SÓNG THẦN Bô ng Sơn Bát thập vấn vương đời quân ngũ Bao năm Cọp Biển đó là danh Ưỡn ngực nhìn quanh đời chẳng thẹn Nước mắt chỉ rơi khóc bạn mình. Thế

Tài liệu tương tự
CHƯƠNG 1

Microsoft Word TÀI LI?U GIÁO D?C CHÍNH TR? TU TU?NG P2.doc

KINH PHÁP CÚ Illustrated Dhammapada Illustrations by Mr. P. Wickramanayaka Tâm Minh Ngô Tằng Giao CHUYỂN DỊCH THƠ

Em hãy tưởng tượng và kể lại một cuộc gặp gỡ với một trong các nhân vật cổ tích hoặc truyền thuyết

No tile

Chiều Trên Phá Tam Giang Trần Thiện Thanh Chiều Trên Phá Tam Giang anh chợt nhớ em nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ đến bất tận em ơi! em ơi! Giờ này thươn

Cúc cu

LỠ CHUYẾN ĐÒ Truyện của Phương Lan ( tiếp theo ) Vòng tay ghì chặt nhớ nhung Quay về bến cũ sóng lòng xót xa Lỡ làng một chuyến đò qua Cỏ đau nắng rát

CHƯƠNG 1

Phần 1

NGƯỜI CHIẾN SĨ KHÔNG QUÂN PHỤC Tam Bách Đinh Bá Tâm Tôi vốn xuất thân trong một dòng tộc mà ba thế hệ đều có người làm quan văn và không vị nào theo b

DS_CTSQ_ATMui_2015.indd

Kinh Bat Chu Tam Muoi - HT Minh Le Dich

Microsoft Word - doc-unicode.doc

Thơ cậu Hai Miêng Đêm thu bóng nguyệt soi mành, Bâng khuâng dạ ngọc chạnh tình ngâm nga. Xét trong thế sự người ta, Tài ba cho mấy cũng là như không.

Microsoft Word - emlatinhyeu14.doc

Phỏng Vấn Một Trung Đội Trưởng Nghĩa Quân Cao Bá Tuấn ghi LTS: Với nội dung bài này, chúng tôi chủ động không tìm hiểu tác giả; bởi chúng tôi nghĩ, độ

1 BẠCH VIÊN TÔN CÁC KỊCH THƠ LÊ THỊ DIỆM TẦN

(Microsoft Word - Ph? k\375 t?c \320?A TH? PHONG2)

Tình Thương Nhân Loại 1 Điển Mẹ Diêu Trì Rằm tháng sáu Nhâm Thìn, 2012 Nước Việt Nam một miền linh địa Có rồng vàng thánh địa mai sau Nước Nam hơn cả

Lão Pháp Sư TỊNH KHÔNG đề xướng Pháp Sư THÍCH TỰ LIỄU kính biên NHẬT MỘ ĐỒ VIỄN TRỜI ĐÃ XẾ BÓNG, ĐƯỜNG VỀ CÒN XA Lớp học tập Tịnh Độ Vô Lượng Thọ Khoa

CHƯƠNG I

SÓNG THẦN Buoàn Vui Ñôøi Vaän Taûi. Cùng là lính Mũ Xanh, anh cầm súng, còn tôi tay ôm chặt lấy vô lăng đưa anh ra tiền tuyến đối diện với quân thù, đ

No tile

Code: Kinh Văn số 1650

Thuûy Quaân Luïc Chieán Vieät Nam Ñaïi Ñoäi 1, TIỂU ĐOÀN 1 QUÁI ĐIỂU Binh Nhất Trà Văn Sáu Do một định mệnh nào đó đã đưa tôi vào Quân Đội và trở thàn

Chương 16 Kẻ thù Đường Duyệt càng hoài nghi, không rõ họ đang giấu bí mật gì. Tại sao Khuynh Thành không ở bên cạnh nàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

