Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Cuộc Trùng Phùng Bà Vân mở cánh cửa tủ lạnh, đẩy những chai, những hộ

Tài liệu tương tự
Kể về một chuyến về thăm quê – Văn mẫu lớp 6

Kể lại một kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô – Bài tập làm văn số 2 lớp 10

Hãy tả một loài hoa mà em yêu thích nhất

Phần 1

Hà Nội, những Mùa Xuân Phai Lê Hữu Hà Nội yêu, anh vẫn yêu muốn khóc (1) Tôi chưa hề nghe ai nói yêu muốn khóc bao giờ, chỉ độc nhất có một người làm

Hạnh Phúc và Đau Khổ Chư Thiên và loài người Suy nghĩ về hạnh phúc Ước mong được hạnh phúc Chân hạnh phúc là gì? (1) Bốn câu thi kệ này được trích tro


Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về mẹ

Kể lại một chuyến đi tham quan hay du lịch cùng các bạn trong lớp – Văn hay lớp 7

(SỰ LỰA CHỌN SAI LẦM)

Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

Đà Lạt Những Hương Vị Khó Quên _ (Thiên Hương) (Hồi Ký)

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

36

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 1, 2013 Đặc Biệt Hoàng Thảo Ngũ Tinh - Dendrobium wardianum Tôi có mấy cây D

Cảm nghĩ về người thân – Bài tập làm văn số 3 lớp 6

PHẦN TÁM

Kể về một người bạn mới quen

Microsoft Word - chotinhyeutronven10.doc

Bao giờ em trở lại

Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

Microsoft Word - hoang hon tren bai bien.doc

Microsoft Word - emlatinhyeu14.doc

ĐUỔI BẮT MÙA XUÂN

mộng ngọc 2

Tiêu Kim Thủy TIẾP BỘI I Bội vừa bước vào sân bỗng dừng chân quày quả bước ra. Từ lâu rồi chị không về nhà, không gặp ông Nghị Tần, thân phụ chị, vì l

Đôi mắt tình xanh biếc 1 THÍCH THÁI HÒA ĐÔI MẮT TÌNH XANH BIẾC NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓA VĂN NGHỆ

Cảm nghĩ về bố của em – Văn mẫu lớp 7

Tả mẹ đang nấu ăn

Microsoft Word - Ngay XuaNguoiTinh_pthienthu.doc

1 HÒN ĐÁ BÊN CÂY TÙNG Huyền Lam Đã đăng trên Thư Viện Hoa Sen Cội tùng cheo leo bên vực thẳm trong vườn quốc gia Zion, bang Utah, Hoa Kỳ - Ảnh: H.L Si

nguoiHSI_2019AUG18_sun

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

Khóm lan Hạc đính

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 11, 2016: Thu Vàng Nhớ Hạ Đỏ Sáng Chủ Nhật, sau khi đi uống cà phê, ăn sáng

Baûn Tin Theá Ñaïo Soá 128 ngaøy Núi Bà Tây Ninh 1*- Thiệp Mời Tiệc Tân Niên Kỷ Hợi 2019 của Tậy Ninh Đồng Hương Hội - Hoa Kỳ tổ chức ngày 1

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em

Microsoft Word - Chieu o thi tran Song Pha.doc

Phân tích tác phẩm Một người Hà Nội (Nguyễn Khải) – Văn mẫu lớp 12

No tile

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Vườn Xuân Bà Ngữ mang chén cháo lúa mạch vừa ăn xong vào bếp, cầm ché

Đà Lạt Ngày Tôi Đi _ (Minh Tâm) (Truyện)

PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY THERAVĀDA VÔ THƯỜNG KHỔ NÃO VÔ NGÃ Soạn giả TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG (VAṄSARAKKHITA MAHĀTHERA) Biển trầm khổ sống bồn

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Microsoft Word - DoaHongChoNguoiYeuDau-NXCuong.doc

