Microsoft Word - Ði tìm trang gi?a ban ngày.doc

Tài liệu tương tự
Kinh Bat Chu Tam Muoi - HT Minh Le Dich

KINH PHÁP CÚ Illustrated Dhammapada Illustrations by Mr. P. Wickramanayaka Tâm Minh Ngô Tằng Giao CHUYỂN DỊCH THƠ

Đôi mắt tình xanh biếc 1 THÍCH THÁI HÒA ĐÔI MẮT TÌNH XANH BIẾC NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓA VĂN NGHỆ

Microsoft Word - V doc

Bình giảng đoạn thơ trong bài “Vội vàng” của Xuân Diệu

KINH THUYẾT VÔ CẤU XỨNG

Microsoft Word - thamthienyeuchi-read.doc

Microsoft Word - Tuyen tap 15 bai Tho Phat Dan PL TNTMacGiang.doc

Microsoft Word - mua xuan ve muon- Tran Dan Ha

BÃy gi© Di L¥c BÒ Tát nói v§i ThiŒn Tài r¢ng :

ẤN QUANG PHÁP SƯ VĂN SAO TỤC BIÊN ẤN QUANG PHÁP SƯ VĂN SAO TỤC BIÊN Giảng giải: Đại Sư Ấn Quang Việt dịch: Bửu Quang Tự đệ tử Như Hòa PHẦN MƯỜI HAI 19

HOÀNG BÁ THIỀN SƯ

KINH THỦ LĂNG NGHIÊM

Con Đường Khoan Dung

Microsoft Word - unicode.doc

Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY THERAVĀDA VÔ THƯỜNG KHỔ NÃO VÔ NGÃ Soạn giả TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG (VAṄSARAKKHITA MAHĀTHERA) Biển trầm khổ sống bồn

chulangnghiem.com Kinh Đại Phật Đảnh Cứu Cánh Kiên Cố Và Mật Nhân Của Như Lai Về Chư Bồ-Tát Vạn Hạnh Để Tu Chứng Liễu Nghĩa (Kinh Lăng Nghiêm) Quyển 4

À TÌM NHAU Tôn-Nữ Mai-Tâm Cánh hoa Mai tan tác rơi từng mảnh Rũ rượi buồn Tâm héo úa tàn phai Đúng lúc tinh thần Uyển Nhi như đang rơi vào tình trạng

Cúc cu

THÍCH CA PHƯƠNG CHÍ Việt dịch: Linh Sơn Pháp Bảo Đại Tạng Kinh

KHUYÊN NGƯỜI NIỆM PHẬT

Vỡ Hoang Trước Bình Mình Cung Tích Biền Đêm động phòng hoa chúc mà không thể làm tình, có chăng chuyện xảy ra với một gã liệt dương đặt bày cưới vợ. C

Cảm Ứng Về Phật A Di Đà

XUÂN CHÚC MỪNG NĂM MỚI Đầu năm ly rượu chúc mừng Gia đình, Bè bạn thân thương! Xuân Mới hưởng nhiều Phước Lộc Tương lai, Hạnh Phúc khúc Nghê Th

Thiền Tập Cho Người Bận Rộn

ẨN TU NGẨU VỊNH Tác giả: HT. THÍCH THIỀN TÂM ---o0o--- Nguồn Chuyển sang ebook Người thực hiện : Nam Thiên

Hạnh Phúc và Đau Khổ Chư Thiên và loài người Suy nghĩ về hạnh phúc Ước mong được hạnh phúc Chân hạnh phúc là gì? (1) Bốn câu thi kệ này được trích tro

ĐUỔI BẮT MÙA XUÂN

Phân tích bài thơ “Đàn ghi-tar của Lor ca” của Thanh Thảo – Văn hay lớp 12

No tile

Kinh Từ Bi

Phân tích tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông - Hoàng Phủ Ngọc Tường

Bao giờ em trở lại

Phân tích tác phẩm Một người Hà Nội (Nguyễn Khải) – Văn mẫu lớp 12

PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA

ttvnctk20

KINH ĐẠI BI Tam tạng pháp sư Na Liên Đề Da Xá dịch từ Phạn văn ra Hán văn, tại Trung-quốc, vào thời Cao-Tề ( ). Cư sĩ Hạnh Cơ dịch từ Hán văn ra

TÁM QUY LUẬT CỦA NGƯỜI PHIÊN DỊCH KINH ĐIỂN PHẬT HỌC 1. Người dịch phải tự thoát mình ra khỏi động cơ truy tìm danh lợi. 2. Người dịch phải tu dưỡng t