Mấy Điệu Sen Thanh - Phần 4

Thiền Tập Cho Người Bận Rộn

Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em

Phần 1

MỪNG XUÂN QÚY TỴ (2013) SỚ TÁO QUÂN 1 XUÂN QÚY TỴ Xuân đến rồi Hồ hởi bà con ơi! Áo mới choàng lên vạn vật Hương sắc lung linh dáng tuyệt vời! Mừng ca

Hạnh Phúc và Đau Khổ Chư Thiên và loài người Suy nghĩ về hạnh phúc Ước mong được hạnh phúc Chân hạnh phúc là gì? (1) Bốn câu thi kệ này được trích tro

73 năm trôi qua, thắng lợi của Cách mạng Tháng Tám đã cho thấy bài học đoàn kết, lấy dân làm gốc có ý nghĩa sâu sắc. Những ngày mùa Thu tháng Tám của

Phần 1

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

No tile

Tác Giả: Cổ Long QUỶ LUYẾN HIỆP TÌNH Hồi 12 Giang Hồ Ân Oán Nhóc trọc đầu và Nhóc mặt rổ chẳng phải quá nhỏ tuổi, có lúc hai gã cũng giống người lớn,

SÓNG THẦN PHAN RANG MX Tây Đô Lâm Tài Thạnh. Theo nhịp sống, người ta tự chọn phương hướng để đi, bằng nhiều cách khác nhau, lưu giữ hay xóa đi quá kh

Kể lại một kỷ niệm sâu sắc nhất về gia đình, bạn bè, người thân, thầy cô – Bài tập làm văn số 2 lớp 10

No tile

TÁM QUY LUẬT CỦA NGƯỜI PHIÊN DỊCH KINH ĐIỂN PHẬT HỌC 1. Người dịch phải tự thoát mình ra khỏi động cơ truy tìm danh lợi. 2. Người dịch phải tu dưỡng t

Cảm nghĩ về người thân – Bài tập làm văn số 3 lớp 6

Microsoft Word - PhuongThuy-Mang_van_hoc_tren_bao_Song.doc

VÔ THƯỜNG Những biến động đàn áp Phật Giáo khởi đầu vào năm 63. Lúc ấy tôi cũng vừa tròn 13 tuổi. Cái tuổi của thắt nơ tóc bím đầy thơ mộng. Thì cũng

Microsoft Word - Chieu o thi tran Song Pha.doc

THƠ VĂN và CẢM TÁC

THƠ Hoàng Ngọc Ẩn Thơ Mục 1- Bên Đời Hui Quạnh 2- Bên Trời Phiêu Lãng 3- Buồn Xưa 4- Cho Một Thành Phố Mất Tên 5- Mười Năm Chưa Lần Gặp 6- Rừng Lá Tha

mộng ngọc 2

ẨN TU NGẨU VỊNH Tác giả: HT. THÍCH THIỀN TÂM ---o0o--- Nguồn Chuyển sang ebook Người thực hiện : Nam Thiên

VINCENT VAN GOGH

Pha Lê vừa đi lên phòng , cô bắt gặp Ngọc Bạch đang đứng nơi góc hành lang nói chuyện điện thoại với ai đó

Phần 1

PHẬT GIÁO NGUYÊN THỦY THERAVĀDA VÔ THƯỜNG KHỔ NÃO VÔ NGÃ Soạn giả TRƯỞNG LÃO HÒA THƯỢNG HỘ TÔNG (VAṄSARAKKHITA MAHĀTHERA) Biển trầm khổ sống bồn

Microsoft Word - 08-toikhongquen

HỒI I:

Phân tích tác phẩm Ai đã đặt tên cho dòng sông - Hoàng Phủ Ngọc Tường

Microsoft Word - tuong nho19_6

Microsoft Word - DoaHongChoNguoiYeuDau-NXCuong.doc

36

SÓNG THẦN Gia Ñình Traâu Ñieân Quoác Noäi... Họp Mặt Đầu Năm 2016 MX Đông Triều Nguyễn Bá Đương Chuyến xe chạy từ Phan Thiết đi Sài Gòn với đoạn đường

truyenkeve1nguoilinh_2019MAY12_sun

Cướp Biển và Trại Pulau Bidong

Microsoft Word - thamthienyeuchi-read.doc

Đông Giao chau mày, cầm cuốn sách Huy đang xem dở dang để trên bàn lên

SÓNG THẦN Đất cát không biết khóc, chỉ có người khóc thương tiếc đồng đội thuở sống chết và sát cánh nhau trên một chiến tuyến của chiến trường xưa cũ

chiếc xe đò khịt khịt vài hơi rồi đứng khựng lại dưới cơn mưa như thác đổ

Document

KINH ĐẠI BI Tam tạng pháp sư Na Liên Đề Da Xá dịch từ Phạn văn ra Hán văn, tại Trung-quốc, vào thời Cao-Tề ( ). Cư sĩ Hạnh Cơ dịch từ Hán văn ra

LỜI TỰA Sau khi cuốn sách Kinh nghiệm thành công của ông chủ nhỏ đầu tiên của tôi được phát hành, không ngờ chỉ trong vòng nửa năm đã có tới hơn một t

Phân tích truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê

SỐ 112 MÙA THU TEXAS 2019 TRANG 59 Chuyện 40 Năm Trước Phần 1 / 6: Sau 1975 Và Chuẩn Bị Đóng Ghe AH Trịnh Hảo Tâm Lời Mở Đầu: BPT xin đăng 6 bài viết

Phân tích bài thơ Ánh trăng – Văn mẫu lớp 9

Kịch bản 7 NHỮNG MIỀN THUNG LŨNG ALPES (Nội dung: lịch sử Hội-thánh) (Thời lượng: 30 phút) (Không gian: nước Thụy-Sĩ vào thời Trung cổ) (Các vai diễn:

Đoàn Viết Hoạt và sứ mệnh xương rồng Đỗ Thái Nhiên So với các loài thực vật khác, xương rồng là loại cây có sức chịu đựng cao cấp nhất và trường kỳ nh

Phân tích nhân vật Tnú trong tác phẩm Rừng xà nu

Tả một cảnh đẹp mà em biết

Phân tích đoạn trích “Trao duyên” trong Truyện Kiều của Nguyễn Du

Lương Sĩ Hằng ĐỜI ĐẠO PHÂN MINH Bài Giảng: ĐỜI ĐẠO PHÂN MINH tại Đại Hội Tâm Linh, Bruxelles, Bỉ Quốc, ngày 3 tháng 8 năm 1993 Đời Đạo Phân Minh 1

Gia Sư Tài Năng Việt ĐỀ CƯƠNG ÔN THI TIẾNG VIỆT ĐỀ 1 I. ĐỌC THẦM VÀ LÀM BÀI TẬP : CÂY ÂM NHẠC Đầu mùa hè là những nốt nhạc

ẤN QUANG PHÁP SƯ VĂN SAO TỤC BIÊN ẤN QUANG PHÁP SƯ VĂN SAO TỤC BIÊN Giảng giải: Đại Sư Ấn Quang Việt dịch: Bửu Quang Tự đệ tử Như Hòa PHẦN MƯỜI TÁM 17

LỜI GIỚI THIỆU Chia sẽ ebook : Tham gia cộng đồng chia sẽ sách : Fanpage : C

A DI ĐÀ KINH SỚ SAO DIỄN NGHĨA A DI ĐÀ KINH SỚ SAO DIỄN NGHĨA Liên Trì Đại Sư Chùa Vân Thê soạn Sớ Sao Pháp Sư Cổ Đức Diễn Nghĩa Giảng giải: Pháp Sư T

TN. THUẦN TUỆ Từ một tâm trong lặng NHÀ XUẤT BẢN HỒNG ĐỨC

Document

Giải thích câu “Nhiễu điều phủ lấy giá gương”

