Các bạn mình thân mến, Thư Gửi Các Bạn Mình Số 33 Đang còn trong thời gian tháng giêng là tháng ăn chơi nên nói chuyện hút xách cũng không đến nỗi lạc

Tài liệu tương tự
Phần 1

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

Document

No tile

Document

Đà Lạt Ngày Tôi Đi _ (Minh Tâm) (Truyện)

Từ Mỹ về Rừng Thăm Bạn Lâm Chương Lúc mới đến, tôi hỏi: - Đào hố để làm gì? Anh nói: - Bắt khỉ. Tôi ngạc nhiên: - Bắt khỉ? - Ừ, bắt khỉ. - Để ăn thịt?

Document

Bao giờ em trở lại

Tả cô Tấm trong truyện Tấm Cám theo tưởng tượng của em

1 Triệu Châu Ngữ Lục Dịch theo tài liệu của : Lư Sơn Thê Hiền Bảo Giác Thiền Viện Trụ Trì Truyền Pháp Tứ Tử Sa Môn Trừng Quế Trọng Tường Định. Bản khắ

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

Cảm nghĩ về người thân – Bài tập làm văn số 3 lớp 6

Giới thiệu chiếc bánh chưng ngày Tết – Văn mẫu lớp 9

Nguồn (Aug 27,2008) : Ở Cuối Hai Con Đường (Một câu chuyện hoàn toàn có thật. Tác giả xin được kể lại nhân dịp 30 năm

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Tuyết Mở nắp vung, lấy đôi đũa gắp một miếng xôi nhỏ, nhai thử, thấy

Tác Giả: Kim Bính Người Dịch: Dennis Q CANH BẠC TÌNH YÊU Nho An Đường Chương 1 Anh Đang Xoay Chuyển Bàn Tay Vận Mệnh Dư Y đang ngồi sau quầy bar đọc b

Phát biểu cảm nghĩ của em về người cha – Văn hay lớp 10

Microsoft Word - CÔ EM V?

Việc hôm nay (cứ) chớ để ngày mai

Tấm Cám Ngày xưa, có Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Hai chị em suýt soát tuổi nhau. Tấm là con vợ cả, Cám là con vợ lẽ. Mẹ Tấm đã chết từ

Tả mẹ đang nấu ăn

Phần 1

Phần 1

nguoiHSI_2019AUG18_sun

Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

Microsoft Word - mua xuan ve muon- Tran Dan Ha

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

CHƯƠNG 1

Microsoft Word - NGH? T?M TANG XUA ? QUÊ TA

No tile

Tình yêu và tội lỗi

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

Đặc Sản U Minh Hạ Quê Tôi Nguyễn Lê Hồng Hưng Quê hương của Trúc Thanh nằm nép mình cuối dãy Trường Sơn. Nơi đó có núi, rừng, ruộng, rẫy và biển xanh.

NGƯỜI CHIẾN SĨ KHÔNG QUÂN PHỤC Tam Bách Đinh Bá Tâm Tôi vốn xuất thân trong một dòng tộc mà ba thế hệ đều có người làm quan văn và không vị nào theo b

Phần 1

Mộng ngọc

Cảm nghĩ về bố của em – Văn mẫu lớp 7

Microsoft Word - VuDucNghiemAnhToi-VTH-Chuong8.doc

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Phần 1

Tướng Đỗ Cao Trí

Tùng, Một Chỗ Ngồi Dưới Chân Cầu Thang _ (Nguyễn Vĩnh Nguyên) (Tạp ghi)

Microsoft Word - Chieu o thi tran Song Pha.doc

SỐ 112 MÙA THU TEXAS 2019 TRANG 59 Chuyện 40 Năm Trước Phần 1 / 6: Sau 1975 Và Chuẩn Bị Đóng Ghe AH Trịnh Hảo Tâm Lời Mở Đầu: BPT xin đăng 6 bài viết