Để Hiểu Thấu Hành Đúng Pháp Hộ Niệm DIỆU ÂM (MINH TRỊ) 1

ẤN QUANG PHÁP SƯ VĂN SAO TỤC BIÊN ẤN QUANG PHÁP SƯ VĂN SAO TỤC BIÊN Giảng giải: Đại Sư Ấn Quang Việt dịch: Bửu Quang Tự đệ tử Như Hòa PHẦN MƯỜI TÁM 17

chulangnghiem.com Kinh Đại Phật Đảnh Cứu Cánh Kiên Cố Và Mật Nhân Của Như Lai Về Chư Bồ-Tát Vạn Hạnh Để Tu Chứng Liễu Nghĩa (Kinh Lăng Nghiêm) Quyển 5

Kinh Di Da Giang Giai - HT Tuyen Hoa

Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

Microsoft Word - HaHuyenChiNoiVeCaKhucLeDa.doc

THƠ KIỀU PHONG THÁCH NGƯỜI ĐẤU TRANH VỀ NƯỚC (Thơ chiến sĩ Kiều Phong ) Có cơ hội ngẩng cao đầu, tại sao lại cúi mặt?! Chỉ những kẻ KHÔNG HỀ BIẾT NHỤC

MỘT CÁCH NHÌN VỀ MƯỜI BA NĂM VĂN CHƯƠNG VIỆT NGOÀI NƯỚC ( ) (*) Bùi Vĩnh Phúc Có hay không một dòng văn học Việt ngoài nước? Bài nhận định dướ

Tải truyện Nàng Không Là Góa Phụ | Chương 17 : Chương 17

Phân tích đoạn trích “Trao duyên” trong Truyện Kiều của Nguyễn Du

Đà Lạt Những Hương Vị Khó Quên _ (Thiên Hương) (Hồi Ký)

PHÁP MÔN TỊNH ÐỘ HT. Trí Thủ ---o0o--- Nguồn Chuyển sang ebook Người thực hiện : Nam Thiên Link A

Thơ NGUYỄN KINH BẮC

Kinh Ðại Phương Ðẳng Như Lai Bất Tư Nghì Cảnh Giới Đời Ðường, Tam Tạng Pháp Sư Xoa Nan Ðà, Người nước Vu Ðiền dịch từ Phạm Văn qua Hoa Văn Việt Dịch:

Microsoft Word - thientongtrucchi-read.doc

I _Copy

Công Chúa Hoa Hồng

Nghị luận xã hội về tình yêu quê hương đất nước – Văn mẫu lớp 12

Tình Thương Nhân Loại 1 Điển Mẹ Diêu Trì Rằm tháng sáu Nhâm Thìn, 2012 Nước Việt Nam một miền linh địa Có rồng vàng thánh địa mai sau Nước Nam hơn cả

1 BẠCH VIÊN TÔN CÁC KỊCH THƠ LÊ THỊ DIỆM TẦN

Microsoft Word - doc-unicode.doc

Thơ cậu Hai Miêng Đêm thu bóng nguyệt soi mành, Bâng khuâng dạ ngọc chạnh tình ngâm nga. Xét trong thế sự người ta, Tài ba cho mấy cũng là như không.

Con Đường Giải Thoát Thích Nhất Hạnh Mục Lục Chương 01: An Trú Trong Hiện Tại Chương 02: Mười Sáu Phép Quán Niệm Hơi Thở Chương 03: Ôm Ấp và Chăm Sóc

Hãy tả một loài hoa mà em yêu thích nhất

Microsoft Word - doc-unicode.doc

KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN Hán dịch: Tam Tạng Pháp Sư Pháp Đăng Việt dịch: Tỳ Kheo Thích Trí Tịnh Hệ Thống Chùa Tầ

Microsoft Word - chantinh09.doc

Hà Nội, những Mùa Xuân Phai Lê Hữu Hà Nội yêu, anh vẫn yêu muốn khóc (1) Tôi chưa hề nghe ai nói yêu muốn khóc bao giờ, chỉ độc nhất có một người làm

Pháp ngữ của hòa thượng Tuyên Hóa - Phần 2

LỜI RU CHẠM MẶT TRỜI

ĐẠI PHẬT ĐẢNH NHƯ LAI MẬT NHÂN TU CHỨNG LIỄU NGHĨA CHƯ BỒ TÁT VẠN HẠNH THỦ LĂNG NGHIÊM

mộng ngọc 2

Microsoft Word - Chiec La Roi Yen.doc

Phân tích bài Ý nghĩa Văn chương của Hoài Thanh Hoài Thanh tên thật là Nguyễn Đức Nguyên ( ), quê ở xã Nghi Trung, huyện Nghi Lộc, tỉnh Nghệ A

Microsoft Word - DoaHongChoNguoiYeuDau-NXCuong.doc

CÒN MỘT CHÚT HƯƠNG Tháng mười hoa Cúc Quỳ rộ nở. Trên suốt con đường từ Đàlạt xuống Đơn-Dương, những đoá Cúc-Quỳ tươi tắn, vàng rực dưới ánh nắng ban