Phân tích hình tượng nhân vật bà cụ Tứ trong tác phẩm Vợ nhặt của Kim Lân

Giới thiệu về món phở Hà Nội

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Tuyết Mở nắp vung, lấy đôi đũa gắp một miếng xôi nhỏ, nhai thử, thấy

Tấm Cám Ngày xưa, có Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Hai chị em suýt soát tuổi nhau. Tấm là con vợ cả, Cám là con vợ lẽ. Mẹ Tấm đã chết từ

Bài tập làm văn số 1 lớp 7 - Đề 4

Phân tích đoạn trích “Trao duyên” trong Truyện Kiều của Nguyễn Du

Kinh Thừa Tự Pháp: Chánh Pháp luôn tồn tại sinh động nơi những người con Phật Nguyên Nghĩa Chỉ có tâm hồn con người cần phải được chuyển đổi, được chu

Tả người thân trong gia đình của em

Phân tích hình ảnh người lính trong hai tác phẩm Đồng chí và Bài thơ về tiểu đội xe không kính

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 1, 2016: Giấc Đông Miên Vào những ngày cuối năm, chỉ còn vài hôm nữa là đến

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Mùa Hạ ở Hawaii Ông Mike ráng bơi thêm một vòng nữa rồi mới bước ra k

NGÀY TÔI XA QUÊ HƯƠNG Quách Như Nguyệt Tôi có ý định viết về biến cố ngày 30 tháng Tư - một ngày quá ư là trọng đại đối với riêng cá nhân tôi và toàn

HOA SỮA Em vẫn từng đợi anh Như hoa kia từng đợi nắng Như gió tìm rặng phi lao Như trời cao mong mây trắng Em vẫn từng đợi anh Trên những chặng đường

Microsoft Word baLanHoaKiep

bovai16_2019JUN18_tue

Microsoft Word - mua xuan ve muon- Tran Dan Ha

Phần 1

CHƯƠNG I

No tile

Hãy viết một bài văn về tình mẫu tử

Microsoft Word - VuDucNghiemAnhToi-VTH-Chuong8.doc

Phần 1

Kinh Bat Chu Tam Muoi - HT Minh Le Dich

Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu

Thiền Tập Cho Người Bận Rộn


Document


Cảm nghĩ về tình bạn thời học sinh

Việc hôm nay (cứ) chớ để ngày mai

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

Tả cô Tấm trong truyện Tấm Cám theo tưởng tượng của em

SỐ 112 MÙA THU TEXAS 2019 TRANG 47 Đọc Lại Lá Thư Cũ Số 60 AH Trần Trung Trực Không những vậy mà còn hay, xuất sắc là đằng khác. Thử xem: 1- Trang 1-4

Phần 1

THƠ Hoàng Ngọc Ẩn Thơ Mục 1- Bên Đời Hui Quạnh 2- Bên Trời Phiêu Lãng 3- Buồn Xưa 4- Cho Một Thành Phố Mất Tên 5- Mười Năm Chưa Lần Gặp 6- Rừng Lá Tha

Phần 1

Microsoft Word - doc-unicode.doc

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam thời xưa qua bài Tự tình II của Hồ Xuân Hương và Thương vợ của Trần Tế Xương – Bài tập làm văn số 2 lớp 11

Gian

Công Chúa Hoa Hồng

Đi xe đò, đi xe ôm Tiểu Tử Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam. Kỳ

Phát biểu cảm nghĩ của em về người cha – Văn hay lớp 10

Cúc cu

Tuyen Tap

Microsoft Word - suongdem05.doc

Document

Tác Giả: Cửu Lộ Phi Hương Người Dịch: Lục Hoa KHÔNG YÊU THÌ BIẾN Chương 50 Lửa bùng lên chỉ trong nháy mắt, nhanh chóng lan tới những nơi bị xăng tưới

Hội Hoa Lan Việt Nam Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 1, 2012 Ngày mồng một Tết Dương Lịch cuả năm 2012, buổi sáng hôm đó chị em m