NGHỊ LUẬN XÃ HỘI VỀ LỐI SỐNG ĐẸP

Phần 1

Thơ NGUYỄN KINH BẮC

No tile

No tile

Nguồn (Aug 27,2008) : Ở Cuối Hai Con Đường (Một câu chuyện hoàn toàn có thật. Tác giả xin được kể lại nhân dịp 30 năm

PHẦN TÁM

Nhung Bai Giang Bat Hu cua Cha - Gioan Maria Vianney.pdf

Microsoft Word - VuDucNghiemAnhToi-VTH-Chuong8.doc

Phần 1

Microsoft Word - donngonhapdaoyeumon-read.doc

Duyên Nghiệp Dẫn Tu Thiền Sư Lương Sĩ Hằng

Từ Mỹ về Rừng Thăm Bạn Lâm Chương Lúc mới đến, tôi hỏi: - Đào hố để làm gì? Anh nói: - Bắt khỉ. Tôi ngạc nhiên: - Bắt khỉ? - Ừ, bắt khỉ. - Để ăn thịt?

Soạn Giả Thái Thụy Phong Vũ Thất Theo bài tường trình Nghệ thuật Sân khấu Cải lương 80 năm của soạn giả Nguyễn Phương trên trang nhà của nhạc sư Trần

Bản ghi:

Bô ng Sơn Bát thập vấn vương đời quân ngũ Bao năm Cọp Biển đó là danh Ưỡn ngực nhìn quanh đời chẳng thẹn Nước mắt chỉ rơi khóc bạn mình. Thế giới bên kia ra sao nhỉ Nơi đây vẫn nhớ những địa danh Xác ta, xác địch phơi như núi Đêm đêm vẫn thắp nén nhang tình. Tôi mê say đời Cọp Biển, đó là lẽ sống của tôi và cũng như rất nhiều chiến binh Mũ Xanh khác của binh chủng. Kỷ niệm nhiều lắm, nhắc không hết, giờ đây vào tuổi gần 80 cũng có khi quên. Nhưng không làm sao quên được những chiến hữu, những cấp chỉ huy, những đồng đội 163 Quái Điểu Bồng Sơn. đã hy sinh đền nợ nước. (Saigon-Tango-Bồng Sơn-Tân An) Đêm về, hay có những giấc mơ đẹp, chuyện mấy chục năm trước nó hiện ra như mới hôm qua. Rồi những giấc mơ tôi gă p la i đàn anh, đồng đội, đàn em trong ca nh máu đổ thịt rơi, tôi hét lên, bật người dậy làm người vợ hiền thức giấc trong cái giá la nh buốt thấu xương nơi thành phố tôi ở. Tôi tiếc, tiếc vô tận, tôi muốn nói chuyện với các anh, tôi muốn nói rằng tôi rất nhớ các anh. Quê hương tôi ngày ấy lửa đa n ngút trời, những chiến sĩ, những anh hùng của tôi đã đi vào lịch sử. Rời quân trường, tôi có nhiều nga đi, lắm nga về, nhưng vốn mê Mũ Xanh tư những ngày co n bé, co n là Thiếu Sinh Quân nên tôi quyết về với Mũ Xanh. Cái mũ và màu áo đó

