ vì bao nhiêu kỳ vọng đặt vào Nhan Hồi tan thành mây khói.

6 Nó dám lừa thầy dối bạn. Chúa Phật ơi xuống đây mà xem thằng đại đồ đệ, thằng trưởng tràng lại có thể đốn mạt thế sao? Mắt thấy, tai nghe, mũi ngửi, còn sai chạy, còn oan vào đâu được. Khốn nạn! Thật là khốn nạn! Khâu buồn bã nằm im. Lúc đó bọn Tử Lộ mang rau về, chúng cười nói rộn ràng, chia nhau đứa nhặt, đứa rửa, rau nào luộc để riêng, rau nào ăn sống, làm salad thì cho vào thau trộn. Tử Cống ao ước có miếng thịt bò thái mỏng, xào cháy cạnh, hành tây cắt sợi, nêm tí fish-sauce của dân An-Nam, ăn chung với rau thì ngon bá-cháy, "ngon... tuyệt cú mèo! Bọn đệ tử vui vẻ nói cười, Khâu vẫn buồn bã nằm im. Khi bữa cơm đã dọn ra, chúng đệ tử khoanh tay mời Thầy sơi cho nóng, Khâu uể oải cầm bát cơm lên và nói: Sau những năm tháng ai bao năm từng lê bước nơi quê người, thầy trò ta đã trải qua nhiều gian nan đói khát, hôm nay cầm bát cơm trắng, chợt xa quê hương nhớ Mẹ già, Thầy muốn cúng bát cơm này để tưởng nhớ đến Mẹ, các đệ tử nghĩ xem có nên hong? Chúng đệ tử đồng thanh reo hò: Nên lắm". Duy chỉ có Nhan Hồi là trầm ngâm xa vắng và nói rằng "không nên". Hồi bẩm: Thưa Thầy, lúc mở vung xem cơm chín chưa, có cơn gió mạnh thổi đến, bụi bặm và lá cỏ bay vào, không kịp đậy lại, con thò tay vào xoắn một vòng, định bỏ đi, nhưng số cơm bẩn đó bằng một phần ăn của một người, bỏ thì phí quá, trong khi nhiều người đang đói, con ăn hết và kể như con đã ăn phần cơm của mình. Giờ chỉ xin ăn phần rau mà thôi. Nghe xong, Khâu cứng người như Từ Hải chết đứng, than thầm: "Trời ơi! Trên đời có những sự việc mà MẮT TA THẤY, TAI TA NGHE, MŨI TA NGỬI, cũng chưa chắc là đã đúng. Chao ơi! Suýt tí nữa là ta đã nghi oan cho Nhan Hồi của ta rồi! (Peter Phạm). [] */ Lời bình của TTBG: Hiểu rồi! Hiểu rồi! anh Tui ơi.

7 Người thông minh không nói cũng hiểu! TTBG-tui hơi bị chậm tiêu, nhưng đọc riết lá thư, rồi cũng hiểu những tín hiệu anh Tui truyền đạt. -Cảm ơn Thiên Địa đã giữ lại cành-hoa-đẹp-anh-tui cho cái Vườn-Hoa-Tâm-Bút-của-tui! (Trần Thị Bông Giấy Nha Trang, 1 giờ trưa July 1/2017, thứ Bảy.) []