Kể lại một giấc mơ trong đó em được gặp một nhân vật cổ tích

CHƯƠNG 1

No tile

Bản ghi:

Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng 5-2019 Cuộc Trùng Phùng Bà Vân mở cánh cửa tủ lạnh, đẩy những chai, những hộp đã có sẵn trên kệ về một bên để tìm chỗ cho 12 cái chén bánh flan bà đã để ở ngoài cho nguội. Bây giờ cần bỏ vào tủ ướp cho lạnh để đến trưa khách ăn cơm xong thì có món tráng miệng. Bà nhìn đồng hồ, mới có 7 giờ sáng, 11 giờ khách mới đến, ăn cơm xong thì cũng phải 12 giờ, món này lúc đó vừa đủ lạnh đây. Yên chí, chùi tay vào cái tạp dề, bà ngân nga hát mấy câu trong bài Bến Xuân của Văn Cao, mắt mơ màng nhìn qua cửa sổ: Người đi theo mưa gió xa muôn trùng Lần bước phiêu du về chốn cũ Tới đây mây núi đồi chập chùng Liễu xưa hơ tóc vàng trong nắng... Câu hát này mấy tháng nay nó cứ quanh quẩn trong đầu bà, nhất là câu Người đi theo mưa gió xa muôn trùng. Câu chuyện bắt đầu khi bà nhận được điện thoại của ông Hà vào một buổi chiều đang ở ngoài vườn ngắm cây lan Maxillaria tenuifolia. Cây lan này nó có cái tên dài quá, chẳng khi nào bà gọi, bà cứ gọi theo bà là cây Lan Dừa. Gọi thế vì khi những cái hoa mầu đỏ đậm nở ra chi chít ở dưới gốc, là mùi nước dừa tươi lan ra nhẹ nhàng trong không khí. Nhất là vào buổi sáng tinh sương khi mặt trời mới lên hay khi buổi chiều tàn, mùi thơm của hoa dừa tỏa ra ngào ngạt. Người nào thích ăn những món chè ngọt của người miền Nam có chan nước dừa lên như chè chuối, chè đậu trắng, chè trôi nước, chè táo xọn mà ngửi được mùi cây Lan Dừa thì sẽ bị nổi cơn thèm mấy món chè đó ngay. Bà đã thấy tận mắt một cô em của bà, sau khi tha thẩn ngoài vườn ngắm lan, vào nhà, đi thẳng đến bếp bày chuối, đường, bột báng, bột khoai, nước dừa ra làm ngay một nồi chuối xào dừa, rồi vừa nấu chè vừa cười cười đổ lỗi cho cây lan: Tối rồi, đáng nhẽ không nên nấu chè nấu cháo làm gì, mà em ra vườn ngửi thấy mùi cây Lan Dừa, tự nhiên nổi lên thèm chè, nghĩ nhà còn mấy quả chuối xiêm nên làm chuối xào dừa. Món này cần nhiều nước dừa mới ngon, ăn cho hết cơn thèm.ˮ 1