Thuỷ Quân Lục Chiến tôi đã chung thủy cho đến ngày gâ y súng, ngục tù rồi theo bộ quân phục TQLC theo tôi trên đường ty na n CS. Đến Hoa Kỳ, dù bận rộn công việc gì chăng nữa tôi cũng dẹp qua một bên để sắp xếp về tham dự những Đa i Hội TQLC. Nơi đấy, tôi đã tìm la i tôi, tìm la i những đồng đội, tìm la i những anh em đã cùng tôi một thời khói lửa. Ai nói rằng người già không co n lửa, nhưng với tôi thì chưa. Lửa Binh Chủng trong tôi co n đầy đủ, bư ng bư ng khi thế như tuổi đôi mươi. Khi có ti men cay, lửa trong tôi sôi sục như những ngày băng rư ng, vượt núi Trường Sơn, những năm tháng ngập mình trong sình lầy của Vùng U Minh, Chương Thiện. Cái thuở bắt đầu làm Mũ Xanh tôi theo Kình Ngư băng rư ng, lội suối. Bấy giờ, tôi mới học được một điều, mà ở quân trường không có, hay chỉ nói thoáng qua, đó là sự mất mát, cái tiễn biệt. Cái ca m giác này khó chịu lắm, và cũng đau khổ lắm! Ngày ấy...tđ4 Kình Ngư của TĐT Vo Kỉnh hành quân cùng đoàn tầu tuần giang của Mỹ Riverine Force. Đoàn tàu bị phục ki ch ở Ra ch Nước Trong, Tỉnh Chương Thiện, ĐĐ1 của ĐĐT Cam Ranh và tôi, ĐĐP, hai chúng tôi đồng loa t pha n phục ki ch tư hai cánh quân khác nhau, bằng cách xung phong thẳng vào mục tiêu, tìm sinh lộ trong tử lộ nhưng không hiểu như thế nào mà hai anh em ĐĐT&ĐĐP cùng hội tụ vào một mục tiêu là cái mương dư a, ở đó có hai tên VC đang (Cam Ranh-Bồng Sơn). 164 trú ẩn. Khi chúng tôi nhào tới thì chúng nó bị tê cứng vì sợ hãi, chúng chưa kịp bóp co thì Ha Sĩ Đồng cận vệ của tôi nhanh như cắt lia một loa t M16, cứu hai chúng tôi khỏi lưỡi hái Tử Thần, tịch thu 2 AK47 ngon ơ. Trong khi ĐĐ1 bị phục ki ch thiì Anh Lộc, ĐĐT/ĐĐ3 đem quân tiếp cứu chúng tôi. Nhưng... tiếc thương thay, Anh Lộc đã nằm xuống để cho chúng tôi và các chiến hữu đồng minh được sống. Huy chương Đồng (Bronze Star with V) tôi mang cũng do anh mà tôi có. Khi anh Lộc hy sinh, tôi đang là DĐP/ĐĐ1 thì được TĐT Vo Kỉnh cho trực thăng đón tôi sang ta m nắm Quyền ĐĐT/ ĐĐ3 trước khi tôi về Trường Sinh Ngữ Quân Đội để chuẩn bị đi du học ở Hoa Kỳ. Cái chết đến với những người chiến binh chúng tôi như một cơn gió thoa ng, nhanh và gọn lắm. Cười đó, vui đó, gương mă t đầy nhiệt huyết, sáng rực như một vì sao, đâu ai biết rằng, mất và co n chỉ trong phút chốc, nó như là một giấc mơ làm mọi người ngơ ngác hỏi nhau: Anh Lộc mất rồi sao? Mất rồi ha? Để rồi cuối (La ng Sơn- Bồng Sơn) cùng pha i ngậm ngùi rằng Anh đã mất thật rồi! Chúng tôi ki nh cẩn đứng nghiêm chào tiễn biệt anh, người đàn anh của tôi. Anh Lộc ơi! Nếu có kiếp sau, chúng ta vâ n là Mũ Xanh anh nhé. Ngoài Kình Ngư, đời Cọp Biển của tôi di nh chă t với Quái Điểu. Đã có lúc La ng Sơn điều

