Viết một bức thư gửi cho mẹ của em

Tài liệu tương tự
Hãy viết một bài văn về tình mẫu tử

Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

Cảm nghĩ về nụ cười của mẹ

Giải thich ý nghĩa bài ca dao Công cha như núi Thái Sơn…


No tile

Nghị luận xã hội về tình yêu quê hương đất nước – Văn mẫu lớp 12

mộng ngọc 2

Công Chúa Hoa Hồng

Nghị luận xã hội về tình yêu tuổi học trò – Văn mẫu lớp 12

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về mẹ

Tình Thương Nhân Loại 1 Điển Mẹ Diêu Trì Rằm tháng sáu Nhâm Thìn, 2012 Nước Việt Nam một miền linh địa Có rồng vàng thánh địa mai sau Nước Nam hơn cả

Tuyển Tập 2018 Chàng & Nàng 277

Cảm nghĩ về người thân

Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu

Phát biểu cảm nghĩ của em về người cha – Văn hay lớp 10

Chinh phục tình yêu Judi Vitale Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage :

Kể lại một kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô – Bài tập làm văn số 2 lớp 10

Con Đường Giải Thoát Thích Nhất Hạnh Mục Lục Chương 01: An Trú Trong Hiện Tại Chương 02: Mười Sáu Phép Quán Niệm Hơi Thở Chương 03: Ôm Ấp và Chăm Sóc

Tả mẹ đang nấu ăn

Bình giảng đoạn thơ trong bài “Vội vàng” của Xuân Diệu

Cảm nghĩ về bố của em – Văn mẫu lớp 7

Hãy tả một loài hoa mà em yêu thích nhất

Tả người thân trong gia đình của em

Cảm nghĩ về người thân

Thiền Tập Cho Người Bận Rộn

Viết thư gửi một người bạn ở xa

Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu – Văn mẫu lớp 7

Giải thích câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây – Văn mẫu lớp 7

Cảm nghĩ về người thân – Bài tập làm văn số 3 lớp 6

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

Em hãy chứng minh người Việt Nam luôn sống theo đạo lý “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” và “Uống nước nhớ nguồn”

Kể lại một kỉ niệm sâu sắc về tình bạn

Phần 1

Giới thiệu về quê hương em

Document

Kể về một người bạn mới quen

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

Microsoft Word - doc-unicode.doc

Nhung Bai Giang Bat Hu cua Cha - Gioan Maria Vianney.pdf

Kể lại một giấc mơ trong đó em được gặp một nhân vật cổ tích

Cúc cu

Microsoft Word - trachvuphattutaigia-read.docx

KINH PHÁP CÚ Illustrated Dhammapada Illustrations by Mr. P. Wickramanayaka Tâm Minh Ngô Tằng Giao CHUYỂN DỊCH THƠ

Document

CHƯƠNG 1

Tiêu Kim Thủy TIẾP BỘI I Bội vừa bước vào sân bỗng dừng chân quày quả bước ra. Từ lâu rồi chị không về nhà, không gặp ông Nghị Tần, thân phụ chị, vì l

Phần 1

Microsoft Word - emlatinhyeu14.doc

Nghị luận xã hội về tình yêu quê hương đất nước

Pháp ngữ của hòa thượng Tuyên Hóa - Phần 2

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

Nghị luận xã hội về ước mơ khát vọng

Phân tích đoạn trích Lục Vân Tiên gặp nạn – Văn mẫu lớp 9

Microsoft Word - mua xuan ve muon- Tran Dan Ha

Tả quang cảnh sân trường trong giờ ra chơi

Baûn Tin Theá Ñaïo Soá 128 ngaøy Núi Bà Tây Ninh 1*- Thiệp Mời Tiệc Tân Niên Kỷ Hợi 2019 của Tậy Ninh Đồng Hương Hội - Hoa Kỳ tổ chức ngày 1

Cảm nghĩ về mái trường

Mộng ngọc

Bài thơ Việt Bắc của Tố Hữu là khúc tình ca và cũng là khúc hùng ca

Tác Giả: Sói Xám Mọc Cánh Người Dịch: Đỗ Thu Thủy HOÀI NIỆM Chương 6 Hai chị em lôi kéo nhau lên lầu, vừa mở cửa đã thấy mẹ Phùng đang ngồi đợi con tr