Trở lại cuộc nói chuyện điện thoại với ông Hà, một người bạn của bà từ lúc hai người còn độc thân, ông Hà lúc đó cũng như bao nhiêu chàng trai trẻ khác, là một chiến binh, và bà là một cô giáo trẻ. Từ hơn năm chục năm nay bà đã tưởng hình ảnh ông Hà đã phôi pha như nhiều người khác, ai ngờ ngày hôm nay lại được nghe lại tiếng nói của nhau. Hôm ấy hai người nói chuyện gần nửa tiếng đồng hồ, trao đổi lại cuộc đời của mỗi người trong những năm qua. Trong câu chuyện ông Hà có nhắc đến một đêm mưa tầm tã, trước khi lên đường ra mặt trận, ông đã ghé thăm gia đình bà. Hôm đó song thân của bà lại đi Sài Gòn lo đám cưới cho người anh thứ hai của bà nên nhà không có ai ngoài hai mái đầu thanh xuân. Cô giáo Vân đã mở xấp nhạc, lấy bản Bến Xuân của Văn Cao ra hát cho chàng lính chiến Hà nghe. Vân hát xong, dư âm thiết tha của tiếng hát lời ca vẫn còn đang vương vấn trong không gian, thì có tiếng xe Jeep đậu trước cửa. Một chiến hữu của Hà gõ cửa, cho biết là phải lên xe đi ngay vì kế hoạch hành quân thay đổi đột ngột, và kể từ tối hôm ấy, Mưa Gíó Xa Muôn Trùng, hai người bặt tin nhau. Cô giáo Vân sang ngang, rồi hôn nhân đổ vỡ, bây giờ niềm vui của bà Vân trong tuổi xế chiều là con cháu và vườn lan đầy ắp những cây lan quý. Ông Hà lập gia đình, sống một cuộc đời hạnh phúc, không phải bon chen nhiều với cuộc sống, vì ông may mắn được một người vợ đảm đang, xốc vác, gồng gánh bươn chải làm nên sự nghiệp bên xứ người. Những lúc có thì giờ, ông hay viết văn kể lại những tháng ngày chinh chiến xa xưa. Truyện ông thường là viết về những ngày bận rộn trong máu lửa của chiến trường, xông pha lao mình vào làn tên mũi đạn. Nhưng có một điều là mỗi khi vô tình hay cố ý khi nghe được bản nhạc Bến Xuân, thì cả một trời kỷ niệm nồng nàn, kỷ niệm của một đêm mưa dưới mái nhà nhỏ nhưng ấm cúng, có người con gái đã để hết tâm hồn vào bản nhạc, hát cho ông nghe bản nhạc Bến Xuân khi ánh mắt thiết tha và tiếng hát trong trẻo như muốn gửi gấm biết bao tâm tình đến cho ông tối hôm ấy. Những tình cảm nhẹ nhàng, man mác buồn của những tháng ngày trai trẻ luôn luôn còn vương vấn trong tim ông Hà nên làm ông bồi hồi mỗi lần ông nghe bản nhạc đã chứa đầy một trời kỷ niệm đó. Một đêm sau khi xong bản nhạc này, ông ngồi trước computer, viết hết ra câu chuyện của ông với bà Vân thuở đó, và ông đã đặt tên truyện ngắn đó là Mưa Gió Xa Muôn Trùng. Truyện được nhiều độc già mến chuộng khen ngợi vì câu chuyện nhẹ nhàng trong sáng chứa nhiều ký ức khó nhạt nhòa, mà người đọc ai ai cũng thấy mình trong truyện đó. Đã bao lần ông ao ước là có ngày nhân vật cô Trâm trong truyện có dịp đọc những hàng chữ trong truyện ngắn này của ông. Ước là ước thế thôi, ai ngờ đến ngày hôm nay điều đó trở thành sự thật. 2