tôi về làm xếp Biệt Đội Sóng Thần, nhưng cuối cùng, tôi vâ n pha i về xóm cũ, sống hùng, sống ma nh, sống ta tơi với Quái Điểu. Qua nhiều trận, nhất là trận Triệu Phong, tưởng chư ng như tôi đã được Chúa gọi về. Nhắc đến Quái Điểu, với tôi, thì pha i nhắc đến Tây Sơn-Tr/Tá Nguyễn Đằng Tống. Tôi trình diện Ông năm 1970 khi Quái Điểu đang hành quân bên Cam Bốt. Ông là một sĩ quan tài ba, cam đa m, trầm tĩnh, một cấp chỉ huy thương li nh, thương đàn em. Ca đời Ông lúc nào lăn mình vào chiến trận. Tuy nghiêm nghị để chỉ huy, nhưng Tây Sơn cũng có khi vui ti nh, khôi hài, nói những câu buồn cười cho vui đời rư ng núi. Tiếc thay, anh hùng luôn ba c mệnh, vì vết thương cũ trong ruột ở trận Bồng Sơn khiến Ông qua đời trong nhà tù giá la nh ở Yên Bái. Phu nhân Tây Sơn có đủ điều kiện để đi năm 1975. Nhưng... Bà cũng đã ở la i với ông cho trọn chữ phu thê, giữ trọn lời thề. Ngày 30/4/1975, ta i doanh tra i Pha m Khắc Dật, trước khi buông súng theo lệnh của Tổng Tư Lệnh Dương Văn Minh, Tiểu Đoàn Trưởng cuối cùng của Quái Điểu là Hưng Yên và tôi, Bồng Sơn, đã tập họp đơn vị xong, xin nghiêm chỉnh đứng nghiêm, chào tay: Vĩnh Biệt Tây Sơn Nguyễn Đằng Tống. Tây Sơn Nguyễn Đằng Tống một thời Cam Bốt, rồi Lam Sơn 719 Ha Lào, cho đến một ngày của mùa Hè Đỏ Lửa 1972, Tây Sơn bị thương. Hương Giang Nguyễn Đăng Ho a nhận lệnh, nhận chức TĐT/TĐ1/TQLC thay Tây Sơn Kỷ niệm với Hương Giang thì nhiều, nhưng đáng nhớ nhất là trận Triệu Phong. Quái Điểu vào vùng bằng trực thăng vận. Một cuộc chuyển quân đầy gay go và thử thách. Mă c 165 dù đã có ha i pháo tư Ha m Đội, máy bay B-52 tra i tha m, oanh ta c cơ đủ loa i dọn bãi. Nhưng Quái Điều ngày hôm đó thê tha m chưa tư ng thấy. Địch rụng như sung, mà ta cũng rụng như sao! Lúc ấy, tôi vâ n co n là ĐĐT/ ĐĐ1. Chúng tôi được quân chi nh quy BV đón tiếp rất nồng hậu. Tiếng đa n bay (Hương Giang-Bồng Sơn)\ không co n kịp nhận định được phương hướng. Đa n pháo nổ inh ỏi, ù ca hai tai. Tôi cầm ba n đồ ra lệnh ca ĐĐ xung vào vào mép làng. Ca trăm ma ng cha y về phi a trước bất cần thân thể. Nếu không chiếm được mấy vị tri ven làng, thì chỉ làm bia cho thượng liên của địch. Tôi cha y thế nào mà ngay họng súng thượng liên, Thượng Sĩ Phước, thường vụ ĐĐ, tư phi a sau nhìn thấy, xô tôi ngã lăn quay, người cận vệ cha y phi a sau tôi lãnh đủ loa t đa n đó! La i môt người thân thiết như ruột thịt của tôi ra đi thay cho tôi! Thương tiếc em, nhớ ơn em, đồng đội củng tôi, hận thù đằng đằng, vùng lên quyết tiến và đã tiễn được một đám bộ đội chi nh quy BV về quê với Baác. Tôi có một căn hầm, làm BCH/ĐĐ ngon lành, nhưng khi nhận được tin không vui, Hương Giang đã bị thương, tôi vội vàng di chuyển nhanh đến một vị tri khác để dành căn hầm tốt đẹp đó cho Hương Giang dùng làm BCH/TĐ. Giờ đây, 2018, mấy chục năm rồi, không