Hãy viết một bài văn về tình mẫu tử

HỒI I:

Lan Việt : Hài Hê len Paphiopedilum helenae Avery

Microsoft Word - Ngay XuaNguoiTinh_pthienthu.doc

LUẶN ĐẠI TRÍ Độ Quyển 21

TÌNH ĐẠO PHẬT ***** Trấn tâm hết hồ tư loạn tưởng, Phản hồi nơi Vô Lượng Thọ Quang (1); An cư tịch tịnh Niết Bàn, Không còn trói buộc trong hàng tử sa

Niệm Phật Tông Yếu

TỪ BI ÐẠO TRÀNG SÁM PHÁP LƯƠNG HOÀNG SÁM HT.THÍCH TRÍ TỊNH giảo chính Dịch giả: TT.VIÊN GIÁC --- o0o --- Mục Lục LỜI GIỚI THIỆU THAY LỜI TỰA SÁM HỐI N

BUU SON KY ` H U ONG -D AI. PHONG THAN `ˆ U (N OC MAT ME. HIÈN) ˆ T AI BAN Yˆ eu C`au ˆ Phoˆ Bien ˆ Rong ˆ. Rãi In Lai. Theo An ˆ Ban 2011 BUU SON KY

365 Ngày Khai Sáng Tâm Hồn Osho Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage :

Kể lại một chuyến đi tham quan hay du lịch cùng các bạn trong lớp – Văn hay lớp 7

Document

Tam Quy, Ngũ Giới

No tile


36

Em hãy viết một đoạn văn tả lại cảnh đêm trăng sáng đẹp ở quê em

Gian

No tile

Viết một bức thư gửi cho mẹ của em

Hương Cốm mùa Thu ********* Chúng tôi đi xa, cứ mỗi độ thu về thường nhớ đến món cốm ở quê nhà. Hương cốm theo chúng tôi đi suốt tuổi thơ, lớn lên, hư

Tiêu Kim Thủy TIẾP BỘI I Bội vừa bước vào sân bỗng dừng chân quày quả bước ra. Từ lâu rồi chị không về nhà, không gặp ông Nghị Tần, thân phụ chị, vì l

CHƯƠNG 1

SỰ SỐNG THẬT

Thiền tông và Tịnh độ tông - chỗ gặp gỡ và không gặp gỡ

Bản ghi:

Người đi tìm trăng giữa ngày * Xin dâng tặng những người mang lý tưởng vào đời. Cư sĩ Liên Hoa Chợt vừa thức giấc nửa khuya, gió về không gian lặng lẽ bốn bề yên say giật mình thấy mộng bay bay hình như khi ngủ, quên cài mảnh tâm để trăng rót xuống ánh vàng miên man, vóc cánh trăng vàng vào thơ lạ lùng thơ lẩn trong mơ không gian như thở bên dòng phù du ta mong vạt mảnh trăng vàng cho vơi uẩn khúc trăng mang trong đời ngày mai, nước có về nguồn cho thơ tung cánh giữa trời mênh mông ánh trăng vùi giấc vô thường lắng nghe hiện hữu mỉm cười reo vui Cánh cửa sổ cuộc đời đã mở, di dời từng bước chân đi sâu vào cuộc sống. Đêm qua ngủ, giấc ngủ say như đã lâu rồi quên ngủ thực sự, chập chờn, mênh mang trong những mộng tưởng điên đảo của cuộc đời, dù biết các pháp vốn tự là phù du. Có lúc bắt màn đêm thức giấc, có lúc để hơi thở nhảy múa trong dòng sóng vô tận của nội tâm, nghe lại lòng mình như lắng nghe lại tiếng sóng rì rào của dòng sông Hằng trong một lần đến đó, thấy xác người sau khi hoả thiêu, trôi bồng bềnh về nơi hoại diệt, thấy có là không, thấy không là có. Có phải là mơ chăng hay chỉ là những hình ảnh liêu trai kỳ bí của tiếng Om hừng hực trôi lăn bên bến đời, lăn trong tâm thức, kéo dài trong hiện tại. Om là mẩu từ của bắt đầu, cũng là âm thanh của suối nguồn vô tận, của bước nhảy vượt qua vực sâu của đại dương tâm thức, là tiếng lòng thức tỉnh, để im lặng thiên thu trong từng sát na, vô niệm. Bỗng chợt thấy rằng hình như trăng đã trở về thì phải, vỡ ra, đem linh hồn của trăng tràn ngập không gian, rót vào mảnh tâm cô quạnh những dảy sóng vàng óng ánh. Ngủ đi em, bỏ mộng vô thường ai đem hương gió đi về nơi nao 1