Pháp ngữ của hòa thượng Tuyên Hóa - Phần 2

CHÚ TƯ PHÚC Buổi pháp thoại chấm dứt bằng ba tiếng chuông ngân dài Mọi người đứng lên lễ Phật, xá thầy và đi ra. Chú Tư Phúc còn lại một mình trong ch


NHÀ THƠ HỮU LOAN, LẦN GẶP MẶT Cung Tích Biền Sau tháng Tư 1975, tôi có dịp gặp gỡ các văn nghệ sĩ từ miền Bắc vào Nam. Những cuộc gặp lẫn gỡ này, cái

bovai16_2019JUN18_tue

Document

Tác Giả: Cửu Lộ Phi Hương Người Dịch: Lục Hoa KHÔNG YÊU THÌ BIẾN Chương 50 Lửa bùng lên chỉ trong nháy mắt, nhanh chóng lan tới những nơi bị xăng tưới

No tile

NGÀY TÔI XA QUÊ HƯƠNG Quách Như Nguyệt Tôi có ý định viết về biến cố ngày 30 tháng Tư - một ngày quá ư là trọng đại đối với riêng cá nhân tôi và toàn

Lời Dẫn

Tả người thân trong gia đình của em

LỜI TỰA Sau khi cuốn sách Kinh nghiệm thành công của ông chủ nhỏ đầu tiên của tôi được phát hành, không ngờ chỉ trong vòng nửa năm đã có tới hơn một t

Microsoft Word - hoang hon tren bai bien.doc

MỤC LỤC Lời nói đầu Chương I: TÀI HÙNG BIỆN HẤP DẪN SẼ GIÀNH ĐƯỢC TÌNH CẢM CỦA KHÁCH HÀNG Chương II: LÀM THẾ NÀO ĐỂ NÂNG CAO TÀI HÙNG BIỆN Chương III:

40. Quân trường Quang Trung Ngày thứ hai mùng 2 tháng 6 năm 1969, khóa 11 Trưng Tập được đưa lên học quân sự tại Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung. Suố

mộng ngọc 2

(SỰ LỰA CHỌN SAI LẦM)

Microsoft Word - I To03_Copy.doc

doc-unicode

Hãy để mọi chuyện đơn giản - Tolly Burkan

Microsoft Word - Ngay XuaNguoiTinh_pthienthu.doc

Cúc cu

Tiêu Kim Thủy TIẾP BỘI I Bội vừa bước vào sân bỗng dừng chân quày quả bước ra. Từ lâu rồi chị không về nhà, không gặp ông Nghị Tần, thân phụ chị, vì l

Document

No tile

Nhung Bai Giang Bat Hu cua Cha - Gioan Maria Vianney.pdf

Ngày 14/07/1992, lúc 4 giờ sáng rời Sài Gòn để qua Mỹ theo diện HO/10 trên chuyến máy bay United Airline ngừng tại trại tị nạn Thái Lan. Máy bay lên c

Thơ cậu Hai Miêng Đêm thu bóng nguyệt soi mành, Bâng khuâng dạ ngọc chạnh tình ngâm nga. Xét trong thế sự người ta, Tài ba cho mấy cũng là như không.

Microsoft Word - huythuc-miennam2mua[2]

Kể về một người bạn mới quen

(Microsoft Word - Ph? k\375 t?c \320?A TH? PHONG2)

Giới thiệu về món phở Hà Nội

Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu

Viết thư gửi một người bạn ở xa

Phần 1

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

Tưởng Nhớ Nhà Văn Xuân Vũ Nhân Giỗ Lần Thứ 8 Dư Thị Diễm Buồn TIỂU SỬ NHÀ VĂN XUÂN VŨ Nhà văn Xuân Vũ chào đời trong ngôi nhà xưa của bà ngoại thuộc l

Kể về một chuyến về thăm quê – Văn mẫu lớp 6

Phần 1

Chinh phục tình yêu Judi Vitale Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage :

Cậu kêu cô bác một lát rồi chờ, Nói giảng nói thơ nói giờ sắp tiệt. Đây rồi ly biệt chia rẽ sạch trơn, Đừng có thua hơn nghe đờn Cậu khảy. Dù ba hay b

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về mẹ

Phỏng Vấn Một Trung Đội Trưởng Nghĩa Quân Cao Bá Tuấn ghi LTS: Với nội dung bài này, chúng tôi chủ động không tìm hiểu tác giả; bởi chúng tôi nghĩ, độ

NH?NG M?NH TR?I KHÁC BI?T

Cúc cu

Phần 1

Thiền Tập Cho Người Bận Rộn

Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em


No tile

Em hãy phát biểu cảm nghĩ của em về loài cây mà em yêu thích

Chửi

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Cuộc Trùng Phùng Bà Vân mở cánh cửa tủ lạnh, đẩy những chai, những hộ

Vợ Chồng như... Khách khứa Nguyễn Thị Thanh Dương. Chị Bông vừa bước vào nhà quẳng ngay cái xách tay xuống bàn và ngồi phịch xuống ghế làm anh Bông ng

Bản ghi:

Các bạn mình thân mến, Thư Gửi Các Bạn Mình Số 33 Đang còn trong thời gian tháng giêng là tháng ăn chơi nên nói chuyện hút xách cũng không đến nỗi lạc đề vì không có rượu có thuốc với đám con trai đàn ông trong ba ngày tết là một thiếu sót lớn lắm! Mình biết các bạn đa số đã bỏ hút bỏ chích từ lâu nên chỉ nhắc để nhớ một thời phì phèo nhang khói Nhớ dạo còn nhỏ, học tiểu học rồi lên trung học cũng vậy, cứ mỗi lần tết đến là ông bà bô lo sắm mua đủ thứ cho đúng lễ nghi tập tục từ nghìn xửa nghìn xưa để lại, đặc biệt là các món ăn. Mình không kể các món ăn ra đây làm gì vì các bạn thừa biết hồi đó trong nhà các bạn đã có những món gì rồi, từ ăn chơi cho đến ăn thiệt. Món mình muốn nói ở đây là thuốc lá. Nếu các bạn nghĩ rằng mình đã biết hút thuốc từ dạo ấy là không đúng đâu. Trong nhà mình có mấy anh em trai đều còn nhỏ nên không có cái vụ hút xách gì đâu. Người duy nhất trong gia đình hút thuốc là ông bố. Mình không biết ông bắt đầu hút thuốc từ lúc nào nhưng mỗi ngày đều thấy ông hút có lẽ cũng phải cả chục điếu hoặc hơn thế nữa. Trời Đà Lạt lạnh lắm vào cái thuở chưa lấn núi chiếm đồi của thập niên năm mươi sáu mươi của thế kỷ hai bó. Buổi sáng ông cụ thức dậy rất sớm, khoảng 5-6 giờ và ngày nào cũng như ngày nào. Ông cụ nhóm bếp đun nước để pha một bình trà nóng rồi vấn thuốc hút phì phèo cho đến khoảng một tiếng đồng hồ sau mới bắt đầu đi làm việc, công việc tại nhà chứ không phải đi đâu xa. Mình còn nhớ là lúc nào rảnh tay thì ông vấn thuốc rê để hút, còn những lúc bận bịu không có thì giờ vấn thuốc, ông lại lấy trong túi áo ra gói Bastos màu xanh và móc một điếu ra châm lửa hút. Bastos có bao bên ngoài màu xanh, gọi là thuốc đen tức là không có đầu lọc, đó là loại thuộc nặng