Thuỷ Quân Lục Chiến biết thời gian có co n làm cho Hương Giang nhớ không? Hôm trước Đa i Hội, gă p la i anh, tôi không kềm được nước mắt khi thấy Anh không được khỏe. Hương Giang nói: -Anh yếu lắm rồi! Qua thật, anh đứng ngồi không vững. Thời gian là liều thuốc chữa lành những vết thương lo ng (thất tình), nhưng thời gian không thể xóa những vết thương đã thành sẹo trên thân thể li nh chiến chúng tôi. Thời gian và vết đa n thù cùng những ngày trong n gục tù gian khổ khiến chúng tôi già trước tuổi, chúng tôi, tuy vâ n co n mong tiến bước, nhưng sức không co n để yêu mà yếu quá rồi, quá nhanh! Tuy vậy, tôi vâ n cầu chúc cho anh, mong anh: Chân cứng, đá mềm. Hương Giang và tôi co n có tình nghĩa sâu đậm của thời Thiếu Sinh Quân, nợ tình theo đuổi ngay ca khi cuộc chiến sắp tàn. Khi Hương Giang về nắm TĐT/TĐ8 vào những ngày cuối cùng ở Vùng I, quân ta rút lui khỏi Qua ng Trị rồi Thư a Thiên - Huế. TĐ1 rút về đến đèo Phước Tường, đóng quân được vài ngày, tôi nhận lệnh quay la i dưới chân ră ng Núi Ba ch Mã để đón TĐ8, tôi la i một lần nữa (Phu Nhơn) 166 đón Hương Giang. Khi gă p anh, tôi hỏi ý anh ra sao, anh ba o: Chúng ta cùng đi. Thế là, tôi và cánh B/TĐ1 la i cùng anh và BCH/TĐ8 về đến đèo Ha i Vân. Có một chuyện xa y ra cùng lúc đó là trong lúc điều quân lui binh. Tôi vâ n co n suy nghĩ hung hăng con bọ.. chờ đón quân địch, chờ giờ quật khởi, thì Đa i Bàng Chương Thiện, Tr/ Tá Nguyễn Văn Ca nh TĐT/TĐ14 vào máy nội bộ của chúng tôi nói rằng Cocacola. Tôi chẳng hiểu gì cà, hỏi ngược la i thì Chương Thiện hét to trong máy cho tôi hiểu, như ra lệnh cho tôi tiến chiếm mục tiêu Ca m ơn ĐB Chương Thiện, không có anh, tôi và cánh B không biết sẽ sao! Ngoa i trư những lúc trên chiến trường. Tôi có những kỷ niệm thật vui với Phu Nhơn Nguyễn Văn Phán. Có lần TĐ8 đấu bóng tro n giao hữu với Trung Tâm Huấn Luyện Đống Đa ở Huế. Anh gọi tôi về đá cho TĐ của anh. Rồi sau đó, có lúc, Phu Nhơn làm Trưởng phái đoàn Thể Thao của TQLC, tôi làm Phó kiêm Thủ Quân của đội Bóng Tro n Sư Đoàn TQLC. Bóng tro n là nghề của tôi tư khi co n là Thiếu Sinh Quân, cho đến khi vào Vo Bị, tôi ham mê đá banh vô cùng. Cùng mê Mũ Xanh, cùng mê đá banh nên Phu Nhơn với tôi như cùng tần số, dù chưa một lần được hân ha nh bóp co dưới lệnh của anh. Nhưng mô i khi gă p nhau, chưa kịp hỏi thăm anh, anh chưa biết đi đâu thì câu đầu tiên Phu Nhơn hỏi tôi: Tiền đâu? Có tiền đi phép không?. Ôi sao mà có những câu hỏi dễ thương và dễ tra lời chi la. Tôi chẳng da i gì tra lời là có. Phu Nhơn la i lần mo các túi, vơ vét được bao nhiêu, dúi cho tôi, rồi xúi da i: -Cho mày uống rượu. Nam vô tửu như cờ vô phong, Phu Nhơn