áo xưa màu sắc tàn phai trong ta, ngày tháng, vẫn đầy tử sinh thiên thu thức giấc niệm kinh chân tâm vẫn bước, nguyên trinh buổi đầu tóc bay mây khói ngàn sau phù du cảm niệm, cánh hoa vô cùng Đẹp quá, mộng có bao giờ không đẹp, như núi đồi vuơn mình trong không gian, mây ngủ trên cao, cánh chim tung cánh, để rơi lại những tiếng ca lời múa, như rừng cây đem sinh khí vào đời, như mảnh đất phì nhiêu lời tình tự, vì con người và cho con người. Bước chân của con người sống nội tâm, nhìn thấy hơi thở, nghe hơi thở vẫn tràn lan, khắp cùng, vô tận. Nhìn thấy từng sợi tâm lăn tăn, vi vu lời nói câm lặng. Nhìn thấy đời,, lắng yên, cô đơn trên đỉnh rêu phong, bắt mây ngàn nằm yên trên bầu trời, trong lòng bàn tay mở rộng, để cấu thành hiện hữu, sinh diệt. Sắc có khác gì không, không có khác gì sắc như lời Tâm Kinh Bát Nhã vẫn từng thuộc lòng, trong bao nhiêu năm tháng, nhưng vẫn chưa bao giờ nắm bắt, thể nhập và sống trọn vẹn. Ta thấy ta từng hạt bụi Vi vu đời ru mộng mị ngàn xưa ở nơi nầy, đêm ngày thức gói thời gian gửi gió cát bay xa một chút mộng mơ dịu nở khép vai oằn những cánh hạc trời mây Quan Âm đó, lời thơ đẹp mở tâm tình, chào đón một ngày tươi... Có phải vì gió, vì mơ, vì cánh cửa sổ vô tình mời gọi, đón trăng. Những thoáng qua trong cuộc hiện hữu vẫn là câu hỏi triền miên trong góc đời sống. Những lạ lùng, thơ thẩn, lan man như những cơn gió trôi bồng bềnh trên bầu trời mênh mang, đưa sinh mạng về đâu? Có phải ta đã bắt chụp, ước muốn cho mây dừng lại, để chiếm hữu, giành giật với bầu trời. Có phải đó chỉ là những mảng bé nhỏ của hư không ngủ trong lòng bàn tay, trong ánh mắt trừng trừng nhìn sâu vào số phận con người, như đôi mắt của Tổ Bodhidharma nhìn sâu vào vùng nguồn căn của nội tâm, thấy được tất cả bản chất các uẩn, các duyên, các trần để im lặng, lắng vang rền lời vô ngôn. Chín năm trôi qua ư, nơi diện bích, tìm sinh lộ cho con người tìm cầu, bẻ rời huyễn vọng. Khổ đau từ đâu đến, đi về đâu? Đem tâm ra để an tâm, tìm tâm nơi đâu? Trên vách đá của tâm hồn, dù trái tim vẫn đập, dù dòng máu vẫn luân lưu tuôn chảy, từ tim đi ra, trở về, để nuôi dưỡng cơ thể, nhưng bên cạnh đó, suối nguồn của Chân tánh vẫn rì rào lời tâm sự, khắc ghi, vô tự.. Ta mở đường xưa tìm về lối cũ ánh trăng non ngủ lặng giấc vô thường dòng sống vẫn buông lơi tình vấn đáp cuộc trăm năm khoác chiếc áo nhu hoà 2