NGHỊ LUẬN XÃ HỘI VỀ LỐI SỐNG ĐẸP

GIA ĐÌNH VIỆT NAM TRONG CƠN BÃO CỦA THỜI ĐẠI NGUYỄN HỒNG MAI Gia đình là một thể chế xã hội có tính chất toàn cầu, dù rằng ở quốc gia này, lãnh thổ ki

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Tả một cảnh đẹp mà em biết

Tả khu vườn nhà em

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

CHƯƠNG 1

Con Đường Khoan Dung

No tile

Người ấy (bạn, thầy, người thân, …) sống mãi trong lòng tôi – Văn mẫu lớp 8

Cúc cu

Em hãy kể lại một câu chuyện về lòng nhân ái hay hiếu thảo mà em đã chứng kiến hoặc tham gia

Microsoft Word - chotinhyeutronven10.doc

Phân tích nhân vật Ông Sáu trong truyện Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng


Phân tích về thơ của Xuân Diệu

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

Cảm nhận về bài thơ Đoàn thuyền đánh cá của Huy Cận

Kinh Bat Chu Tam Muoi - HT Minh Le Dich

Bình luận về câu tục ngữ: Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

GV: TRƯƠNG MINH HÒA SVTH: ĐỒ THỊ PHÚC KT15B STT: THẦY ƠI. ( Biết ơn thầy cô giáo Đạo đức lớp 4) Tôi yêu lắm ngôi trường Tiểu học Kim Khê thân th

Document

Phân tích tác phẩm Một người Hà Nội (Nguyễn Khải) – Văn mẫu lớp 12

Biên soạn: Quách Cư Kính 24 TẤM GƯƠNG HIẾU THẢO TẬP 2 NHÀ XUẤT BẢN HỒNG ĐỨC

No tile

TÁM QUY LUẬT CỦA NGƯỜI PHIÊN DỊCH KINH ĐIỂN PHẬT HỌC 1. Người dịch phải tự thoát mình ra khỏi động cơ truy tìm danh lợi. 2. Người dịch phải tu dưỡng t

Thơ cậu Hai Miêng Đêm thu bóng nguyệt soi mành, Bâng khuâng dạ ngọc chạnh tình ngâm nga. Xét trong thế sự người ta, Tài ba cho mấy cũng là như không.

Hạnh Phúc và Đau Khổ Chư Thiên và loài người Suy nghĩ về hạnh phúc Ước mong được hạnh phúc Chân hạnh phúc là gì? (1) Bốn câu thi kệ này được trích tro

Microsoft Word - suongdem05.doc

À TÌM NHAU Tôn-Nữ Mai-Tâm Cánh hoa Mai tan tác rơi từng mảnh Rũ rượi buồn Tâm héo úa tàn phai Đúng lúc tinh thần Uyển Nhi như đang rơi vào tình trạng

Phần 1

Đọc truyện cổ tích Tấm Cám, anh chị có suy nghĩ gì về cuộc đấu tranh giữa thiện và ác, giữa người tốt và kẻ xấu trong xã hội xưa và nay? – Văn m

Tả cảnh bão lụt ở quê em – Bài tập làm văn số 5 lớp 6

Kịch bản 7 NHỮNG MIỀN THUNG LŨNG ALPES (Nội dung: lịch sử Hội-thánh) (Thời lượng: 30 phút) (Không gian: nước Thụy-Sĩ vào thời Trung cổ) (Các vai diễn:

1 Triệu Châu Ngữ Lục Dịch theo tài liệu của : Lư Sơn Thê Hiền Bảo Giác Thiền Viện Trụ Trì Truyền Pháp Tứ Tử Sa Môn Trừng Quế Trọng Tường Định. Bản khắ

Phân tích bài thơ Ánh trăng – Văn mẫu lớp 9

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

Tả cô Tấm trong truyện Tấm Cám theo tưởng tượng của em

Kể lại một chuyến đi tham quan hay du lịch cùng các bạn trong lớp – Văn hay lớp 7

Bản ghi:

Viết một bức thư gửi cho mẹ của em Author : vanmau Viết một bức thư gửi cho mẹ của em - Bài làm 1 Mẹ kính yêu vô vàn của con! Có lẽ mẹ sẽ ngạc nhiên lắm khi nhận được lá thư này. Bởi lẽ mẹ sẽ chẳng hiểu tại sao con viết thư này và viết gì trong đó khi mà con không mắc lỗi gì. Mẹ biết không? Con muốn viết cho mẹ thật nhiều những bức thư yêu thương thay vì mẹ phải nhận những bức thư xin lỗi đều đặn của con. Chỉ tại con là một đứa ngang bướng và không biết cách biểu lộ tình cảm nên con khó có thể nói với mẹ những lời từ sâu thẳm lòng con. Vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được con yêu mẹ đến nhường nào! Mẹ ơi! Con nghĩ Đấng Tạo Hóa quá hào phòng với con, bởi Ngài đã cho con đến trong cuộc đời này, ban cho con vô số quà tặng. Nhưng với con Mẹ là quà tặng quí nhất không phải vì mẹ là một vị thánh hay một vĩ nhân mà chỉ đơn giản vì mẹ là MẸ của con. Con biết Mẹ đã hy sinh cho chúng con quá nhiều: tuổi thanh xuân, sức khỏe, thời gian riêng của bản thân có lẽ là cả cuộc đời này chúng con luôn được mẹ bao bọc che chở! Chúng con được sinh ra, kinh tế gia đình mình không khá giả chính vì thế mà mẹ luôn chắt chiu, dành dụm để lo tiền ăn học, thuốc men khi chúng con ốm đau. Dẫu cuộc sống có khó khăn nhưng chúng con luôn được sống trong tình thương yêu và mẹ luôn để chúng con được bằng các bạn cùng trang lứa. Con vẫn nhớ những khi chúng con bị ốm, không ngủ được và khóc vì đau thì mẹ lại thức trắng cả đêm để dỗ dành, tìm mọi cách cho chúng con ngủ. Con đi học, mẹ luôn lo lắng để chúng con khỏi thua bạn thua bè. Mẹ nói: Các con thấy đó vì hồi trẻ mẹ không chịu cố gắng học hành cho tốt nên bây giờ mẹ phải làm công việc vất vả, các con phải chịu khó cố gắng nỗ lực học giỏi sau này con có cuộc sống tốt hơn, con có thể đi đến các nước trên thế giới, điều quan trọng hơn là con chứng minh được bản thân mình với mọi người. Dù công việc bận rộn, vất vả là thế nhưng mẹ luôn theo sát chỉ bảo chúng con học hành. Rồi con cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, ngày con nhận giải thưởng học sinh giỏi toán của tỉnh mẹ đã khóc vì sung sướng, tự hào. Mẹ còn là người vị tha, con nói điều này không phải vì mẹ chưa bao giờ đánh chúng con. Mà vì mẹ luôn thông cảm và sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm của chúng con. Bởi vậy từ khi còn bé mỗi lần bị điểm kém hay mắc phải lỗi gì thì mẹ là người đầu tiên con thổ lộ. Mẹ ơi! Con biết mẹ buồn vì con nhiều lắm! Bởi đôi lúc con chẳng vâng lời, còn cãi lời, thậm chí thờ ơ trước những lời khuyên của mẹ. Con xin lỗi mẹ dù là lời xin lỗi muộn màng nhưng con hứa sẽ không để mẹ phiền lòng nhiều vì con nữa. Mẹ yêu dấu! Con viết những dòng này nhưng rất có thể con sẽ không bao giờ gởi đi! Thời gian sẽ dần qua đi, những dòng chữ này rồi cũng mờ nhạt theo năm tháng nhưng mẹ ơi tình Tài liệu chia sẻ trên yêu chúng con dành cho mẹ là mãi mãi. Mẹ hãy dành thời gian chăm sóc bản thân mình! Hãy