có thể thay thuốc rê đối với những ai ghiền loại nặng và những người này không bao giờ hút loại thuốc có đầu lọc sau này, trong đó có ông bố mình. Trở lại chuyện ngày tết, trong các món chuẩn bị cho ba ngày tết có cả món thuốc lá. Ông cụ năm nào cũng không quên sai mình hay mấy đứa em chạy đi mua vài gói Bastos xanh để trong một cái dĩa đặt trên bàn ở nhà trên cùng chỗ với mấy dĩa bánh kẹo, hộp mứt đủ loại, hạt dưa, trái cây bên cạnh mấy chai nước ngọt hiệu Birsley màu vàng để mời khách đến thăm và chúc tết. Thường thấy ông cụ bỏ thuốc rê vào trong một túi nylon lớn bằng bàn tay, hút hết túi này ông cụ lại bỏ thêm vào và lúc nào nó cũng nằm sẵn trong túi. Thuốc ông mua dành hút cho cả tháng mới hết. Trong bao đựng thuốc còn có những xấp giấy dùng để vấn thuốc, mỗi xấp như thế có khoảng hai ba chục miếng bề ngang độ 5 phân và bề dài khoảng 8 phân. Một món cần thiết nữa cho việc hút thuốc là cái hộp quẹt. Không phải loại hộp quẹt Zippo như các bạn thường xài vào khoảng giữa thập niên 60 của mấy chú GI đem vào Việt Nam. Chiếc hộp quẹt làm bằng nhôm, có nắp đậy, bên trong ruột có sợi tim nhỏ bằng bông gòn, lại còn có khe ống tròn để cho hai ba viên đá lửa vào quẹt cho cháy Chuyện hút thuốc của người lớn là như thế, nhà nghèo nên chỉ hút thuốc lá vấn hoặc hút Bastos xanh Bastos đỏ là cùng. Dạo đó chưa thấy có bán loại thuốc lá có đầu lọc như giữa thập niên 60. Thế mà ông cụ chẳng bao giờ thấy bịnh tật ho hen gì cả, sống thọ mém cả thế kỷ.

Bây giờ nói đến chuyện hút thuốc của bọn con nít như mình. Lúc còn nhỏ, dù là học ở bậc trung học mình cũng chưa bao giờ có ý nghĩ là lớn lên sẽ hút thuốc như người lớn vì chả biết hương vị của nó như thế nào cả, mình cũng chả nghe mùi khói thuốc những lúc ông cụ mình hút nên không biết mùi thơm như thế nào. Ngoài ra cũng chẳng bao giờ thấy đám nhỏ bằng tuổi mình hút thuốc nên cũng chẳng có ý tò mò muốn hút thử. Nhưng các bạn biết không? Có một lần chuyện xảy ra như thế này: năm học lớp đệ nhất, có lần được nghỉ học một giờ vì vắng giáo sư, đang lang thang ở triền dốc đồi thông thì thấy anh chàng Chế Hằng học cùng lớp đứng dưới gốc cây thông và đang ngậm điếu thuốc trên môi. Mình lấy làm lạ, tiến tới phía anh chàng, chưa kịp hỏi han thì chàng ta rút trong túi áo ra một gói thuốc lá, mình không nhớ là loại thuốc gì. Chàng ta hỏi: thuốc không? Mình lắc đầu và bỏ đi nơi khác. Dạo đó mình không thấy có anh học trò nào hút thuốc cả mà chỉ thấy có vài vị giáo sư hút mà thôi. Các bạn nào học ban A chắc không thể nào quên giáo sư Trần Nho Mai dạy môn vạn vật. Khi bước vào lớp là bọn học trò đã thấy trong tay thầy có sẵn điếu thuốc đang cháy, rồi thầy vừa giảng bài vừa vẻ hình trên bảng nhưng tay trái thầy vẫn không rời điếu thuốc nên có khi thầy mới chỉ hít vài hơi đầu rồi lo giảng bài cho đến khi điếu thuốc ngắn dần, khi đó thầy lại châm điếu khác và hút một hai hơi đầu và tiếp tục giảng bài Tính ra trong hai giờ giảng bài thầy đốt khoảng 4-5 điếu nhưng khói thuốc vào phổi của thầy chỉ khoảng chưa đầy một điếu, còn bao nhiêu thì bay phất phơ trong lớp mà lũ học trò chẳng ngửi thấy mùi thuốc lá gì cả.. Nhưng thấy rõ nơi mấy đầu ngón tay trái của thầy bám đầy chất nhựa nicotine màu vàng nâu. Hình như bao thuốc thầy hút có màu vàng là màu của bao thuốc lá hiệu Melia hoặc Cotab gì đấy, đây cũng là những loại thuốc đen dành cho những người nghiện nặng. Ngoài giáo sư Trần Nho Mai, mình chưa thấy giáo sư nào hút thuốc, không lẽ các thầy đến giờ ra chơi xuống văn phòng mới hút! Riêng giáo sư dạy Việt văn Phan Văn Kha thì thỉnh thoảng có thấy thầy hút thuốc nhưng kiểu cầm điếu thuốc và lối hút của thầy đích thị là người đang tập hút thuốc. Còn một vị giáo sư nữa cũng biết hút thuốc nhưng không bao giờ thấy hút trong khuôn viên nhà trường. Đó là giáo sư Nguyễn Thị Hoàng, tác giả Vòng Tay Học Trò. Một buổi sáng chủ nhật mình, Nguyễn Quang Tuyến, Vàng Huy Liễu, Nguyễn Đức Phống và hai ba thằng nữa đang lang thang ở khu Hòa Bình