trở về đâu, đôi dép quai mòn hai lối cửa tử sanh rộn rả một trận cười Đã bao lần với những sóng gió của cuộc đời, mỗi người đều quán chiếu lại mình, để tìm hướng đi, vì cuộc đời là sự ra đi để trở về với dòng sông tự tình, muôn lời muốn nói. Trở về với bốn đại, trở về với hơi thở, về với chính mình. Khi con người ý thức, có nhận thức về lẽ sống, thì bắt đầu đặt ván đề cho chính cuộc sống. Tuổi trẻ có hướng đi của tuổi trẻ, người trung niên có hướng đi riêng và người lớn tuổi vẫn hoài mang một hướng đi. Ai là người không có hướng đi, dù là hướng đi để chỉ là hướng đi, như biểu lộ của cái tâm ngàn lối suy tư, chưa thuần nhất, nhưng tất cả vẫn tuôn chảy đổ ra biển cả. một vóc đất, em ơi hỏi chi thời gian xưa cũ một cuộc đời, có mặt hỏi gió bụi về đâu người đi trên sóng nước nào chối bỏ trần gian tâm trùng trùng hoang vắng sải cánh nụ sen hồng tay gom trời bé bỏng mặt nhật vừa hồi sinh.. Nơi sông Hằng gió cát, dòng sông, tử sinh, vô thường, hoà lẫn, đáp lời nhau mênh mang là nghiệp lực kêu gào, bao la là nguyện lực ẩn chứa, cũng đã từng có bước chân của một con người vì tấm lòng với tất cả muôn loài. Hướng đi đó, bước chân đó, bình an, tự tại, đã tràn lan, tuôn tràn biết bao nhiêu là suối nguồn ân ích, như cơn mưa đổ xuống, không phân biệt, làm tươi mát tâm, chấm dứt khổ đau, vuợt thoát qua bể khổ, mà mỗi người cần cầu, tìm đến, học hạnh, áp dụng vào đời sống để chuyển hoá cho chính mình. Coi lại tâm mình trước bao biến động, cầm, ngắm, xăm soi, và thầm hỏi.. hỏi tâm mấy thưở về đâu hỏi ta vào lúc canh thâu, đếm trời hỏi đời bao tuổi còn thơ hỏi lòng có thấy mây trời bao la hỏi vào những lúc tịch liêu hỏi em đỉnh núi, Lăng già soi tâm. Nhớ lúc trước, khi tâm chưa xác định hướng đời, chân bước khờ khạo, vô tư, và được sự giới thiệu của người Bác, tôi đến ghi danh để học nhạc với Thầy Đổ Lễ, người nhạc sĩ nổi tiếng với bản nhạc thời thượng Sang ngang. Ngày đầu tiên đến học, lớp mở nơi tầng hai của chung cư mang theo cây đàn, sách nhạc cho ra vẻ sành điệu, thích văn nghệ văn gừng. Vừa bước vào cửa, người Thầy nhìn chăm chú vào tôi, làm cảm thấy ngại ngùng và 3

được nghe lời nói rằng Có lẽ anh không có khiếu học nhạc. Dạ, sao Thầy nói vậy?. Ông chỉ mỉm cười. Tôi bị ám ảnh câu nói đó, tức lắm, sùng dễ sợ luôn, nhưng cũng ráng học, dù khi chơi đàn, tiếng đàn khảy lên, cố gắng lắm, vậy mà cũng làm cho ai nấy đều bịt hai tai lại, có lẽ vì làm chói tai, nên tôi cũng có nản lòng, nhưng rồi tự an ủi, vui vui, vì mỗi lần chơi đàn, thì cũng làm cho mọi người chung quanh đuợc dịp cười.. Đó cũng là điều rất khó làm. những nốt nhạc đồ rê la mi sí ta tìm em từ thuở khóc chào đời gương mặt sáng phù sa óng ánh nuớc buổi chiều về, nắng rọi mát bờ môi như dòng chảy của tâm tình cuộc sống tiếng đồ mi vang vọng cả trời mây là bước chân đời trên khắp lối là tâm tư trỉu nặng buổi hoàng hôn là lặng ngắm tia nắng vàng rọi chiếu là chân đi mang hơi thở thơm lừng là những lúc mở tâm tìm lối cũ là đường về, khoát áo mộng năm xưa... Dù sao, cũng phải tiếp tục học với mơ ước đàn được một bản nhạc cho ra hồn, hoặc có thể soạn được bài nhạc làm oai, nhưng nhạc lý vẫn không rành, tiếng đàn buông vẫn chậm chạp bước chân. Thôi thế là hết, mộng văn nghệ tưởng chừng tiêu tan, chỉ có may mắn là còn biết thưởng thức nhạc. Ai người sáng tác nhạc mà có người thưởng thức, không phải là hạnh phúc lắm sao? Bản nhạc mà Ông viết Sang ngang để đời, dành cho cuộc tình đổ vỡ, chia lìa, sướt mướt khóc than, vắt nhiều khăn tay nước mắt. Tôi thì may mắn gặp được đạo Phật, với lời Kinh nhạc, tôi cũng tập tành sáng tác bản nhạc Sang ngang cho chính đời mình, vào mỗi ngày trong cuộc sống... Tuổi trẻ cũng đầy vụn dại, bồng bột, hoang phí đời mình cho những bung xung của cuộc sống và khi gặp bao cảnh nhiễu nhương, thất vọng, phiền não xẩy đến, làm mang tâm bi lụy, khổ đau. Phải đối diện để giải quyết, vì tất cả những gì hiện hữu, tác động đến con người, cũng là những phạm trù của tâm, của nghiệp lực. Tôi đã được hướng dẫn để trở về nương tựa với chính mình, để sang ngang, tập tành bỏ rơi những vọng niệm, bỏ bớt tham chấp, bỏ bớt ưu phiền.. "Bậc trí bảo vệ thân, Bảo vệ luôn lời nói Bảo vệ cả tâm tư, Ba nghiệp khéo bảo vệ." Pháp Cú 280 Khi nhìn lại đời mình, với những rong rêu của năm tháng, những vẩn đục của nội tâm, những mốc meo của dòng tư tưởng, và những lăn tăn của khổ đau.. tự bỗng điều chỉnh, hoà điệu cùng cuộc sống, nhịp nhàng, thanh 4