cho chúng con cơ hội để đền đáp tình yêu của mẹ. Mẹ hứa phải sống thật lâu với chúng con mẹ nhé! Con yêu và gửi tới mẹ ngàn nụ hôn! Viết một bức thư gửi cho mẹ của em - Bài làm 2 Mẹ kính yêu của con! Mẹ có nhớ không? Đã rất lâu rồi mẹ con ta không được gặp nhau. Kể từ khi con là một con nhóc mới 5 tuổi mà bây giờ con đã 12 tuổi rồi. Cũng đã bảy năm rồi chứ có ít ỏi gì! Khoảng thời gian ấy với ai đó có thể rất hạnh phúc nhưng đối với con, đó là một nỗi đau buồn. Mẹ kính yêu, dạo này mẹ khỏe không? Mẹ có còn bị những cơn đau hành hạ liên miên như hồi trước nữa không? Ở nơi đó mẹ sống thế nào?... Con có muôn vàn câu hỏi muốn gửi đến mẹ mà số câu hỏi thì cứ ngày một tăng lên chứ không giảm sút. Dù biết bức thư không có địa chỉ gửi đi và có thể mẹ sẽ không đọc được, nhưng con vẫn làm như bao lần trước: đốt gửi cho mẹ những lời tâm sự của con để lòng con được nhẹ nhõm, để con vơi đi nỗi nhớ mẹ phần nào. Cả nhà ta vẫn khỏe mẹ ạ. Chỉ có riêng bố là ốm hơn ngày đó vì một mình gánh vác, bươn chải để nuôi chúng con ăn học. Hai chị vẫn khỏe và học giỏi mẹ ạ. Chị Hoài năm nay đã là sinh viên năm hai trường Đại học Quốc gia còn chị Phương đang học lớp 11D, Trường PTTH Đặng Thúc Hứa. Năm học trước, con và chị Phương đều đạt học sinh giỏi toàn diện, riêng chị Hoài còn được nhận được học bổng nữa đấy. Con thương bố lắm! Một mình bố phải vừa làm cha, vừa làm mẹ chăm sóc, dạy bảo, nuôi các con từ bé thơ, vậy nên bố thường bị đau lưng. Biết thế chúng con hay phụ bố những công việc lặt vặt trong nhà như: nấu ăn, giặt giũ, quét dọn, ngoài ra còn đi trâu, cắt cỏ... mỗi khi nghỉ học nữa đấy. Bởi vì con mong rằng điều đó sẽ giảm bớt công việc cho bố, để gánh nặng trên vai bố sẽ vơi đi phần nào... Thời gian trôi đi nhanh thật, con cứ ngỡ mới chỉ là hôm qua. Mới ngày hôm qua thôi, mẹ còn chơi đùa với con, mà ngày hôm nay, con khản đặc gọi mẹ sao chẳng thấy hồi âm! Ngày hôm qua, con là một đứa trẻ nhõng nhẽo, làm nũng mẹ, luôn bắt mẹ phải dậy sớm làm cơm nắm cho con mỗi sáng đến trường. Những nắm cơm được vắt thành nhiều hình theo ý tưởng của con: quả cam, trái táo, hoa lá... Bàn tay chai sạn của mẹ thật khéo léo mà cũng thật nhanh. Con vẫn luôn nghĩ rằng mẹ ắt phải có bí quyết gì để làm nên món cơm nắm ngon như vậy. Nó thật đặc biệt, vị ngon đó được kết từ mồ hôi của mẹ, từ những hạt mưa trong lành kì diệu của cha trên trời rơi xuống lòng mẹ đất, từ những ca dao vọng cổ, từ tình yêu thương của mẹ dành cho chúng con... tất cả hòa nguyện (quyện) lại trong nắm cơm thật thơm ngon, nóng hổi mang đậm chất hồn quê. Tài liệu chia sẻ trên Lúc ba chị em còn nhỏ xíu, bố đi bộ đội ở xa, lâu lâu mới về một lần, mẹ phải chăm lo tất cả