thì tình cờ gặp giáo sư Nguyễn Thị Hoàng, cả bọn vui vẻ chào cô và cô mời cả bọn đi uống cà phê. Vào cà phê Tùng, chuyện trò vui vẻ lắm vì bọn này là dân làm báo của nhà trường nên cũng thân với cô, có lần cô mời cả bọn đến nhà cô để ăn réveillon (đọc: Đêm Ấy, Trên Cao của Nguyễn Quang Tuyến trên anhdao tháng 1-2019). Khi mỗi đứa có một tách cà phê trước mặt thì cô mở túi xách ra lấy một gói thuốc Salem và mời nhưng chúng tôi dạo ấy đều chưa biết nếm mùi nhang khói Cô châm một điếu và hút rất tự nhiên. Tôi liên tưởng đến các nhân vật của nhà văn Pháp Francoise Sagan thời đó. Trước khi rời cà phê Tùng cô đưa cho mỗi đứa một viên kẹo bọc giấy màu tím. Sau khi rời trường trung học là lúc tung cánh chim bay đi muôn hướng (chứ không phải tung cánh chim tìm về tổ ấm), mình và không biết bao nhiêu bạn bè đã trở thành người biết hút thuốc và cho tới giờ này mình không nhớ là điếu thuốc đầu tiên bỏ vào mồm xảy ra lúc nào, ở đâu. Thời sinh viên chơi chung với đám bạn tứ xứ đến Đà Lạt học, tham gia các công tác xã hội, nghệ văn gừng, đàn đúm bạn bè trong nhiều dịp lễ tết, họp mặt, đi đây đi đó gần khắp cả nước (Miền Nam) đều là những dịp để phì phèo thuốc lá kèm theo với những ly cà phê đen, đôi lúc có cả rượu nữa. Dạo ấy cả bọn làm gì có đủ tiền để mua cả bao thuốc lá, toàn là mua thuốc lá lẻ, một hai điếu cho mình, thêm vài ba điếu nữa cho bạn bè. Không có bạc thì bạn bè mua cho hút và ngược lại khi bạn đói thuốc thì mình lại san sẻ, cứ thế hút qua hút lại hằng bao nhiêu năm trời. Họa hoằn lắm mới có một hai thằng bạn con nhà giàu chơi nguyên bao thuốc bỏ túi để mời bạn và chỉ trong vòng một thoáng là cả