thản, qua giọt nước từ bi của đạo Phật tẩm tưới trong tâm, vào đời, bằng sự tu tập chuyển hoá. Đạo Phật quả là kỳ lạ, không dạy con người cần cầu những điều không tưởng, siêu hình, không đề cập đến con đường trở thành tín đồ hay qui phục, lệ thuộc Thần linh... nhưng lại, chú trọng đến nhân bản, đặt con người vào địa vị tối thắng, có quyền quyết định cho chính dòng sinh mệnh của mình, tự chọn lựa khổ đau hay hạnh phúc, vì không ai có quyền quyết định thế dùm được. Đó cũng là con đường đầy cam go, khúc khuỷu, nhưng cũng biểu lộ hết nội lực của chính con người, vì trong mỗi con người đều tiềm ẩn đức Tánh Từ Bi và Trí Tuệ, đức tánh của vị Phật sẽ thành, cần được khai phá và phát triển. Tất cả hành vô thường tất cả hành khổ đau tất cả pháp vô ngã với Tuệ quán thấy vậy đau khổ được nhàm chán chứng đạo thánh nhân dạy Pháp Cú 277 đến 279 Khổ đau là một bài học, ngay cả hạnh phúc, thất bại hay thành công, vinh hoặc nhục...cũng vẫn là bài học của cuộc đời, để trưởng thành tâm thức...do đem Tuệ quán thấy rõ là vô thường, vô ngã, để nhận chân đuợc con đường chân thật. Không phải là chúng ta có những vị Thầy hướng dẫn; đó là những con người xuất gia, mang lý tưởng giải thoát, hy sinh cuộc đời vì lợi sinh, vì sự an lạc của con người như: Người xuất gia khi cất bước đi là muốn vượt lên phương trời cao rộng, tâm tánh và hình dung khác hẳn thế tục, tiếp nối dòng giống Phật pháp, nhiếp phục ma quân, để đền đáp bốn ân cùng cứu giúp 3 cõi (Phù xuất gia giả, phát túc siêu phương, tâm hình dị tục, thiệu long thánh chủng, chấn nhiếp ma quân,dụng báo tứ ân, bạt tế tam hữu ). Nhưng, chúng ta là con người với đời sống trần tục, còn nhiều đắm nhiễm say mê, nhiều tham vọng để sống cuộc đời đáng sống, làm lợi cho mình và người. Những trăn trở, suy tư đó cũng xuất phát từ tâm cần cầu hướng thượng, đem lý tưởng muốn trở thành hiện thực, vào đời. Có phải là chúng ta cũng từng mơ ôm cả trời xanh, mộng đẹp, vươn mình lên cao qua tư tuởng của Thi sĩ Nguyễn Công Trứ: Chí làm trai Đông Bắc Nam Tây Cho phỉ sức vẫy vùng trong bốn bể.. hoặc giả: chí những toan xẻ núi lấp sông Làm nên tiếng anh hùng đâu đấy tỏ.. Tình yêu và lý tưởng là những hy sinh, là hướng tới, là cho đi, là những gì đẹp nhất của cuộc đời con người, dù bất cứ ai, ở nơi đâu, đang hiện hữu 5