Sau ngày nói chuyện với ông Hà, tâm trí bà Vân suốt ngày choáng ngợp bởi những hình ảnh của thuở đôi mươi, những câu hát của bài Bến Xuân cứ lảng vảng trong đầu. Và vài hôm sau, bà nhận được tập truyện ngắn Núi Vẫn Xanh của Hà Kỳ Lam tức ông Hà gửi tặng. Hôm nhận được sách, bà bỏ hết công việc qua một bên, vào phòng, kéo tấm chăn mỏng đắp lên người, rồi giở tập truyện ra đọc, bắt đầu bằng truyện Mưa Gió Xa Muôn Trùng. Bà đọc một hơi không nghỉ cho đến giòng chữ cuối cùng. Ôm quyển sách trên ngực, nằm ngước mắt nhìn lên trần nhà không biết bao lâu, cho đến khi bà thấy lành lạnh ở hai bên má mới nhận ra là hai giòng nước mắt đã chảy dài xuống hai bên má tự lúc nào. Bà ngồi dậy chùi nước mắt, thở dài như tiếc nuối những tháng ngày vàng ngọc xa xưa mới vừa được khơi bởi câu truyện của Hà Kỳ Lam mà chính bà là cô giáo Trâm, người đã một lần thiết tha nhờ những lời hát trong bản nhạc gửi đến ông Hà tiếng lòng thổn thức của bà. Từ ngày biết là hai người ở cách xa nhau có hai tiếng đồng hồ lái xe, vợ chồng ông Hà cho biết là thế nào cũng có dịp xuống thăm bà Vân, và hai bên thường gọi điện thoại nói chuyện với nhau mỗi tuần. Hôm nay là ngày mà ông bà Hà cùng hai người bạn của họ đến thăm và dùng cơm trưa với bà Vân. Bà Vân nôn nức từ ngày hôm qua đến giờ, đi chợ mua thức ăn làm cơm đãi khách mơ mơ màng màng làm sao mà quên hết thứ này đến thứ khác. Nấu bữa cơm năm người ăn có vài món thôi mà phải ra chợ đến ba lần mới đầy đủ. Còn mười phút nữa là đến 11 giờ, là giờ khách hẹn đến, bà Vân đưa mắt đảo qua một vòng trên bàn ăn. Trên bàn bà đã bày một đĩa lớn gỏi cuốn, đó là món khai vị, món chính có con tôm xẻ ra trông như hai cánh bướm, ép trên miếng thịt lợn ba chỉ muối, rồi chiên mà bà gọi là Butterfly Shimp, miến xào, cá hồi nướng và canh thì có nồi bắp cải nhồi thịt đang để trên bếp. Bà nghĩ thầm, chủ và khách toàn người trọng tuổi, ăn trưa nhẹ nhàng thế là tạm gọi là đầy đủ rồi. Bà cởi cái tạp dề treo trên móc, nhìn vào gương lấy tay vuốt mái tóc bạc, được chải phồng phía trước, và cột thành một búi ở sau gáy, nhìn trong gương, bà hài lòng với cái nhan sắc của tuổi xế chiều của bà. Bà trông vẫn còn tươm tất, duyên dáng chứ không lụm khụm, tóc có bạc nhưng màu bạc óng ả chứ không phải kiểu tóc bạc xơ xác. Không biết ông Hà giờ đây ra sao, sáu chục năm rồi, hai người có còn nhận ra nhau không? Đứng trước cửa chờ khách tới, bà bâng khuâng ngắm giò lan Aerides crassifolia có những chùm hoa màu tím lạt rũ dài xuống, bên cạnh là cây Dendrobium Gatton Sunray hoa vàng nhạt mắt đen cao vút, giò Dendrobium chryseum bao nhiêu năm nay không chịu nở hoa, tuần trước mới cho bà một chùm hoa màu Aerides crassifolia 3