lũ đánh mùi bu lại vét sạch. Lúc còn ở Đà Lạt, mình và Nguyễn Quang Tuyến là đôi bạn đã từng chia nhau nửa điếu (không phải một điếu đâu!) thuốc trong những ngày đông tháng giá. Các bạn cứ nhớ lại cái thời ở Đà Lạt lạnh lẽo như thế, đang cơn thèm mà có một mẩu thuốc để rít thì hạnh phúc biết dường nào. Dĩ nhiên vào thời hàn vi đó chỉ dám ngậm những điếu thuốc đen tức là loại thuốc không có đầu lọc. Hết cơn bỉ cực tới thời thái lai là lúc có rủng rỉnh tí tiền trong túi lúc đi dạy học. Ngoài việc dùng số tiền đó để may sắm áo quần cho tươm tất, số còn lại thì đi vào cà phê thuốc lá và tiêu xài linh tinh. Thời gian đó là thời của những Ruby Queen, Capstan, Camel, Salem, New Port, Pall Mall, Ba số 5, Dunhill, Phillip Moris, Lucky, Caraven hay còn gọi là thuốc Con Mèo vân vân và vân vân nhiều lắm Thuốc vừa túi tiền nhất của bọn nghèo bấy giờ không còn là Bastos xanh hay đỏ mà đã tiến lên Ruby Queen không có cán hay sang hơn một chút là Capstan có cán và dĩ nhiên cũng chỉ mua lẻ để hít chứ chẳng khi nào nghĩ đến chuyện mua cả bao, lý do là những món tiền có được còn phải xài vào nhiều việc khác và lý do chính đáng nhất là nếu có nguyên bao thuốc thì chỉ cần đi vài vòng khu Hòa Bình gặp mớ bạn bè là chúng giúp giải phóng hết ngay. Món thông dụng nhất vẫn là Ruby Queen 5 đồng 3 điếu và cứ thế nó kéo dài trong quảng đời sinh viên bụi đời, lăn lộn với những lần công tác xã hội, gần thì ở Suối Thông 1, Suối Thông 2, xa tí nữa là Lạc Viên Đơn Dương hay Đức Trọng. Lúc bung ra khỏi thành phố Đà Lạt thì cả bọn Trầm Ca, sau này là Phong Trào Du Ca vào ở trong garage của dược sĩ Hoàng Ngọc Tuệ trên đường Sương Nguyệt Ánh cũng là thời gian đói cơm thiếu thuốc. Cả bọn hùn tiền giao cho một tay giỏi nội trợ làm thủ quỹ, mỗi tuần chỉ mua cho cả bọn mỗi một gói thuốc cho nên lại có màn hút thuốc đụng với bất cứ ai đến chơi. Nhớ có một lần, nhà báo Đỗ Ngọc Yến ghé lại chơi và cho nguyên một cây thuốc Ruby Queen khiến cả bọn mừng húm nhưng cuối cùng cũng phải giao cho ông nội trợ Trần Trọng Thảo cất giữ để phân phối. Riêng chàng Nguyễn Đức Quang thì được hút nhiều hơn vì đương sự cần phải hít nhiều mới phun ra nhạc, hít hết cả gói là hí hửng khoe ra một bài hát mới và yêu cầu cả bọn phải tập liền tù tì những ngày sau đó để đi trình diễn chỗ này nơi nọ hay chuẩn bị cho một kỳ trại công tác sắp tới ở Quảng Trị, Đà Nẵng, Quận