trên thế gian nầy. Chúng ta, dù nam hay nữ, dù tuổi tác ra sao, vì mang thân phận con người, đồng cảm với niềm đau, nổi khổ, hạnh phúc, phù du và ý thức với trái tim nóng hổi, đầy tình tự yêu thương, nên tự trong tâm vẫn thường ao ước đem sức lực, trí thức, tri thức, kiến thức, học vấn, tâm tư hoặc những gì có thể, để đóng góp, chia sẻ cho con người và tình người. Nhưng, với cung bậc thâm trầm của tâm, của tình yêu, lý tưởng...nếu không được trui rèn, sàng lọc qua lăng kính của Từ bi và Tuệ giác, của Khổ Không Vô thường, Vô Ngã để loại bỏ những chấp trước, những vị kỷ, ái ngã v.v..., để đưa tất cả tạp niệm còn chen lẩn, tồn đọng, ẩn tàng trong dòng tâm thức trở về Chân Tánh, thì chúng ta sẽ làm cho tình yêu và lý tưởng đó trở thành tác hại xấu cho chính mình và người, qua những mộng mị thường tình, ảo tưởng, vốn là những gì vẫn thường tại trong tâm còn đầy vọng tưởng điên đảo. Vốn sống, kinh nghiệm, tư lương có được do va chạm, sống thực, trực tâm trong cuộc đời thực chính là các nội kết, phiền não, bùn nhơ...có thể làm cho tâm chúng ta chai sạn, vô tình, hờ hững v.v.. nhưng nếu khi được chuyển hoá, đó cũng chính là chất xúc tác mầu mỡ, đất phù sa để giúp cho con người Nhân bản xuất hiện trong ta. Không có phiền não, khổ đau, bất hạnh... thì con đường của hạnh phúc sẽ không có... Đạo Phật có đầy đủ những các Pháp, các phương dược cung ứng cho con người để chuyển hoá, điều trị những tâm bệnh, khổ đau, bất hạnh, các nội kết từng tác hại tâm, để cho tình yêu và lý tưởng trở thành trong sáng, đẹp vi diệu..tuy nhiên, những phương pháp chuyển hoá tâm dù lớn hay nhỏ, vẫn tùy theo căn cơ tương ứng, thích hợp, và người trì giữ, hành giả cần có thời gian gieo trồng, kiên trì, tu tập, trưởng nở. Chúng ta bắt gặp một đạo Phật đi vào đời trước và vì những đau khổ của con người đang đối diện với biết bao nhiêu biến động xẩy ra, tăng áp áp lực đến thân tâm của của mọi người, gây khủng hoảng, mất niềm tin vào cuộc sống, đánh mất hướng đi... để đưa bàn tay độ lượng cứu giúp và đó cũng là tâm nguyện của người con Phật học hành lành đi vào đời, mong đem chút năng lực, đôi vai, tâm tình... chia sẻ cùng mọi người. Đạo phật của tôi là đạo Phật của cuộc sống, sống thực trong lãng mạn để cho chính tôi tồn tại trong năm uẩn vốn không, với các pháp vốn duyên sinh hay diệt, biểu hiện tự tâm...và để giảm thiểu khổ đau. Con đường đi đó quả thật là cô đơn, đơn trình trên con lộ dẫn đến bờ bên kia. Chúng ta cũng đã từng lang thang qua bao nhiêu cảnh giới, thay hình đổi dạng, từng bị bất hạnh, đau khổ, hạnh phúc, vui cười, khóc lóc, bứt tóc bứt tai, than thân trách phận, cười ra nước mắt, khóc không thành lời... với những cảm xúc, cảm thọ, với hành, với thức, và chính chúng ta, vẫn là người cô đơn trên cuộc hành trình nầy. Cô đơn là tiến trình tâm linh lớn, nhận thức đúng thân phận con người với dòng sinh mệnh chính thực, vì đó là con người trưởng thành tâm linh, sống thực. Có người sợ nói đến cô đơn, nói đến đơn độc, lẽ loi và đi tìm ẩn núp trong những sự bảo bọc, che chở... với bất cứ hình thức nào, vì cảm thấy được an ổn, được chia sẻ, ấm áp. Vâng, theo thiển nghĩ của cá nhân và được chỉ dạy, thì tất cả đều cũng chỉ là phương tiện thiện xảo để cho người hành giả có được tư lương, vững bước chân đi của chính mình. Con đường có thể đồng hành, đi với, song hành...nhưng, mỗi bước chân đi, dẫm đạp trên đại 6

địa của tâm, trên Hữu, vào Không, vào Ba cửa giải thoát..vẫn là con đường đi cô đơn của mỗi người. Trong SlideShow Mẹ, lời nói của trái tim, cảm nhận được chân đi của mỗi người, đơn độc, cô đơn...tôi đã viết vài lời tâm sự, sẻ chia.. Nói nói nói vạn lần Mẹ nói nghe nghe nghe ngàn tiếng đã nghe nhưng Mẹ ơi, lời nói và lắng nghe không nói đủ hết nhiệm mầu thực tại đường không phẳng, dấu chân non dẫm bước áo bạc màu, trải nắng lẫn dầm mưa sợi chỉ may lòng nhẫn, lòng từ con trải nghiệm trên bước đường sương gió có những lúc, bước chân trân đầu sóng nước mắt rơi, con gục ngã bên đời văng vẳng lại, bản tình ca lòng Mẹ bài nhẫn từ, con vừa thuộc Mẹ ơi.. Bài học cuộc đời không phải chỉ bởi được nghe, được nói, được bảo bọc, che chở, gần gũi, thân cận... nhưng còn bẳng sự trải nghiệm cô đơn của mỗi người, bằng nổ lực, tinh tấn, chuyển hoá do Tuệ giác trưởng nở, soi sáng. Không ai phủ nhận các ích lợi của sự thân cận, hay những lời dạy trí tuê, thân thương của Thầy. Không ai nói là không cần Tăng thân, bạn đồng hành, môi trường tu tập v.v...nhưng, điều đó vẫn chưa phải là điều kiện đầy đủ, nếu thiếu sự tinh tấn, nổ lực tu tập, hành trì, miên mật của chính mỗi người, vì tâm người nào bị vẩn động, đóng kín, thì chính người đó phải mở, thay đổi nhiệt độ, đưa các phiền não, vọng niệm vào biển cả đại dương, vào Vô dư Niết bàn. Vì mỗi người đều có vị Phật riêng của mình do nghiệp lực, uế trược, não phiền khác nhau của mỗi người và vị Thầy vẫn luôn muốn buông tay để cho người đệ tử tự bước chân đi với bước chân an lạc, thanh t ịnh của chính mình. Trong Kinh Hải Đảo Tự Thân (kinh 639 Tạp A Hàm) là một trong những kinh rất quan trọng được Đức Phật dặn dò khoảng một tháng trước khi Ngài nhập Niết bàn và Ngài đã ân cần dạy rằng: Này quí vị! Chính tôi chẳng bao lâu nữa cũng sẽ ra đi, vì vậy quí vị phải thực tập làm hải đảo nương tựa cho chính quí vị, hãy biết nương tựa nơi chính mình mà đừng nương tựa vào một kẻ nào khác, phải thực tập nương tựa vào hải đảo chánh pháp mà đừng nương tựa vào một hải đảo nào khác hay một ai khác. Thưa bạn! Nơi ở của gia đình tôi vào bảy năm về trước ở miền Bắc Lousiana đã thay đổi nhiều. Về đây, chạy xe trên những con đường quen cũ, thấy những nhà hàng, nhà banks, nhà ở... đóng cửa rất nhiều. Con đường hoang vắng, buồn hiu, hiễn lộ trên gương mặt mọi người thiếu niềm vui, lạc lõng, lo lắng trước tương lai bất định trước mắt do nền kinh tế trì trệ, công ăn 7