mọi thứ trong gia đình, việc nhỏ, việc to đều do mẹ một tay mẹ đảm đương hết. Rồi cả khi con ốm, khóc suốt đêm vì đau, mẹ phải thức trắng đêm dỗ cho con ngủ. Đến sáng hôm sau, con mới biết, con chính là nguyên nhân vẻ mặt bơ phờ, lo lắng nhìn con của mẹ. Sau khi mẹ mất, con rất buồn. Cả 3 chị em con đều cảm thấy bơ vơ và hụt hẫng. Lúc đó, con còn dại lắm, chỉ nhớ mang máng là người ta đem mẹ vào trong cái hộp màu đỏ dài rồi đem ra đồng. Con đã hỏi gì rằng: dì ơi, tại sao người ta không để mẹ ngủ trên giường mà lại ngủ trong đó. Dì chỉ lắc đầu buồn bã thay cho câu trả lời. Trên khuôn mặt của dì đầm đìa nước mắt, 2 con mắt sưng mọng khi ấy con chỉ biết rằng, con không còn mẹ ở bên, không được nằm gọn trong bàn tay ấm áp của mẹ, không được âu yếm, vỗ về như bao đứa trẻ khác. Và đêm đêm trong nỗi nhớ mẹ đến cồn cào, con đã khóc, khóc mãi, khóc cho đến khi chìm vào giấc ngủ đầy mộng mị. Con luôn nghĩ là một ngày nào đó, con sẽ được gặp mẹ qua khung cửa sổ bàn học. Mẹ sẽ trò chuyện, tâm sự cùng con, vuốt ve mái tóc của con... Nhưng khi đã khôn lớn, con hiểu rằng mẹ đã sang thế giới khác cách xa con nhiều lắm và điều đó đã sẽ không bao giờ xảy ra. Và rồi con đã nén nỗi đau của mình, tiếp tục sống thật tốt để mẹ vui lòng và tự hào về con nơi chín suối... Mẹ ạ, cứ mỗi lần nhìn thấy các bạn có mẹ chăm sóc, đưa đón, chiều chuộng, động viên, an ủi, đưa áo mưa khi cơn mưa bất chợt ập đến... thì con lại chạnh lòng nghĩ đến mẹ. Nhớ lại ngày đấy, con cũng đã từng được mẹ vỗ về, âu yếm như thế. Lần nào cũng vậy, nghĩ đến đây mắt con nhòe đi lúc nào không biết. Nước mắt cứ lặng lẽ rơi... quả thực thấy mình vô dụng khi không thể ngăn giọt nước mắt ngừng rơi mà cũng không thể níu mẹ về đây bên con được nữa. Mẹ ạ, với rất nhiều người, có thể họ không hiểu hết giá trị của người mẹ, nhưng đối với con, con đã hiểu ra rồi. Trước kia, con không biết trân trọng mẹ, con thường làm mẹ buồn về những việc cỏn con và làm cho tóc mẹ thêm nhiều sợi bạc. Và con nghĩ, họ cũng như con, phải đến khi mất một ai đó quan trọng với cuộc đời mình như mẹ, họ mới cảm nhận được và hối hận khi làm mẹ buồn. Mà đến lúc đó thì quá muộn màng để nhận ra bản thân quá vô tâm và khờ dại, không thấu hiểu được tình cảm, tình yêu thương bao la mà mẹ đã dành cho. Con nghĩ tình mẫu tử là tình cảm đẹp nhất mà con có được mẹ ạ. Và mẹ biết không? Mẹ chính là thần tượng số một trong lòng con đấy! Một người phụ nữ hiền hậu, dịu dàng, một người con dâu hiếu thảo, siêng năng, một người mẹ thương con, đảm đang, tháo vát và sống tình cảm. Con người mẹ có đủ những phẩm chất cao quý của một người phụ nữ: Công, dung, ngôn, hạnh. Mẹ là một bông hoa tươi thắm của xã hội. Con biết tuy con không được may mắn như các bạn cùng trang lứa khi thiếu tình thương của mẹ từ khi con còn nhỏ nhưng điều đó không làm cho con bi quan hay chán nản, bởi vì con nghĩ rằng mẹ vẫn luôn bên con, luôn dõi theo cuộc sống của chúng con. Tài liệu chia sẻ trên Bao nhiêu năm qua, con vẫn luôn tự dằn vặt mình, con thấy mình vẫn nhút nhát và không