8 hay Thạnh Lộc Thôn và thuốc lá là một trong những thứ thuộc loại nhu yếu phẩm không thể thiếu trong các kỳ trại. Nếu mình không quên thì khi Cục Quân Tiếp Vụ thuộc Tổng Cục Chiến Tranh Chính Trị được thành lập từ năm 1964-1965, trong số nhu yếu phẩm cấp cho quân nhân các cấp, ngoài gạo, đường, sữa, bột, mì, dầu ăn còn có thuốc lá nữa. Mỗi tháng mua một lần và thuốc lá nhãn hiệu Ruby Queen ngoài bao có in hình người lính Việt Nam Cộng Hòa trong thế xung trận và hàng chữ: Quyết Tâm Bảo Vệ Đất Nước. Hãng Bastos cũng có mặt hàng cung cấp cho Quân Tiếp Vụ. Chuyện thuốc lá và hút thuốc lá là chuyện dài khó dứt, còn kéo dài cho tới thời gian hậu 75. Các bạn nào còn kẹt lại Việt Nam sau ngày 30 tháng tư 1975 chắc chắc đã biết thế nào là những ngày hồ hỡi phấn khởi đầu tiên để chuẩn bị tiến nhanh tiến mạnh lên xã hội chủ nghĩa. Các loại thuốc một thời gắn liền với đám đàn ông con trai nay đã từ từ biến mất, dành chỗ cho những loại thuốc Hoa Mai, Nông Nghiệp, Hồng Hà, Điện Biên thổ tả cho đến thuốc rê, thuốc lào, thuốc lá khoai mì và hàng trăm loại thuốc chẳng biết làm bằng gì, cứ hít vào rồi phì ra cho có khói đều được gọi là thuốc. Lúc này cũng là lúc các loại điếu cầy nở rộ dành cho những anh những cụ ghiền nặng. Khoảng thời gian 10 năm sau thì trên thị trường thuốc lá đã biến hình đổi dạng, tức là vào thời kỳ đổi mới tư duy. Người ta thi nhau đi buôn lậu mang thuốc từ Cam Pu Chia, Thái Lan bằng đường bộ hay những tàu buôn lậu Việt Nam chở vào những loại thuốc cao cấp như Hero, Ba số 5, Caraven...và

những loại thuốc cao cấp này đa phần là dùng để bôi trơn mấy anh cán khi đụng chuyện. Nhớ chuyện: mình có anh bạn trước 75 làm cùng cơ quan tên là Thái Văn Tùng, con của họa sĩ Thái Văn Ngôn chuyên làm tranh sơn mài cá vàng rất nổi tiếng ở Miền Nam. Tùng có thân nhân ở Pháp gửi quà về rất sớm, khi nhận quà, Tùng mời một số bạn đến nhà ăn cơm tối. Sau khi cơm nước xong, Tùng đem ra để trên bàn hai gói thuốc lá hiệu Pall Mall màu đỏ. Thấy hai gói thuốc biết ngay là thuốc từ nước ngoài gửi về, anh nào anh nấy cũng trố mắt nhìn chằm chằm và chỉ chờ chủ nhà mời một tiếng là ra tay ngay. Tùng trang trọng bóc thuốc ra mời mọi người hút rồi pha cà phê cho mọi người cùng uống, đến khi ra về thì hai gói thuốc cũng đã xẹp lép... Ngậm điếu Pall Mall vô miệng mình không dám hít mạnh như hít những loại thuốc khác, nói ra thật xấu hỗ, vì sợ hít mạnh hít nhiều thì thuốc sẽ mau hết. Thế là mình và hình như nhiều người nữa cũng chỉ dám hít nhè nhẹ và khói chỉ đi vào phổi chứ không theo đường mồm đi ra... Tối hôm đó mình làm được hai điếu. Sau mấy năm hút toàn các loại thuốc dổm, nay được nếm lại hương vị tư bản cũ thì không còn gì hạnh phúc bằng. Hạnh phúc chỉ đơn giản là như thế thôi các bạn mình ạ Nếu tính thời gian mình biết hút thuốc từ những năm 64-65 của thế kỷ 20 cho đến khi bỏ thuốc vào đầu năm 1993 là gần 30 năm. Bao nhiêu khói thuốc đã chui vào buồng phổi và chúng đã quậy phá gì trong đó mình cũng không biết. Thú thật khi còn ở Việt Nam mình đã có nhiều lần bỏ thuốc nhưng chỉ