việc làm bị mất và bao nhiêu là gánh nặng khác tinh thần, vật chất dồn dập đến. Trời nắng gay gắt, khí hậu thay đổi, làm đẫm ướt mồ hôi. Nhìn trước kiếng xe, ánh nắng chiếu rọi, những tia nắng nhảy múa, vui đùa cùng điệu nhạc thiên nhiên, cười mỉm.. Bầu trời vẫn trong xanh, vài đám mây mỏng vẫn buông mình theo gió và cuộc đời vẫn tuần tự trôi qua, đêm ngày, sáng tối. Người lữ hành trong cuộc đời, trên bước đường đi, giữa sa mạc nóng bỏng, thổi lửa, đem biết bao nhiêu phiền não, âu sầu đến cho từng người. Trên thân phận con người, may mắn cho chúng ta bắt gặp được đạo Phật, tìm được những phương thuốc đáp ứng cho nhu cầu tâm linh trước những xáo trộn, khuấy động tâm tư của mỗi người. Chúng ta cô đơn trên bước đường đi, để trở về nơi chốn cũ, có hương thơm ngạt ngào, êm dịu của lòng từ, lòng bi, tuệ giác và bát ngát tấm lòng thương yêu của đức Phật để đem áp dụng vào đời, chuyển tâm, làm giảm thiểu khổ và đem lại hạnh phúc nhở nhoi nào đó, cho mình và người. Tình yêu và lý tưởng phải chăng đã được chấp cánh, nhân lên và đồng hành, chia sẻ... sau những nổ lực, tinh chuyên, thanh tịnh tâm, để là dòng nước thanh luơng tươi mát, tưới tẩm tâm hồn khô cạn, bất hạnh. Trong cơn nắng nóng, giữa ngày sáng... ánh trăng vẫn còn đó mà, rõ ràng, vẫn chiếu soi đường đi, vẫn hiện diện trong trong từng thờ thịt, trong tâm của mỗi người, nếu chúng ta biết quay về với Tánh Giác của mình. Tôi chợt nhớ lời nói của Tổng Thống Abraham Lincoln: Và cuối cùng, không phải đếm kể bao nhiêu năm ta sống. Chính là ta đã sống như thế nào và ra sao trong những năm tháng đó" ( And in the end, it's not the years in your life that count. It's the life in your years ). Và cuối cùng, thì tôi cũng đã trang trải được tấm lòng của con người cô đơn- người con của của đức Phật, đem tình yêu và lý tưởng mong làm gì đó cho chính mình và người. Xin được đem tấm lòng, suy tư, tình yêu và lý tưởng nầy với lòng chân thành, mộc mạc, bình dị kính dâng tặng và chia sẻ đến tất cả mọi người, dù bạn có đồng ý hay không, cũng mong rằng ánh trăng của mỗi người vẫn hằng chiếu sáng rực rỡ trong tâm dù có trải qua những sóng gió của cuộc đời, và phải chăng đó là niềm An vui và Hạnh phúc mà mọi người, ai nấy đều mong đạt được trong kiếp nhân sinh. Viết tại Monroe, Lousìana Lúc 12: 20 sáng, ngày 21.07. 2010 8