vàng nghệ, đẹp và có duyên quá, bà ngắm không chán mắt. Vừa đưa tay với lấy chậu Dendrobium tannii nhỏ xíu, mà hoa tím phủ đầy gốc, định cầm chậu lan mang vào nhà để ngắm thì nghe tiếng xe đậu ở trước nhà để xe. Bà bước vội ra ngoài ngõ, khách đã đến rồi, trước cửa nhà bà thấy lúp xúp ba, bốn người đang nói chuyện chỉ chỏ mấy cây hoa của bà. Bà bước ra, vừa lúc một người đàn ông dáng già nua nhưng trông vẫn còn rắn rỏi nhanh nhẹn, với mái tóc bạc như vôi, cắt ngắn kiểu nhà binh, quay lại phía bà, bà vừa thốt lên: Anh Hà! Dendrobium Gatton Sunray Thì cùng lúc, ông Hà cũng nói chỉ được một tiếng Vân với một giọng như bị nghẹn. Chắc trên đường đi đến nhà bà Vân ông đã bị choáng ngợp bởi sự bồn chồn, bồi hồi của phút trùng phùng này. Ông bước đến bà Vân, dơ hai tay nắm hai tay của bà, Dendrobium chryseum bóp mạnh. Và cứ giữ tay bà như thế, tuồng như muốn lặng lẽ gửi đến cho bà Vân bao sự thương nhớ chất chứa của những ngày tháng cũ. Rồi ông quay sang bà Hà, và vợ chồng người bạn nói: Nhân vật cô giáo bằng xương bằng thịt trong truyện ngắn Mưa Gió Xa Muôn Trùng đây. Vợ ông Hà và vợ chồng người bạn của ông hình như cũng đang đắm chìm trong không khí xúc động của giây phút tái ngộ của hai người bạn già nên khi nghe ông Hà nói thế, họ như tỉnh mộng, bước đến vui vẻ chào hỏi bà Vân. Mọi người vui vẻ ngồi vào bàn ăn, vừa ăn cơm vừa nói chuyện. Nhìn những món ăn trên bàn, ông bạn của ông Hà vui vẻ nói: Đầy một bàn toàn những món ăn thịnh soạn như thế này thì Mưa Gió Xa Muôn Trùng gì nữa. Suốt bữa ăn, bà Vân bận rộn tiếp khách, lúc thì đi múc thêm canh, lấy thêm cơm, nhưng mỗi lần nhìn về phía ông Hà, bà đều gặp ánh mắt trìu mến của ông Hà đang hướng về bà. Những ánh mắt đó giờ đây không còn được trao cho bà bằng cặp mắt tinh anh của thuở xa xưa, nhưng vẫn còn tràn ngập những tia nhìn ấm áp đủ làm tim bà thổn thức, và tự nhiên bà rưng rưng nước mắt. 4

Sau bữa cơm, mọi người đi dạo trong vườn cây trái của bà cho nhẹ bụng. Ai ai cũng hào hứng ngắm những cây thanh long, mãng cầu, xoài, bưởi, cam quýt, táo tàu trong vườn. Ông Hà thì lại chẳng thiết tha mấy đến những cây những trái đó, ông thơ thẩn đi lại trong vườn, tim vẫn rộn rã bởi cuộc trùng phùng, ông muốn đứng ở xa, nhìn ngắm, thu trọn hình ảnh duyên dáng đằm thắm của bà Vân trong tâm trí ông. Đến chiều lúc từ giã ra về, ông Hà quyến luyến nắm chặt tay bà Vân, nhìn sâu vào mắt người xưa, ông bùi ngùi dặn dò bà Vân nhớ giữ gìn sức khỏe và hẹn ngày tái ngộ, buông tay nhau ra, hai cặp mắt già nua đã tràn đầy những giọt lệ vui buồn. Còn lại một mình trong căn nhà vắng, bà Vân dọn dẹp sơ sài những thứ trong bếp, rồi bà mở cửa đi quanh quẩn trong vườn vừa ngắm lan vừa nhớ lại hình ảnh cuộc gặp gỡ với ông Hà vừa rồi. Có một cô em gọi điện thoại hỏi khách đã về chưa? Bà Vân kể lại cuộc thăm viếng. cô em tò mò hỏi cảnh hai người gặp nhau làm sao, bà Vân trả lời: Vui vẻ lắm, có điều vì cảm động quá, chị cứ muốn khóc mấy lần, anh Hà thì lâu lâu cứ nắm tay chị, hình như chị thấy anh ấy cũng có khóc nữa. Cô em trả lời: Sao mà không khóc được chị, bạn bè thường đây mà gặp lại sau bao nhiêu năm xa cách đâu có ai ngăn được nước mắt, chị với anh Hà thì lúc còn trẻ cái tình đã đi quá tình bạn rồi, chỉ có điều là ʻtình trong như đã mặt ngoài còn eʼ thôi, chưa có dịp để thổ lộ ra thì đã ʻMưa Gió Xa Muôn Trùngʼ rồi. Ai trong cảnh này gặp nhau lại mà không khóc? Xin hẹn và hy vọng gặp lại các bạn trong Tâm Tình Tây Bắc Seattle Tháng Sáu, 2019. Phạm Hảo 5