đủ can đảm khi đã không nói với mẹ lời yêu thương nào. Con hối hận vì không nói mẹ nghe: Con yêu mẹ, con thương mẹ nhiều lắm! Hồi nhỏ con vẫn hay nói là con lớn lên con sẽ trở thành một bác sỹ tài ba để chữa bệnh cho mọi người và người bệnh nhân đầu tiên của con phải là mẹ. Nhưng thật tiếc, con chưa kịp lớn khôn thì căn bệnh quái ác kia đã cướp mẹ đi và làm cho mẹ phải xa con mãi mãi. Mẹ đã đi thật xa, đi về nơi mẹ có thể nhìn thấy con và cả nhà nhưng con thì chẳng thấy mẹ ở đâu cả. Mẹ yên tâm đi, không phải vì thế mà con từ bỏ ước mơ của mình đâu nhé. Cô giáo của con có dạy: "Con người ta phải sống có ước mơ, hoài bão, đặt ra mục tiêu cho riêng mình, từ đó phải cố gắng để hô biến tất cả thành sự thật" và con tin con sẽ làm được. Vậy nên con sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng tin yêu của bố mẹ. Con hứa sẽ ngoan hơn, lễ phép và vâng lời hơn nữa. Con cám ơn mẹ đã sinh ra con, cho con cuộc sống này. Con chỉ muốn nói với mẹ rằng: Con yêu mẹ nhất, mẹ à! Thôi, chào mẹ nhé, con còn phải học bài. Mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe và đừng quên trả lời con qua những giấc mơ đẹp nha. Con hy vọng rằng những ngọn gió ngọt ngào kia sẽ gửi gắm tình cảm của con đến cho mẹ ở thế giới bên kia. Viết một bức thư gửi cho mẹ của em - Bài làm 3 Mẹ yêu quý! Con gái của mẹ: Phạm Thị Kim Oanh Vậy là sắp đến ngày mồng 8 tháng 3 rồi. Bạn bè con ở lớp ai cũng dự định sẽ mua hoa để tặng mẹ vào ngày đó. Các bạn còn nói cho nhau nghe về cách tạo bất ngờ cho mẹ mình vào hôm ấy nữa. Xem ra ai cũng rất hồi hộp và háo hức mẹ ạ. Chắc chắn khi các bạn mang hoa về tặng mẹ sẽ được mẹ đáp lại bằng những cái ôm thật ấm áp. Còn con, con sẽ tặng mẹ ở một nơi khác nơi thật xa nơi mà có lẽ mẹ nhìn thấy con nhưng con lại chẳng thấy mẹ ở đâu cả. Và món quà con nhận lại không phải là cái ôm của mẹ mà là chính sự nhẹ nhõm trong lòng con. Tuy được vơi đi phần nào nỗi buồn nhưng lòng con vẫn thấy trống trải. Không hiểu sao hôm nay con lại nhớ mẹ nhiều đến thế! Con thèm khát một vòng tay âu yếm, thèm khát một lời động viên an ủi và hơi ấm của tình mẫu tử. Có lẽ là do không khí rạo rực của ngày 8-3 sắp đến mẹ nhỉ? Vì vậy con viết những dòng tâm sự này để gửi mẹ. Dẫu biết rằng bức thư không có địa chỉ đến nhưng con vẫn tin sợi dây của tình mẫu tử sẽ nối kết những tâm sự của con đến bên mẹ. Mẹ ơi! Mẹ có còn nhớ ngày 8 tháng 3 của mười năm trước không? Hồi ấy sao mà vui quá! Tài Khi liệu ấy chia con sẻ còn trên nhỏ nên mẹ đã làm một bữa ăn thật ngon để dành tặng con và cũng là để tự tặng mẹ. Hai mẹ con mình cùng hát, cùng vỗ tay, lời bài hát Mồng 8 tháng 3 cứ ngân nga