sau vài ngày, nhiều lắm và vài tuần khi thấy bạn bè hút, mình không chịu nổi, nên lại phì phèo trở lại. Đặc biệt sau mỗi bữa cơm là phải có ngay một điếu để nhét ngay vào mồm (xấu hỗ quá!) cho nên khi thấy cơm canh dọn sẵn mà nhìn quanh không thấy điếu thuốc là phải tức tốc chạy đi mua một vài điếu đem về để sẵn. Vẫn biết hút thuốc là có hại cho sức khỏe nhưng không cưỡng lại được, đó là chưa kể những lúc gặp bạn bè đàn đúm lại càng hút nhiều hơn nữa. Vợ cũng khuyên nhủ và rầy rà đủ kiểu và lắm lần nhưng những lời của nàng cứ theo khói thuốc mà bay đi lên tận trời xanh Cũng may lúc khám sức khỏe để đi tị nạn thì hai lá phổi vẫn OK. Trước khi leo lên máy bay để sang Mỹ thì lòng có hứa với bụng rằng: đến Mỹ sẽ bỏ hút. Thế nhưng khi đặt chân đến đất Mỹ thì lại gặp tất cả các bạn thân thiết cũ như: Pall Mall, Lucky, Dunhill, Malboro, Camel.thế là lòng tự nhủ lòng hãy tạm quên lời hứa một thời gian. Bao năm dưới thời xã nghĩa phải ngậm đắng nuốt cay những loại thuốc thổ tả, giờ thấy hàng hàng lớp lớp các loại thuốc một thời vắng bóng nên cầm lòng không đậu. Có một điều mình nhận ra là ở xứ Cờ Hoa, qua báo chí truyền hình người ta đã thường xuyên phổ biến ra những tác hại ghê gớm của việc hút thuốc mà ở Việt Nam không thấy nói đến lúc bấy giờ. Sao có thể làm ngơ được với gói Pall Mall không cán hay Dunhill có cán màu đỏ đậm thơm tho. Thế là hút. Ngặt một nỗi là ở cái xứ Cờ Hoa này nhà cửa cứ đóng kín mít nên khói thuốc một mớ chui vô phổi còn một mớ thì bám vào khắp nhà, bám vào quần áo, các vật dụng và một

mớ chui vào phổi của những người trong nhà Sau khi hút xong dù có đánh răng năm lần bảy lượt cũng bị phát giác ra ngay bởi những cái mũi rất thính của những người không hút thuốc dzợ và con. Đi làm vào sở, giờ giải lao phải chạy ra ngoài bất kể trời mưa hay gió bão để hút. Buổi chiều lái xe trên đường về, hút cho được một hai điếu trước khi bước vô nhà cũng bị tố cáo ngay là vừa mới hút. Những người hút thuốc đôi khi phải chịu trăm đắng ngàn cay với những lời đe dọa trách móc nên đâm ra tự ái. Thưa các bạn mình, Nhờ đức tự ái đó mà mình đã bỏ hút vào đúng ngày đầu năm 1993, nay đã được hơn 26 năm. Mấy ngày xuân vừa qua, ba ngày tết rảnh rổi không phải đi đâu để thăm viếng chúc tết ai (chỉ chúc trên email, facebook và điện thoại) nên ngồi nhà lục lại mớ hình cũ trắng đen thì tìm được vài tấm hình có mùi thuốc lá, trong đó có vài tấm hình chụp lúc ngậm cả cái ống vố hay trong tay cầm điếu xì gà. Ở Đà Lạt trời lạnh mà ngậm ống điếu và bàn tay phải vân vê ở đầu ống điếu cũng khiến cho bớt lạnh. Nói đến xì gà bèn nhớ đến anh râu xồm Fidel Castro của xứ Cu Ba và anh chàng Che Guevara người Argentine, vua phát động chiến tranh du kích kiểu cộng sản tại Nam Mỹ bị hạ tại Bolivia ngậm xì gà. Đặc biệt nhớ anh Vô Minh Triết phán một câu để đời khi sang thăm xứ xì gà rằng Cu Việt ngủ thức thức - ngủ thức để ôm súng canh giữ hòa bình cho nhân loại!!!. Chào Các Bạn. Hẹn thư sau Phong Châu Tháng 3 2019