muốn tôi có lửa để xung phong nên să n sàng móc túi cho tôi ti tiền le, mà dù tiền le hay lẽ của anh cũng giúp tôi thêm gió. Dù cho chuyện này làm tôi hay bị mấy đàn em chọc quê: -Như vậy là Bồng Sơn đi đá banh mướn. Mấy chú em này không hiểu chuyện nên mới choọc quê tôi, chứ nếu như ngày trước Phu Nhơn là pho mã của Tổng Thống Nguyễn Đình Quát mà Phu Nhơn thuê tôi đá banh thì nay tôi cũng rủnh rỉnh đồng ra đồng vào, không bằng Messi cũng đâu có thua Ronaldo. Sau này, mô i khi gă p la i Phu Nhơn, tôi hay nhắc chuyện cũ, chúng tôi cùng cười thật là vui với những kỷ niệm đó. Cười vang to cho thỏa mãn với kỷ niệm khó quên. Bộ quân phục TQLC do Phu Nhơn tă ng khi vư a tái ngộ ở Mỹ, tôi vâ n giữ, vâ n trân quý cho đến ngày hôm nay, dù đã 28 năm rồi. Tôi biết anh có tài chỉ huy, gan da cũng như các cấp chỉ huy TQLC khác, nhưng...anh không chống la i được với thời gian, chống la i cái lão hóa của con người. Ki nh mong Phu Nhân giữ gìn sức khỏe, để đàn em co n có dịp nhắc la i chuyện xưa. Xin hứa: Không xin tiền anh nữa. Nơi tôi ở thành phố Urbana, IL, trên quê hương thứ hai này, nó la nh, la nh hơn những ai chưa tư ng đến đây nghĩ nhiều. Mùa Đông năm nay có lúc xuống co n 0 độ F (- 18 độ C). Băng giá nó tàn phá thiên nhiên thì chớ, nó cũng tàn phá sắc đẹp của con người. Nhất là vào cái tuổi đôi mươi nhân bốn của tôi hiện ta i. Nhìn ra bên ngoài sân, ngoài vườn cái gì cũng trắng xóa. Màu trắng nó xóa nho a tất ca mọi ca nh vật, che đi sự sống của mọi thứ chung quanh. Dù ai cũng biết rằng, sau mùa Đông sẽ là mùa Xuân đẹp đẽ, cây cỏ nẩy mầm, hoa lá đơm Bông. Rồi sẽ là Mùa Hè rực rỡ. Nhưng con người sẽ không được như vậy. Tất ca sẽ 167 (Hưng Yên và Bồng Sơn) xuống đồi theo năm tháng. Bắp thịt sẽ mềm, xương cốt sẽ rô ng, và sắc đẹp sẽ tàn phai. Tôi chấp nhận hết, vì chúng ta là con người, con đường trước mă t sẽ ngắn đi, và Mục tiêu cuối cùng trước sau gì cũng chiếm được. Chỉ nhớ anh em, nhớ đồng đội, những người đã cùng tôi một thời Cọp Biển. Yêu ai, yêu ca cuộc đời Tôi yêu Cọp Biển hết đời của tôi. TĐT Quái Điểu cuối cùng là Hưng Yên Dương Văn Hưng. Anh đã cùng tôi chịu đắng cay của ngày oan nghiệt 30-4 -1975. Anh cũng là một vị chỉ huy tận lo ng với Cọp Biển, với Quái Điều, với mọi anh em binh sĩ của Tiểu Đoàn. Dù thời gian anh chỉ huy Quái Điểu không nhiều, nhưng cho đến chiều ngày 30/4 anh cùng tôi vâ n đứng đó, đứng chết trân nhìn đàn em tư tư lau nước mắt vĩnh biệt doanh tra i Trần Khắc Dật./. Quái Điểu Bồng Sơn.