mãi trong lòng con, có lẽ đến suốt đời. Mọi thứ đều diễn ra tốt đẹp nhưng con đâu ngờ rằng đó là năm đầu tiên và cũng là năm cuối cùng con được đón ngày mồng 8 tháng 3 cùng mẹ, khi mà con gần 4 tuổi thì mẹ đã bỏ con mà đi, đi thật xa. Với con, mất mẹ là nỗi đau lớn nhất, là sự mất mát không gì có thể bù đắp được vì trước đó không lâu con đã mất đi người cha yêu dấu do căn bệnh thế kỷ. Khi ấy con đã rất đau nhưng vì có mẹ kề bên an ủi nên con cũng bớt đau đi phần nào. Thế mà giờ đây con lại mất luôn cả mẹ. Thay vì được an ủi, sẻ chia con chỉ còn lẻ loi một mình. Nỗi đau lại nhân lên gấp bội lần. Con đã khóc, khóc rất nhiều. Con không thể níu giọt nước mắt lại cũng như không thể kéo mẹ về bên con. Lúc ấy con không dám tin vào sự thật nữa. Không thể tin lúc ấy mẹ lại nằm trên gường bệnh và chỉ nói với con: Sau này khi mẹ không còn ở bên con nữa thì con hãy vẫn cứ yên tâm, cố gắng học thật tốt, nhớ giữ gìn sức khỏe và phải thật chăm ngoan để không phụ lòng mẹ nghe con. Thật sự lúc ấy con chỉ biết gật đầu và khóc nức nở. Thế rồi mẹ xa con, xa con mãi mãi. Tất cả chìm trong nước mắt. Mẹ có biết không. Sau khi mẹ mất con đã rất đau khổ, con cảm thấy bơ vơ, hụt hẫng vì không có bàn tay chăm sóc, yêu thương của mẹ nữa. Con chỉ biết dựa vào bà nội hơn 80 tuổi như chiếc lá vàng trên cây. Con cứ tưởng tượng đến một ngày nào đó bà cũng sẽ bỏ con mà đi thì cuộc sống của con sẽ ra sao đây? Nghĩ đến mà con hoảng hốt. Con thực sự rất buồn. Đáng buồn hơn là bạn bè, người thân, và một số phụ huynh tìm cách để xa lánh con, không cho con họ chơi với con nữa vì sợ mắc phải căn bệnh quái ác kia. Lúc ấy con không hiểu được đó là căn bệnh gì và nguy hiểm như thế nào? Con chỉ biết rằng họ rất coi thường, sợ hãi và xa lánh con. Thật mãi lâu sau nhờ sự can thiệp của nhà trường, sự động viên quan tâm của thầy cô giáo và một số bạn trong lớp con mới bình tâm trở lại với cuộc sống, con mới có cơ hội hòa nhập hơn với mọi người. Con đã cố nén nỗi đâu để tiếp tục sống, để làm mẹ vui lòng nơi chín suối. Khoảng thời gian đầu con cứ cố rồi lại thất bại, lại khóc. Cứ mỗi lần thấy bạn được mẹ mình âu yếm thì con lại chạnh lòng nghĩ đến mẹ. Nghĩ đến ngày xưa con cũng đã từng được mẹ vỗ về, yêu thương như thế. Những lúc như thế nước mắt con lại tuôn rơi âm thầm, lặng lẽ. Con sợ nhất là những đêm mưa, không hiểu sao mưa đêm làm con buồn đến thế! Con sợ mẹ ướt, con sợ mẹ lạnh, con sợ bao nhiêu điều mà không dám nói ra. Con tâm sự với cô giáo dạy văn, và cô ân cần nói với con: Mẹ của con không ướt, không lạnh, mẹ của con đã hóa thành trời xanh, thành mây trắng. Và con tin. Mẹ sẽ không lạnh khi mưa xuống, phải không mẹ! Thời gian trôi đi, nỗi đau cũng vơi dần. Con cũng tập làm quen với thực tại. Ban đầu con cũng rất nhút nhát nhưng giờ con đã mạnh mẽ rồi mẹ ạ. Con không còn yếu đuối, nhút nhát, mặc cảm như trước kia nữa. Cuộc sống đã rèn luyện con phải biết cố gắng, biết tự tin, biết suy nghĩ và mạnh mẽ lên. Mẹ à! Con giờ đây đã học lớp 7 rồi đấy. Con đang được sống trong tình yêu thương của mọi người. Bạn bè, thầy cô ai cũng rất yêu mến con. Mẹ ở nơi xa mẹ có nhìn thấy con không? Có thấy con đang học rất giỏi không? Học kỳ I vừa rồi con đã được xếp thứ hai của một lớp chọn Tài đấy liệu nhé. chia sẻ Sắp trên tới con còn tham gia kỳ thi học sinh giỏi văn nữa. Mẹ có vui không hả mẹ? Con đã làm theo lời mẹ dặn trước lúc lâm chung rồi đấy. Con còn có ước mơ sau này sẽ trở thành

Powered by TCPDF (www.tcpdf.org) bác sĩ để chữa bệnh cứu người nữa. Con mong sẽ không ai bị bệnh, không ai mất mẹ để bao trẻ em khác sẽ không phải chịu nhiều khổ đau như con. Con yêu của mẹ. Ngô Kiều Anh (lớp 7A, Trường THCS Diễn Kỷ, huyện Diễn Châu, Nghệ An.) Tài liệu chia sẻ trên